Diễm-T́nh-Ca
(Chuyện
T́nh Kinh Thánh)
Thơ
Joseph Duy-Tâm
Phát hành ngày
26/10/2002
Kính dâng:
Hương
Hồn
LM Giuse Nguyễn-Thế-Thuấn
Nguyên Bề
Trên Ḍng Chúa Cứu
Thế
Đà-Lạt.
Cha là vị
dịch-giả
thông-thái và khả
kính; đă dành trọn
cuộc
đời
ḿnh để
đi t́m và khảo-cứu
về
Kinh-Thánh. Đồng
thời
đă dịch
hầu
hết
các Bản
Văn Kinh Thánh ra tiếng
Mẹ
Việt-Nam
. Để
Giáo Hội
Việt-Nam
nói chung và chúng con nói riêng, có cơ-hội
được
học
hiểu
Lời
Chúa qua các Tŕnh-Thuật
của
các Tiên-Tri và Tông-Đồ
về
các Thánh-Ngôn của
Ngài.
Đặc
biệt
tưởng
nhớ
đến:
• Hương
Hồn
Thân-Phụ-Mẫu
con.
• Cách riêng cho Hiền
Thê và các con, cháu của
tôi.
• Nhớ
về Chị,
các Em, cũng như
tất
cả
cháu, chắt...
Hiện
đang sống
trên Quê-Hương
Việt-Nam.
Lời
Giới
Thiệu
của:
- LM. Giuse Nguyễn-Quang-Thạnh
Tiến-Sĩ
Thần
Học,
Chánh Xứ
Fairfield, Tổng
Giáo-Phận
Sydney, Australia.
Fairfield ngày Lễ
Đức
Mẹ
Hồn
Xác Lên Trời
15-08-02.
Anh Joseph Duy-Tâm thân mến.
Sách Diễm-T́nh-Ca
là quyển
sách khó chú giải
nhất
trong bộ
sách 46 quyển
thuộc
Quy-Điển
Thánh-Kinh Cựu
Ước.
Khó xác-định
thời
gian và soạn
giả.
Khó t́m được
sự
nhất-trí
khi chú giải
nội
dung. Những
bài t́nh thơ
và t́nh ca trong sách này diễn
tả
t́nh yêu vừa
rất
linh thánh vừa
rất
nhục-dục
của
một
cặp
t́nh nhân. Tính cách chân-thực
đến
mức
độ
sống-sượng
đă gây nên tranh-luận
gắt-gao
... Và có thời
bị
coi là gương
xấu
dưới
cái nh́n Thiên Chúa Giáo.
Với
chừng
ấy
thứ
khó mà anh dám trực
diện
học
hỏi
Thánh-Kinh, thấm-nhuần
Thánh-Kinh để
rồi
tuông ra những
vần
thơ
đầy
hương
và đầy
nhạc.
Dịch
Thánh-Kinh ra tiếng
mẹ
đẻ
là điều
rất
đáng ca-ngợi.
Diễn-đạt
Thánh-Kinh bằng
những
vần
thơ
trong-sáng, đầy
màu sắc,
âm thanh và hương
vị
là việc
khó hơn,
đáng ca-ngợi
hơn.
Bất
cứ
độc-giả
nào chỉ
thử
đối-chiếu
những
vần
thơ
trong Tập
Thơ
Diễm-T́nh-Ca
của
anh với
những
bản
dịch
sẵn
có, tôi tin chắc
ai cũng đều
có những
cảm
tưởng
tương
tự
như
tôi.
Tuy nhiên để
đọc
Tập
Thơ
Diễm-T́nh-Ca
này một
cách hữu
ích về
phần
thiêng liêng, thiết
tưởng
cần
được
dẫn
nhập
thích đáng về
ư nghĩa linh thánh của
t́nh yêu hôn nhân trung tín và trách nhiệm
mà Thiên Chúa đă nâng lên hàng Bí-Tích thánh-thiện
và được
Ngài măi-măi chúc phúc, dù ‘’ án phạt
Hồng
Thủy
cũng không xóa bỏ
được
‘’.
Tôi chân thành cầu
chúc anh thành công xuất
sắc.
Nguyện
xin Thiên Chúa luôn ban phúc lành cho Anh và gia đ́nh.
Thân ái chào Anh.
