CHÚA
NHẬT II MÙA CHAY - Năm A
Ngày 12/3/2017 -
BÀI ĐỌC I: St 12, 1-4
"Abraham, người cha Dân Chúa, được kêu gọi".
Bài trích sách Sáng Thế.
Khi ấy, Chúa phán cùng Abram rằng: "Ngươi hãy từ bỏ quê hương,
họ hàng và nhà cửa cha ngươi mà đi đến xứ Ta chỉ cho. Ta sẽ làm
cho ngươi nên một dân lớn, Ta sẽ ban phúc cho ngươi, cùng làm
vinh danh ngươi, ngươi sẽ được diễm phúc. Ta sẽ ban phúc cho ai
chúc phúc ngươi, và chúc dữ cho ai chúc dữ ngươi. Mọi dân tộc
trên mặt đất sẽ nhờ ngươi mà được diễm phúc". Abram liền ra đi,
như lời Thiên Chúa phán dạy.
Đó là Lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 32, 4-5. 18-19. 20 và 22
Lạy Chúa, xin tỏ lòng từ bi Chúa cho chúng con, theo như chúng
con tin cậy ở nơi Ngài.
1. Lời Chúa là lời chân chính, bao việc Chúa làm đều đáng cậy
tin. Chúa yêu chuộng điều công minh chính trực, địa cầu đầy ân
sủng Chúa..
2. Kìa Chúa để mắt coi những kẻ kính sợ Người, nhìn xem những ai
cậy trông ân sủng của Người,, để cứu gỡ họ khỏi tay thần chết và
nuôi dưỡng họ trong cảnh cơ hàn.
3. Linh hồn chúng tôi mong đợi Chúa: chính Người, là Đấng phù
trợ và che chở chúng tôi. Lạy Chúa, xin tỏ lòng từ bi Chúa cho
chúng con, theo như chúng con tin cậy ở nơi Người.
BÀI ĐỌC II: 2 Tm 1, 8-10
"Thiên Chúa kêu gọi và chiếu soi chúng ta".
Bài trích thư thứ hai của Thánh Phaolô Tông đồ gửi cho Ti-mô-thê-ô.
Con thân mến, con hãy đồng lao cộng tác với Cha vì Tin Mừng, nhờ
quyền lực của Thiên Chúa, Đấng giải thoát và kêu mời chúng ta
bằng ơn thiên triệu thánh của Người, không phải do công việc
chúng ta làm, mà là do sự dự định và ân sủng đã ban cho chúng ta
từ trước muôn đời trong Đức Giêsu Kitô, nhưng bây giờ mới tỏ bày
bằng sự xuất hiện của Đức Giêsu Kitô, Đấng Cứu Chuộc chúng ta,
Người đã dùng Tin Mừng tiêu diệt sự chết và chiếu soi sự sống,
và sự không hư nát được tỏ rạng.
Đó là Lời Chúa.
CÂU XƯỚNG TRƯỚC PHÚC ÂM: Mt 17, 5
Từ trong đám mây sáng chói, có tiếng Chúa Cha phán rằng: "Đây là
Con Ta yêu dấu, các ngươi hãy nghe lời Người".
PHÚC ÂM: Mt 17, 1-9
"Mặt Người chiếu sáng như mặt trời".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu đã gọi Phêrô, Giacôbê và Gioan là em ông này,
và Người đưa các ông tới chỗ riêng biệt trên núi cao. Người biến
hình trước mặt các ông: mặt Người chiếu sáng như mặt trời, áo
Người trở nên trắng như tuyết. Và đây Maisen và Êlia hiện ra, và
đàm đạo với Người. Bấy giờ ông Phêrô lên tiếng, thưa Chúa Giêsu
rằng: "Lạy Thầy, chúng con được ở đây thì tốt lắm. Nếu Thầy ưng,
chúng con xin làm ba lều, một cho Thầy, một cho Maisen, và một
cho Êlia". Lúc ông còn đang nói, thì có một đám mây sáng bao phủ
các Người,, và có tiếng từ trong đám mây phán rằng: "Đây là Con
Ta yêu dấu rất đẹp lòng Ta, các ngươi hãy nghe lời Người". Nghe
thấy vậy, các môn đệ ngã sấp xuống, và hết sức sợ hãi. Bấy giờ
Chúa Giêsu đến gần, động đến các ông và bảo: "Các con hãy đứng
dậy, đừng sợ". Ngước mắt lên, các ông thấy chẳng còn ai, trừ ra
một mình Chúa Giêsu. Và trong lúc từ trên núi đi xuống, Chúa
Giêsu đã ra lệnh cho các ông rằng: "Các con không được nói với
ai về việc đã thấy, cho tới khi Con Người từ cõi chết sống lại".
Đó là Lời Chúa.
