CHÚA NHẬT IV MÙA CHAY - Năm C - Ngày
14/03/2010
BÀI ĐỌC I Jos 5, 9-12
Bài trích sách Giosuê.
Trong những ngày ấy, Chúa phán cùng Giosuê rằng: “Hôm nay, Ta đã
cất sự dơ nhớp của Ai cập khỏi các ngươi”!
Con cái Israel tạm trú tại Galgali và mừng lễ Vượt Qua vào ban
chiều ngày mười bốn trong tháng, trên cánh đồng Giêricô. Ngày
hôm sau lễ Vượt Qua, họ ăn các thức ăn địa phương, bánh không
men và lúa mạch gặt năm ấy. Từ khi họ ăn các thức ăn địa phương,
thì không có manna nữa. Và con cái Israel không còn ăn manna nữa,
nhưng họ ăn thổ sản năm đó của xứ Canaan.
Đó là Lời Chúa.
ĐÁP CA Tv, 33, 2-3, 4-5, 6-7
Các bạn hãy nếm thử và hãy nhìn coi, cho biết Chúa thiện hảo
nhường bao.
1- Tôi chúc tụng Chúa trong mọi lúc, miệng tôi hằng liên lỉ ngợi
khen Người. Trong Chúa linh hồn tôi hãnh diện, bạn nghèo hãy
nghe và hãy mừng vui.
2- Các bạn hãy cùng tôi ca ngợi Chúa, cùng nhau ta hãy tán tạ
danh Người. Tôi cầu khẩn Chúa, Chúa đã nhậm lời, và Người đã cứu
tôi khỏi mọi điều lo sợ.
3- Hãy nhìn về Chúa để các bạn vui tươi, và các bạn khỏi hổ
ngươi bẽ mặt. Kìa người đau khổ cầu cứu và Chúa đã nghe, và
Người đã cứu họ khỏi mọi điều tai nạn.
BÀI ĐỌC II 2 Cor 5, 17-21
Bài trích thư thứ hai của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu
Cô-rin-tô.
Anh chị em thân mến, nếu ai ở trong Đức Kitô, thì người đó sẽ là
một thụ tạo mới, những gì là cũ đã qua đi: nầy đây tất cả mọi sự
đã trở thành mới. Vì mọi sự bởi Thiên Chúa, Đấng đã nhờ Đức Kitô
giao hòa chúng ta với mình, và trao phó cho chúng tôi chức vụ
giao hòa. Thật vậy, Thiên Chúa là Đấng giao hòa thế gian với
chính mình Người trong Đức Kitô, nên không kể chi đến tội lỗi
của loài người, và đặt lên môi miệng chúng tôi lời giao hòa. Nên
chúng tôi là sứ giả thay mặt Đức Kitô, như chính Chúa dùng chúng
tôi mà khuyên bảo. Vì Đức Kitô, chúng tôi van nài anh chị em hãy
giao hòa với Thiên Chúa. Đấng không hề biết tội, thì Thiên Chúa
làm nên thân tội vì chúng ta, để trong Ngài, chúng ta trở nên sự
công chính của Thiên Chúa.
Đó là Lời Chúa.
CÂU XƯỚNG TRƯỚC PHÚC ÂM: Lk 15:18
Tôi muốn ra đi trở về với cha tôi và thưa người rằng:
Thưa cha, con đã lỗi phạm đến trời và đến cha.
PHÚC ÂM Lc 15, 1-3, 11-32
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, những người thu thuế và những kẻ tội lỗi đến gần Chúa
Giêsu để nghe Người giảng; thấy vậy, những người biệt phái và
luật sĩ lẩm bẩm rằng: “Ông này đón tiếp những kẻ tội lỗi và cùng
ngồi ăn uống với chúng”. Bấy giớ Người phán bảo họ dụ ngôn này:
“Người kia có hai con trai. Đứa em thưa với cha rằng: thưa cha,
xin cha cho con phần gia tài thuộc về con”. Người cha liền chia
gia tài cho các con. Ít ngày sau, người em thu nhặt tất cả của
mình, trẩy đi miền xa và ở đó ăn chơi xa xỉ phung phí hết tiền
của. Khi nó tiêu hết tiền của thì gặp nạn đói lớn trong miền đó,
và nó bắt đầu cảm thấy túng thiếu. Nó vào giúp việc cho một
người trong miền, người đó sai nó ra đồng chăn heo. Nó muốn ăn
những đồ cặn bã heo ăn cho đầy bụng, nhưng cũng không ai cho.
Bấy giờ nó hồi tâm lại và tự nhủ: Biết bao người làm công ở nhà
cha tôi được ăn uống dư dật, còn tôi, tôi ở đây phải chết đói.