LM. Giuse Nguyễn-Quang-Thạnh
*****************************
- LM. Nhạc-Sĩ
Paul Chu-Văn-Chi
Tuyên-Úy CĐCG Việt-Nam,
Sydney, NSW, Australia
Diễm-T́nh-Ca,
Diễm-T́nh-Ca
là bài ca muôn thuở
về
t́nh yêu trong Thánh-Kinh. Diễm-T́nh-Ca
diễn
tả
t́nh yêu của
Thiên Chúa dành cho con người
qua Dân Tộc
Israel, và t́nh yêu của
con người
hướng
về
Thiên Chúa. Diễm-T́nh-Ca
c̣n được
gọi
là ca khúc trên mọi
ca khúc: The Song of Songs.
Tập
thơ
Diễm-T́nh-Ca
gửi
đến
quư vị
hôm nay do tác giả
Joseph Duy-Tâm đă công phu diễn
tả
những
vần
thơ
Diễm-T́nh-Ca
qua những
vần
thi ca Việt-Nam.
Đọc
những
vần
thơ
Diễm-T́nh-Ca
qua giai-điệu
Việt-Nam,
chất-chứa
những
h́nh ảnh
đẹp
ngời,
cho người
đọc
những
thân thương
tŕu mến.
Xin chúc mừng
tác giả
Joseph Duy-Tâm đă dành nhiều
công sức
và thời
gian thực
hiện
công tŕnh này. Và chân thành giới
thiệu
tác phẩm
Diễm-T́nh-Ca
đến
quư vị
độc
giả.
Nguyện
xin Thiên Chúa của
t́nh yêu chúc lành cho tác giả
và quư vị
độc
giả
của
tác phẩm
Diễm-T́nh-Ca
này.
Trân trọng
giới
thiệu
với
quư độc
giả
thân thương.
Sydney ngày 4 tháng 9 năm 2002.
LM. Paul Chu-Văn-Chi
********************************
- Nhà Báo Gia-Du.
Chủ-Nhiệm
kiêm Chủ
Bút Tuần
Báo Dân Việt.Australia.
Thơ
là một
h́nh thái văn-chương
đặc
biệt.
Đối
với
nhiều
dân tộc,
ngay cả
những
dân tộc
tự-hào
về
lịch-sử
văn-học
của
ḿnh, th́ thơ
cũng đă là một
món ăn tinh thần
“cao cấp”.
Trong số
các danh tài văn-chương,
tỷ
lệ
của
thi-sĩ rất
thấp.
Nói về
tỷ
lệ
quần
chúng biết
thương
tiếc
thơ,
tuy không ai cho chúng ta những
con số
thống-kê,
nhưng
chắc
chắn
đó là một
tỷ
lệ
rất
khiêm nhường.
Dân tộc
Việt-Nam
th́ lại
khác. Do cấu-trúc
đặc-biệt
của
ngôn-ngữ,
do đạo
sống
T́nh-Nghiă của
văn-hóa Việt,
do thực
tế
đời
sống,
hầu
như,
không ai là không thích thơ.
Nhiều
người
đă nhận
xét - mỗi
người
Việt-Nam
là một
nhà thơ.
Thơ
bàng-bạc
trong ca-dao, điệu
ḥ, thơ
ở
khắp
mọi
nơi,
mọi
lúc. Người
Việt
chúng ta đă xử
dụng
thơ
một
cách phổ-quát,
tự
nhiên như
sinh hoạt
hàng ngày mỗi
khi cần
xử
dụng
để
biểu
lộ
tâm cảm
của
ḿnh.
Thử
đọc
hai câu thơ
vô danh:
“ Hỡi
cô tát nước
bên đàng
Sao cô múc ánh trăng vàng đổ
đi ...’’
Đó là một
đoạn
thơ
t́nh tuyệt
vời!
Dân tộc
Việt-Nam
có cả
một
kho-tàng về
thơ
như
vậy.
Chính v́ là một
dân tộc
yêu thơ;
nên có lẽ
không có danh-nhân
ở
lănh vực
nào được
quần
chúng nhớ
đời
như
những
thi-sĩ Nguyễn-Du,
Hàn-Mạc-Tử,
Xuân-Diệu,
Vũ-Hoàng-Chương,
Đinh-Hùng...
