Nhạc nền: "Chúa Chăn
Nuôi Tôi"
CHÚA NHẬT 17 MÙA
THƯỜNG NIÊN - Năm B Ngày 29/7/2012
BÀI ĐỌC I 2 Vua 4: 42-44
"Họ ăn xong mà hãy còn dư".
Bài trích sách các Vua quyển thứ hai.
Trong những ngày ấy, có một người từ Baal-Salisa mang đến dâng
cho người của Thiên Chúa bánh đầu mùa, hai mươi chiếc bánh mạch
nha và lúa mì đầu mùa.
Người của Thiên Chúa liền nói: "Xin dọn cho dân chúng ăn." Đầy
tớ của người trả lời: "Tôi dọn bấy nhiêu cho một trăm người ăn
sao?" Nhưng Người ra lệnh: "Cứ dọn cho dân chúng ăn, vì Chúa
phán như sau: "Người ta ăn rồi mà sẽ còn dư." Đoạn người dọn cho
họ ăn mà còn dư đúng như lời Chúa phán.
Đó là Lời Chúa.
ĐÁP CA Tv 144: 10-11, 15-16, 17-18
Lạy Chúa, Chúa mở rộng bàn tay ra, và thi ân cho chúng con được
no nê.
1- Lạy Chúa, mọi công cuộc của Chúa hãy ca ngợi Chúa, và các
thánh nhân của Người hãy chúc tụng Người. Thiên hạ hãy nói lên
vinh quang nước Chúa, và hãy đề cao quyền năng của Người.
2- Muôn loài để mắt cậy trông vào Chúa, và Người ban lương thực
cho chúng đúng theo giờ. Chúa mở rộng bàn tay ra, và thi ân cho
mọi sinh vật được no nê.
3- Chúa công minh trong mọi đường lối, và thánh thiện trong việc
Chúa làm. Chúa gần gũi mọi kẻ kêu cầu Người cách thành tâm.
BÀI ĐỌC 2 Ep 4:1-6
"Chỉ có một thân thể, một Chúa, một đức tin và một phép rửa tội".
Bài trích thơ Thánh Phaolô Tông Đồ gởi tín hữu Êphêsô.
Anh chị em thân mến, tôi là tù nhân trong Chúa, tôi khuyên anh
chị em hãy ăn ở xứng đáng với ơn kêu gọi anh chị em đã lãnh nhận.
Anh chị em hãy hết lòng khiêm nhượng, hiền hậu, nhẫn nại, chịu
đựng nhau trong đức ái; hãy lo bảo vệ sự hợp nhất tinh thần, lấy
bình an hòa thuận làm giây ràng buộc: chỉ có một thân thể và một
tinh thần, cũng như anh chị em đã được kêu gọi đến cùng một niềm
hy vọng. Chỉ có một Chúa, một đức tin, một phép rửa. Chỉ có một
Thiên Chúa là Cha hết mọi người, Đấng vượt trên hết mọi người,
hoạt động nơi mọi người, và ở trong mọi người.
Đó là Lời Chúa
ALLELUIA Gioan 15: 15
Alleluia, Alleluia. - Chúa phán: "Thầy gọi các con là bạn hữu,
vì tất cả những gì Thầy đã nghe biết nơi Cha Thầy, thì Thầy đã
cho các con biết." - Alleluia.
PHÚC ÂM Gioan 6:1-15
"Người phân phát cho các kẻ ngồi ăn, ai muốn bao nhiêu tùy thích".
Tin mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, Chúa Giêsu đi sang bên kia biển Ga-li-lê, cũng gọi là
Ti-bê-ri-a. Có đám đông dân chúng theo Người, vì họ đã thấy
những phép là Người làm cho những kẻ bệnh tật. Chúa Giêsu lên
núi và ngồi đó với các môn đệ. Lễ Vượt Qua là đại lễ của người
Do Thái đã gần tới. Chúa Giêsu ngước mắt lên và thấy đám rất
đông dân chúng đến với Người. Người hỏi Philipphê: Ta mua đâu
được bánh cho những người này ăn?. Người hỏi như vậy có ý thử
ông, vì chính Người đã biết việc Người sắp làm. Phillipphê thưa:
Hai trăm bạc bánh cũng không đủ để mỗi người được một chút. Một
trong những môn đệ, tên là Anrê, em ông Simon thưa cùng Người
rằng: Ở đây có một bé trai có năm chiếc bánh lúa mạch và hai con
cá, nhưng bấy nhiêu thì thấm vào đâu cho từng ấy người. Chúa
Giêsu nói: Cứ bảo người ta ngồi xuống.