Tôi muốn ra đi trở về với cha tôi và thưa người rằng: Thưa cha
con đã lỗi phạm đến trời và đến cha, con không đáng được gọi là
con cha nữa, xin cha đối xử với con như một người làm công của
cha. Vậy nó ra đi và trở về với cha nó. Khi nó còn ở đàng xa,
cha nó chợt trông thấy, liền động lòng thương; ông chạy ra ôm
choàng lấy cổ nó và hôn nó hồi lâu. Người con trai lúc đó thưa
cha rằng: “Thưa cha, con đã lỗi phạm đến trời và đến cha, con
không đáng được gọi là con cha nữa”. Nhưng người cha bảo các đầy
tớ: “mau mang áo đẹp nhất ra đây và mặc cho cậu, hãy đeo nhẫn
vào ngón tay cậu và xỏ giầy vào chân cậu. Hãy bắt con bê béo làm
thịt để chúng ta ăn mừng: Vì con ta đây đã chết, nay sống lại,
đã mất, nay lại tìm thấy”. Và người ta bắt đầu ăn uống linh đình.
Người con cả đang ở ngoài đồng. Khi anh gọi một tên đầy tớ để
hỏi xem có chuyện gì. Tên đầy tớ nói: “Đó là em cậu đã trở về và
cha cậu đã giết bê béo, vì thấy cậu ấy về mạnh khỏe”. Anh liền
nổi giận và quyết định không vào nhà. Cha anh ra xin anh vào.
Nhưng anh trả lời: “Cha coi, đã bao năm con hầu hạ cha, không hề
trái lệnh cha một điều nào, mà không bao giờ cha cho riêng con
một con bê nhỏ để ăn mừng với chúng bạn. Còn thằng con của cha
kia, sau khi phung phí hết tài sản của cha với bọn đàng điếm,
nay trở về thì cha lại sai làm thịt bê béo ăn mừng nó”. Nhưng
người cha bảo: “Hỡi con, con luôn ở với cha, và mọi sự của cha
đều là của con. Nhưng phải ăn tiệc và vui mừng, vì em con đã
chết nay sống lại, đã mất nay lại tìm thấy.
Đó là Lời Chúa.
Suy Niệm
Đường đi - Ngõ về.
12-03-2010 4:34 pm
Khi
chúng ta sống Mùa Vọng, là chúng ta sống mùa chờ đợi và ra đi để
tìm Thiên Chúa. Tìm đến Đấng của Chân, Thiện, Mỹ. Nhưng trên con
đường đi tìm Chúa đó, thỉnh thỏang con người lại rẽ lối vì mê
muội, vì khoái lạc, vì yếu đưối con người. Chính vì thế, chúng
ta mới cần đến Mùa Chay. Nếu con người lúc nào cũng đi đúng
đường, sống thánh thiện thì Mùa Chay không cần thiết nữa. Cho
nên Mùa Chay là mùa của ngõ về, của trở về.
Tâm tình trở về khác với tâm tình ra đi. Trở về đòi hỏi một tâm
tình sám hối ăn năn. Gặp gỡ chính mình. Gặp gỡ anh em. Gặp gỡ
Thiên Chúa là người cha nhân hậu. Có lẽ trong cụôc sống thường
nhật, ai cũng phải ra đi để tìm miếng cơm manh áo cho gia đình,
rồi chiều đến ai cũng phải trở về. Nếu nơi mình sẽ trở về là nơi
chan chứa tình yêu thì hành trình trở về sẽ dễ hơn, nhưng nếu
ngược lại thì hành trình trở về sẽ có nhiều cản trở. Thí dụ, nếu
người chồng đi làm và biết ở nhà có một thần vệ nữ thật xinh đẹp,
dịu dàng và yêu thương thì sự trở về thật thú vị, nhưng nếu anh
biết rằng khi ra đi mà ở nhà lại có một thần chiến tranh đang
chờ đợi thay vì là thần vệ nữ xinh đẹp, dễ mến thì cuộc trở về
của anh có lẽ sẽ khó khăn hơn!
Mùa Chay cũng giống như thế, chúng ta trở về với Thiên Chúa vì
chúng ta biết Thiên Chúa giàu lòng thương xót, luôn tha thứ, một
Thiên Chúa của tình yêu, là suối nguồn của hạnh phúc trường sinh.
Một Người cha nhân hậu luôn chờ đóng chúng ta trở về để tha thứ,
để yêu thương.
Bài Phúc Âm đã nói lên điều này. Hành trang ra đi của người con
thật đầy thú vị, nhưng rồi sự thể đã thay đổi, từ là một cậu ấm,
giàu sang đã trở thành một kẻ chăn heo. Vậy anh có đi đúng đường
chưa? Khi anh đói, anh mới nhớ lại cảnh thanh bình, tràn ngập
yêu thương ở quê nhà, cho nên anh đã trở về, ước vọng chỉ xin
làm đầy tớ trong nhà thôi. Nhưng chuyện gì đã xảy ra? Tình yêu
và ân điển của cha anh, hình ảnh của Thiên Chúa được ban cho anh
vô điều kiện. Sự tha thứ dành cho anh không dựa trên công đức,
vì từ đầu cho đến cuối câu chuyện, khó có thể tìm thấy bất cứ
việc lành nào anh đã làm. Chỉ cần hành động quay về trong hối
cải là đủ cho tấm lòng bao dung của người cha vẫn hằng mong đợi
con mình.
Cầu chúc mọi người trong Mùa Chay Thánh này luôn biết trở về với
tình yêu Thiên Chúa. Amen
Lm Phêrô Dương Thanh Liêm
(Trích website: www.www.vietcatholicsydney.net)