Chớ Hàng Giặc Cướp
(Kính họa: “Tiềng Đời
Nguyền Rủa”
của thi huynh Trường-Giang)
Nam nhi, sống dưới gầm trời,
Làm người đĩnh đạc, giúp đời biết không?
Chớ quên Liềm Búa, xiềng gông;
Đă, đang xiết cổ Lạc Hồng đau thương!
Dân Nam chỉ một Quê Hương;
Hồn thiêng Sông Núi...! Chớ nhường, cắt chia!
Tổ Tiên một thuở vung hia;
Đạp vào mặt Hán, khắc bia nhạo cười!
Cháu con Hùng Sử rơ mười;
Ghi sâu Cộng Sản…lốt người, hồn ma!
Chính nhân phải nhớ lời Cha;
Chớ hàng giặc cướp, kẻo mà hổ ngươi!
Đă từng khanh tướng một thời,
Quyền cao, chức trọng…khắp trời tung bay.
Đang khi Cờ ở trong tay,
Sao không dựng nhiệp; tối ngày say, mê…!?
Để rồi thảm bại ê-chề;
Nhà tan, Nước mất thành hề múa may!?
Toàn dân Nam Bắc nuốt cay;
Bị Cộng giầy xéo; một bầy bất lương.
Tham quan, mất hết luân thường;
V́ quyền, cắt đất Quê Hương cống Tầu.
Giặc Hồ, tên đứng hàng đầu;
Tam vô Đoàn Đảng… như trâu bất tài.
Tôn Mao, Lê, Mác ngoại lai;
Học theo tà thuyết bi ai… phụng Tầu!
Giang San tan nát bấy lâu,
Là do Bác Đảng tranh nhau xí phần.
Thác, Rừng, Biển, Đảo…mất dần…
Toàn Dân uất hận, nay cần đứng lên,
Đan tay xóa sạch vết đen;
Tru bầy bán Nước đê hèn, vị thân.
Diệt luôn một lũ hàng thần,
Xênh xang áo gấm, nịnh thần quỷ ma!
Tuổi nay, tất cả đă già,
Sao không sống nghiă, theo tà vô nhân!?
Đang tâm giúp Đảng bất luân,
Vét vơ sạch khố, lẫn phần manh tơi!
Quê Hương nghèo đói, kêu trời,
Cao Xanh ơi hỡi; diệt người hiếp dân.
Hỡi ông, hỡi bác xa gần;
Hỡi anh, hỡi chị… lê thân cùng đường.
Vùng lên diệt Qủy…chớ thương,
Phục hưng Đất Nước, thoát phường gian phi! (44)
20-11-2008
Joseph Duy-Tâm
===============================
Bài
xướng :
TIẾNG ĐỜI NGUYỀN RỦA
(Tặng người phản bội
quê hương)
Tấm thân đạp đất đội trời,
Hàng thần lơ láo, tiếng đời nhục không ?
Tưởng rằng bẻ cũi, phá gông,
V́ tiền ĺa bỏ Cộng Đồng thân thương.
Nhân danh tập thể đồng hương,
Bày mưu lừa lọc tính đường ăn chia.
Đeo râu, đội mũ, đi hia,
Sớm ḥ, tối hét để bia miệng cười.
Mua danh ba vạn rơ mười,
Ba đồng nay bán cho loài quỷ ma.
Quên nghĩa Mẹ, bỏ công Cha,
Đầu hàng giặc cướp, thật là hổ ngươi.
Đă quên lănh đạo một thời,
Chiêng khua, trống đánh rợp trời cờ bay.
Quyền uy lúc nắm trong tay,
Rượu chè, bài bạc tối ngày đam mê.
Mặc dân chịu lắm ê chề,
Tham quan, ô lại làm hề múa may.
Miền Nam đổi chủ đắng cay.
Sẩy đàn tan nghé v́ bầy bất lương
Chôn đạo lư, bỏ luân thường,
Hiến dâng hải đảo, biên cương cho Tầu.
Trị dân : trấn áp đứng đầu,
Nhà tù san sát năm Châu thua tài.
Tự do tôn giáo ngoại lai,
Đạo nào cũng phải chia hai kiểu Tầu.
Ruộng vườn khắp nước từ lâu,
Chính quyền cướp đoạt chia nhau giành phần.
Gia quy, Quốc pháp tan dần,
Dân oan như thể sóng thần vùng lên.
Mặt mày lấy mực tô đen,
Chôn vùi liêm sỉ chịu hèn tấm thân.
Cạn suy ăn bả vô thần,
Hiền nhân xa lánh, thích gần quỷ ma.
Đến nay tuổi đă về già,
Cam tâm thờ lũ gian tà bất nhân…
Tiếp tay giặc Cộng vô luân,
Đọa đầy xă hội, nhân quần tả tơi !!
Đắng cay quá nỗi hỡi trời !!
Sao không tiêu diệt bọn người hại dân
Đồng bào khắp chốn xa gần,
Khinh khi nh́n lũ bất nhân giữa đường
Giữ ǵn được vạn người thương,
Ngh́n sau khỏi tiếng bên đường thị phi. (44)
Ngày 31-10-2008.
TRƯỜNG GIANG
========================