SUY NIỆM:
HIỂN DUNG:
KINH NGHIỆM CHO HÀNH TRÌNH ĐỨC TIN
10-03-2017 11:46 pm
Hàng năm, vào Chúa nhật thứ I Mùa chay, Hội Thánh mời gọi con
cái suy niệm về thái độ và phản ứng của Đức Giêsu trước những
cám dỗ, mà ở đây tôi xin dùng cụm từ ‘thử thách’. Thử thách hay
các cám dỗ không chỉ xẩy ra một lúc, nhưng hiện diện trong suốt
cuộc đời của Đức Giêsu, đó chính là thử thách về căn tính của
Người: ‘nếu ông là Con Thiên Chúa, thì hãy…’. Tự thâm tâm Đức
Giêsu biết rõ căn tính đó hơn bao giờ hết. Đã là Con Thiên Chúa
thì Người làm gì mà không được. Nhưng, trong bối cảnh này, điều
mà Ma quỷ cám dỗ Đức Giêsu là ‘đi con đường tắt’ để bước vào
vinh quang.
Trong khi đó, ý định của Chúa Cha là muốn Người bước vào con
đường khổ nạn, con đường hy sinh, con đường từ bỏ, con đường
Thập giá. Vẫn biết là như thế. Nhưng Đức Giêsu, trong nhân tính
của một con người như chúng ta, ngọai trừ tội lỗi; Người vẫn sợ
nỗi sỉ nhục, đau khổ và sự chết. Chính trong tâm trạng đối kháng,
bồi hồi, hoang mang và xao xuyến đến nỗi mồ hôi Người như những
giọt máu rơi xuống đất và miệng Người đã phải thốt lên “Lậy Cha,
nếu Cha muốn, xin cho con khỏi uống chén này” (Luca 22,42a).
Nhưng Đức Giêsu không ngừng ở đấy, Người tiếp tục: “Tuy vậy, xin
đừng làm theo ý con, mà xin theo ý Cha” (42b). Như vậy, Người đã
sống trọn vẹn căn tính ‘Con Thiên Chúa’ không theo ý Người mà là
ý muốn của Cha.
Trình thuật Chúa hiển dung mà chúng ta nghe, đọc và suy niệm hôm
nay đuợc coi như trình thuật bản lề. Sau cuộc hiển dung này; Đức
Giêsu sẽ từ từ bước vào hành trình Khổ nạn. Và để chuẩn bị cho
các môn đệ đón nhận được các biến cố sẽ xẩy ra. Hôm nay, Người
cho họ ‘nếm một chút’ ánh sáng vinh hiển của Người. Ánh sáng
đích thật này chỉ được tỏ bầy trọn vẹn qua biến cố Phục sinh.
Nhưng trong phút giây này, trước mắt Người vẫn là hành trình khổ
nạn chứ chưa phải là vinh quang.
Như vậy, việc tỏ mình trong trình thuật ‘Hiển Dung’ hôm nay giúp
chúng ta nhận ra việc Chúa yêu thương, săn sóc và lo lắng cho
các môn đệ và chúng ta đến độ nào. Người hiểu các nỗi yếu đuối
của chúng ta, Người biết lòng trí không ngay thẳng của những ai
đang theo Người, Người còn rõ ý định sai lạc muốn tìm kiếm địa
vị như Gioan và Giacôbê, v.v... Nhưng Người lại không thất vọng
về họ. Vì thế, Người chuẩn bị cho các môn đệ và chúng ta đủ sức
để đối diện và CÙNG ĐỒNG HÀNH với cuộc khổ nạn của Người bằng
cách cho chúng ta ‘nếm một chút’ vinh quang Phục Sinh. Kinh
nghiệm độc nhất vô nhị này vô cùng quí giá, nó sẽ nâng đỡ chúng
ta khi gặp những hòan cảnh tuởng như là quá sức của mình.
Vì thế, trong hành trình đức tin, chúng ta rất cần những trải
nghiệm ‘Chúa hiển dung’ hôm nay. Việc chiêm ngưỡng dung nhan
rạng ngời sáng chói hơn ánh mặt trời của Đức Giêsu không làm cho
chúng ta bị chóa mắt, hay quáng gà rồi không còn nhìn thấy những
thực tại của trần gian nữa. Nhưng với kinh nghiệm như thế, chúng
ta trở về với đời sống thường nhật, đối diện với muôn ngàn thử
thách, đắng cay bằng ánh sáng và con tim mới. Chúng ta sẽ chấp
nhận cuộc sống với tinh thần lạc quan, chấp nhận chiến đấu mà
không ngại gian khổ, chấp nhận những khác biệt và bất tòan của
tha nhân để cùng đồng hành với nhau trên con đường mà Chúa đã đi
qua.
Xin dung nhan của Chúa hiển dung hôm nay và nhất là Ánh Sáng
Phục sinh của Đức Kitô luôn dẫn lối chỉ đường cho chúng ta, để
chúng ta biết đón nhận và sống trọn vẹn những phút giây của cuộc
sống và tiếp tục ‘bước theo’ và ‘cùng bước vào’ dấu chân của Đức
Kitô đã bước qua.
Lm Mai Văn Thịnh C.Ss.R