Từ
ngày lưu-vong
hải
ngoại,
do môi-trường
mới,
hoàn cảnh
mới,
đă thế
mà bản-chất
văn-hóa lại
khác hẳn,
chất
thơ
trong cuộc
sống
và trong cả
ḷng người
đă phai nhạt
dần.
Nhiều
người
đă quan ngại
rằng
- trong hàng trăm cái được
của
thế-hệ
trẻ
Việt-Nam
hải
ngoại
khi được
sống
ở
những
quốc-gia
công-nhiệp
tiến
bộ
như
Úc, Anh, Pháp, Mỹ,
Đức...
có những
điều
mất
mát không bù đắp
được,
trong đó có sự
mất
mát về
hồn
Thơ
Việt-Nam.
Trong tâm-t́nh đó, chúng tôi rất
trân-trọng
Diễm-T́nh-Ca
của
tác giả
Joseph Duy-Tâm... Càng trân-trọng
hơn
nữa
khi tác giả
xử
dụng
thơ
để
diễn-đạt
t́nh cảm
về
tôn-giáo. Chúng tôi nghĩ rằng
đây là một
vấn
đề
khó khăn, cho dù tác giả
chỉ
phóng-tác từ
sách Diệu-Ca,
một
tuyệt-tác
Cựu-Ước
!
Sống
trong thời-đại
mà niềm-tin
tôn-giáo mỗi
ngày một
hao-ṃn bởi
tốc
độ
của
sự
phát-triển
trên mọi
lănh vực,
tác giả
chẳng
những
đă giữ
trọn
niềm-tin
c̣n nỗ
lực
xiển-dương
niềm-tin.
Đây là một
mẫu
mực
đáng quư.
Hoàn tất
trường
thi Diễm-T́nh-Ca
nầy
chắc
chắn
tác giả
đă bỏ
nhiều
công sức,
đă hiến
dâng hết
cả
tâm t́nh của
ḿnh vào niềm-tin
Thiên Chúa.
Chỉ
gần
gũi tác giả
từ
khi nhận
được
bản
thảo
đến
khi gởi
lại
mấy
lời
giới
thiệu
ngắn
ngủi
này, chúng tôi cũng đă cảm-nhận
được
nỗi
ḷng và sự
thiết-tha
của
Joseph Duy-Tâm trong việc
cho ra đời
đứa
con tinh thần
nầy.
Do đó, dù là một
Kitô hữu
hay không, xét về
nhu cầu
tâm-linh hay nhu cầu
tinh-thần
trong đời
sống,
Diễm-T́nh-Ca
vẫn
là một
món qùa cần
nâng-niu, những
tấm
ḷng như
Joseph Duy-Tâm vẫn
luôn cần
được
trân-trọng.
Chúng tôi cám
ơn
tác giả
đă dành cho vinh dự
ghi lại
vài ḍng trong tác-phẩm
đặc
biệt
này và rất
trang-trọng
giới
thiệu
cùng bạn
đọc.
Sydney, Tháng 9 năm 2002.
Gia-Du;
Chủ
Bút Tuần
Báo Dân Việt
*****************************
* Lời
Giới
Thiệu
của
Dạ
Đăng.
Tức
Thi Văn Nhạc
Sĩ Phạm
Quang Ngọc.
Tôi không phải
là thi-sĩ nên rất
ngớ-ngẩn
về
những
rung động
lạ
kỳ kể
trên. Tôi say men t́nh ái, cất
rượu
trên môi hôn nên hay bốc
hứng
cầm
đàn đi hát dạo.
Do vậy
tôi ít quen những
nhà thơ.
Họ
hiếm
hoi, thích ngứa
cổ
hát chơi,
nhằm
nhè ǵ những
gă trần
tục
như
tôi...
Thế
đó, tôi lại
dây mơ
với
tác giả
Diễm-T́nh-Ca.
Nói rỏ
hơn,
đó là người
làm thơ
t́nh có đạo,
đạo
có t́nh: Joseph Duy-Tâm, tên cúng cơm
là Trịnh-Văn-Chuyên...