Nơi đó có nhiều cỏ, người ta ngồi xuống, số đàn ông độ năm ngàn.
Bấy giờ Chúa Giêsu cầm lấy bánh và khi đã tạ ơn, Người phân phát
cho các kẻ ngồi ăn, và cá cũng được phân phát như thế, ai muốn
bao nhiêu tùy thích. Khi họ đã ăn no nê, Người bảo các môn đệ:
Hãy thu lấy những miếng còn lại, kẻo phí đi. Họ thu lại được
mười hai thúng đầy bánh vụn, do năm chiếc bánh lúa mạch người ta
đã ăn mà còn dư. Thấy phép lạ Chúa Giêsu đã làm, người ta đều
nói rằng: Thật ông nầy là Đấng tiên tri phải đến trong thế gian.
Vì Chúa Giêsu biết rằng người ta sẽ đến bắt Người để tôn làm vua,
nên Người lại trốn lên núi một mình.
Đó là Lời Chúa.
Suy Niệm:
PHÉP LẠ TỪ CHÍNH CHÚNG TA
27-07-2012 1:12 pm
Bắt đầu Chúa Nhật này cho đến cuối tháng 8, các bài Phúc Âm sẽ
đuợc trích từ chương 6 của Thánh Gioan.
Không như các Thánh Sử khác, Thánh Gioan không mô tả Chúa “động
lòng thương” khi thấy đám đông đang đói ăn, nhưng Người hỏi
Philipphê: “Ta mua đâu được bánh cho những người này ăn?”. Và
“Người hỏi như vậy có ý thử ông” -cùng các môn đệ khác- “vì
chính Người đã biết việc Người sắp làm.”
“Ta” ở đây không ám chỉ một mình Chúa Giêsu thôi đâu nhưng là
cùng các môn đệ Người. Chúa không cần chúng ta khi Người làm
phép lạ. Nhưng Người muốn nhờ chúng ta để phép lạ đuợc tạo thành.
Nói một cách khác, phép lạ không hẳn chỉ là những sự kiện nghịch
lý, phi tự nhiên nhưng là khi chúng ta can đảm dấn thân vào
những sự kiện tự nhiên với đôi mắt đức tin như thánh Âugustinô
đã nhắn nhủ: “Chúng ta xem thường phép lạ khi nuớc thấm ướt vườn
nho rồi trái nho đuợc ép thành rượu. Chỉ khi nào trong nháy mắt
nuớc biến thành rượu chúng ta mới kinh ngạc sững sờ!”
Khi Chúa Giêsu bảo đám đông dân chúng“ngồi xuống”, tức thì phép
lạ xảy ra. Sẽ chẳng thể nào có phép lạ khi chúng ta nôn nóng vội
vàng! Khi không dám “ngồi xuống”san sẻ nhau một chút cơm bánh.
Và một chút thời gian…
“Hai trăm bạc bánh cũng không đủ để mỗi người được một chút!”
“Năm chiếc bánh lúa mạch và hai con cá thì thấm vào đâu cho từng
ấy người!” Có chút gì hằn học, mỉa mai, nghi ngờ, lo lắng trong
những câu nói kia! Nhưng nào có biết đâu, khi mỗi người cùng tay
áo xắn cao, phép lạ sẽ đuợc tạo thành.
Điều mà các môn đệ nhìn chỉ là vật chất! Và chướng ngại! Ngược
lại, điều duy nhất mà Con Chúa thấy là con nguời. Và sức mạnh
của lòng tin.
Như các môn đệ, thường khi chúng ta chỉ thấy rồi sục sạo vấn đề.
Nhưng Chúa Giêsu chỉ nhìn thấy cơ hội. Và ơn cứu rỗi trong mỗi
từng cơ hội ấy…
Lm Nguyễn Khoa Toàn