Ngày 31/7/11 - Chúa Nhật 18 Thường
Niên - Năm A , 29-07-2011 6:10 pm
Bài Ðọc I: Is 55, 1-3
"Hãy đến mua lúa mà ăn".
Bài Trích sách Tiên tri Isaia.
Ðây Chúa phán: "Hỡi tất cả những ai khát nước, hãy đến uống nước;
hỡi kẻ không tiền bạc, hãy đến mua lúa mà ăn; hãy đến mà mua
rượu và sữa, không cần trả tiền, không cần đổi chác gì.
Tại sao các ngươi không dùng tiền mà mua bánh, sao không dùng
tiền lương mà mua đồ nuôi thân? Vậy hãy lắng tai nghe, hãy đến
ăn đồ bổ, và các ngươi sẽ được thưởng thức món ăn mỹ vị. Hãy
lắng tai và đến cùng Ta, hãy nghe, thì các ngươi sẽ được sống;
Ta sẽ ký kết với các ngươi một giao ước vĩnh cửu, đó là những
hồng ân đã hứa cho Ðavít".
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 144, 8-9. 15-16. 17-18
Lạy Chúa, Chúa mở rộng bàn tay ra, và thi ân cho chúng con được
no nê.
1. Chúa nhân ái và từ bi, chậm bất bình
và giàu ân sủng. Chúa hảo tâm với hết mọi loài, và từ bi với mọi
công cuộc của Chúa.
2. Muôn loài để mắt cậy trông vào Chúa, và Người ban lương thực
cho chúng đúng theo giờ. Chúa mở rộng bàn tay ra, và thi ân cho
mọi sinh vật được no nê.
3. Chúa công minh trong mọi đường lối, và thánh thiện trong việc
Chúa làm. Chúa gần gũi kẻ kêu cầu Người, mọi kẻ kêu cầu Ngưởi
cách thành tâm.
Bài Ðọc II: Rm 8, 35. 37-39
"Không một tạo vật nào có thể tách biệt chúng ta khỏi lòng yêu
mến của Thiên Chúa trong Ðức Kitô, Chúa chúng ta".
Bài trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi
tín hữu Rôma.
Anh chị em thân mến, ai sẽ tách biệt chúng ta ra khỏi lòng yêu
mến của Ðức Kitô được? Hay là gian truân, buồn sầu, đói khát,
trần truồng, nguy hiểm, bắt bớ, gươm giáo sao?
Nhưng chúng ta vượt thắng được trong tất cả những sự ấy, vì Ðấng
đã yêu thương chúng ta. Tôi chắc chắn rằng dù sự chết hay sự
sống, dù thiên thần hay các bậc quyền quý, tài sức, dù những sự
hiện tại hay tương lai, hoặc sức mạnh, dù cao hay sâu, dù tạo
vật nào khác, cũng không có thể tách biệt chúng ta ra khỏi lòng
yêu mến của Thiên Chúa, trong Ðức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta.
Ðó là Lời Chúa.
Alleluia: x. Ep 1, 17-18
Alleluia, alleluia! - Cha của Ðức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, đã
soi lòng trí để chúng ta biết thế nào là sự cậy trông Chúa kêu
gọi chúng ta. - Alleluia.
Phúc Âm: Mt 14, 13-21
"Mọi người đều ăn no".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh
Matthêu.
Khi ấy Chúa Giêsu nghe tin Gioan Tẩy Giả đã chết, thì Người rời
bỏ nơi đó, xuống thuyền đi đến nơi hoang địa vắng vẻ. Dân chúng
nghe biết, thì từ các thành phố đi bộ theo Người. Ra khỏi thuyền,
Người thấy dân chúng đông đảo, thì thương xót họ, và chữa những
người bệnh tật trong họ.
Chiều tới, các môn đệ đến gần thưa Người rằng: "Ðây là nơi hoang
địa, mà giờ đã chiều rồi, xin Thầy giải tán dân chúng, để họ vào
các làng mạc mà mua thức ăn". Nhưng Chúa Giêsu nói với các ông
rằng: "Họ chẳng cần phải đi, các con hãy cho họ ăn". Các ông
thưa lại rằng: "Ở đây chúng con chỉ có năm chiếc bánh và hai con
cá". Người bảo các ông rằng: "Hãy đem lại cho Thầy".
Khi Người đã truyền cho dân chúng ngồi trên cỏ, Người cầm lấy
năm chiếc bánh và hai con cá, ngước mắt lên trời, đọc lời chúc
tụng, bẻ ra và trao cho các môn đệ, các ông này phân phát cho
dân chúng. Mọi người đều ăn no. Và người ta thu lượm được mười
hai thúng đầy những miếng bánh vụn. Số người ăn là năm ngàn
người đàn ông, không kể đàn bà và con trẻ.
Ðó là Lời Chúa.
Suy Niệm:
Đâu là Năm Chiếc Bánh và Hai Con Cá Của Chúng
Ta?
29-07-2011 3:03 pm
Chuyện kể rằng trước khi đi ngủ, người cha dạy con cầu nguyện
xin Chúa ban ơn lành cho những người nghèo khổ đang sống chung
quanh. Nhưng đứa con thưa lại:“thưa cha, chúng ta đâu cần phải
quấy rầy Chúa về việc này bởi vì những việc này chúng ta có thể
làm được.” Trong khi người cha muốn cho con biết ông đang lo
lắng cho người nghèo thì đứa con lại nhắc một điều rất thực tế
rằng cầu nguyện và mong ước những điều tốt lành cho người nghèo
thì chưa đủ nhưng còn phải biểu lộ bằng hành động cụ thể.
Đây là điều mà Tin mừng hôm nay muốn nói đến. Vì lo lắng cho đám
đông, các tông đồ xin Chúa giải tán để họ có thể đi mua thức ăn.
Nhưng Chúa nói “họ chẳng cần phải đi, các con hãy cho họ ăn” (Mt
14:16). Lúc đó các môn đệ mới nhớ đến “5 chiếc bánh và hai con
cá” (Mt 14:17). Từ 5 chiếc bánh và hai con cá này, Chúa đã làm
phép lạ để nuôi 5 ngàn người đang đói đang ở đó.
Thế nhưng tại sao các môn đệ không nghĩ ra điều này sớm hơn?
Phải chăng họ không để ý đến đám đông đang đói kia? Câu trả lời
có thể là các môn đệ vẫn nghĩ đến đám đông nhưng có lẽ họ là
những người có lối suy nghĩ thực tế. Họ nghĩ rằng chỉ với 5
chiếc bánh và hai con cá thì làm sao có thể nuôi đủ một đám đông
với 5 ngàn người này. Một điều đã được biểu lộ qua lời nói của
thánh Anrê khi thưa với Chúa: “Ở đây có một em bé, chỉ có 5
miếng bánh và hai con cá, mà ngần ấy thấm vào đâu cho bấy nhiêu
người!” (Jn 6:9). Khi thưa như vậy có lẽ Anrê không hiểu rằng
hành động đức tin mà Chúa mời gọi thường vượt quá suy nghĩ thực
tế của con người.
Phép lạ của Tin Mừng hôm nay dạy rằng giống như các môn đệ ngày
xưa, sự chăm sóc và lòng thương mến mà chúng ta dành cho những
người đang túng thiếu thường chỉ giới hạn trong cầu nguyện và
qua những ước muốn tốt đẹp nhưng lại không để ý đến việc làm cụ
thể có thể giúp họ vượt qua những hoàn cảnh khó khăn. Lý do là
bởi vì chúng ta cho rằng những việc làm nhỏ bé của mình không
thực sự giúp được gì so với những khó khăn quá lớn của họ mà
quên rằng khi làm với tâm tình yêu thương thì việc nhỏ mình chia
sẻ cho người khác có thể sẽ mang lại cho người đó những lợi ích
to lớn mà mình không ngờ.
Nhiều người trong chúng ta, cá nhân hay hội đoàn đều đói khát:
thực phẩm, tình yêu, và bình an. Chúa luôn và sẽ làm thoả mãn
những khát vọng đó của mình nhưng với điều kiện là chúng ta phải
biếu tặng “5 miếng bánh và 2 con cá” của mình cho người khác với
một tâm hồn khoan dung rộng lượng.
Cho đi chẳng những không làm chúng ta nghèo đi mà còn làm cho
chúng ta được thêm giàu có, phong phú và trưởng thành. Nếu giữ
lại thì 5 chiếc bánh vẫn chỉ là 5 chiếc bánh, và 2 con cá vẫn
chỉ là 2 con cá. Nhưng nếu biết bẻ ra và trao đi thì “5 chiếc
bánh và hai con cá” sẽ hoá ra nhiều.
LM FX Nguyễn Văn Tuyết