Anh thân t́nh trao tập
bản
thảo
Diễm-T́nh-Ca,
tuy chưa
in
ấn,
nhưng
lối
tŕnh bày thật
khúc-chiết,
mạch-lạc,
bắt
mắt,
khiến
người
đọc
choáng-váng, nghiền
ngẫm
những
vần
thơ
xuất
hồn
của
anh.
Khởi
đầu,
câu thơ
làm tôi rung đùi, khoái qúa (hồi
c̣n sống,
nhà văn Thanh-Nam cũng hay diễn
màn rung đùi kiểu
này) là câu:
“Tỏa
hương
mộc
dược
khắp
vùng nhủ
hoa”.
Thơ
viết
kiểu
này, thật
hợp
ư tôi. Bạo,
đọc
đă thấy
xốn
vó bắt
thèm! Hương
mộc
dược
khắp
vùng nhủ
hoa, Thánh đọc
cũng phải
ḅ lê, ḅ càng... Thứ
hương
mộc,
tuy quê mùa nhưng
rất
hiếm
hoi
ở
đời
này.
Qua những
lần
tiếp
xúc thân t́nh, anh tâm sự:
"Diễm-T́nh-Ca"
dựa
theo cơ
bả
cả
về
h́nh thức
và nội
dung của
sách “Diệu-Ca”,
được
trích từ
Kinh Thánh Cựu
Ước
của
Giáo Hội
Công Giáo Rô-Ma...". Nh́n chung, tập
thơ
nói về
mối
t́nh thắm
thiết
của
đôi lứa
yêu nhau say đắm,
Nàng yêu như
thế
này:
"Chàng
ơi,
ta hăy bước
nhanh,
Tiến
vào cung nội
rũ mành trao duyên.
T́nh anh ru giấc
mơ
tiên,
Cho em hoan-lạc
triền
miên canh trường!"
(T́nh Anh Ru Giấc
Mơ
Tiên – Ca Khúc Một
– trang 2)
Chàng đáp lại
cũng chẳng
vừa:
"Ái ân... lưỡi
ngọt,
t́nh xanh,
Nồng-nàn
hơn
rượu
cho anh say t́nh!
Da thịt
em thỏang
hương
trinh,
Áo khăn thơm
ngát hương
t́nh Liban!"
(Diễm-T́nh-Ca
_ Chàng...trang 54)
Joseph Duy-Tâm làm thơ
với
một
tấm
ḷng bác ái bao la. Anh cho biết,
tất
cả
khỏa
tiền
thu được
trong ngày phát hành, trừ
mọi
chi phí, số
c̣n lại
sẽ
được
gửi
về
Việt-Nam
để
giúp vào việc
xây cất
nhà thờ
Hậu-Bối,
Phụng-Hiệp,
tỉnh
Cần-Thơ.
Anh cho tôi xem bức
h́nh một
vị
Linh-Mục
c̣n rất
trẻ,
đứng
bên ngôi Thánh Đường
là một
mái lá nghèo nàn tả
tơi.
Nh́n
ảnh
này người
viết
rơm
rớm
nước
mắt,
ḷng quặn
đau!
Xin cám
ơn
Joseph Duy-Tâm đă tŕnh làng những
vần
thơ
mượt-mà,
trữ
t́nh. Niềm
vui của
người
viết
xin chân thành gửi
đến
anh...
Sydney ngày 7 tháng 11 năm 2002
Dạ-Đăng.
Phạm-Quang-Ngọc
*********************************
* Lời
Giới
Thiệu
của
Nữ
Sĩ Thùy Dung
Phụ
trách trang Thơ-Thơ
Sàig̣n Times.
Hôm nay, được
tin nhà thơ
Joseph Duy-Tâm, một
thi hữu
từng
cộng
tác với
trang Thơ-Thơ
suốt
nhiều
năm qua và là người
có mối
quan hệ
đặc
biệt
với
Sàig̣n Times, chuẩn
bị
làm lễ
ra mắt
tập
thơ
Diễm-T́nh-Ca,
Thùy Dzung xin được
có vài ḍng trang trải
ḷng ḿnh cùng qúy độc
giả...
Khoảng
2 năm trước,
trang Thơ-Thơ
nhận
được
một
số
bài thơ
với
nội
dung vừa
đạo
vừa
đời
của
nhà thơ
Joseph Duy-Tâm. Đọc
những
bài thơ
của
anh, Thùy Dzung đă có những
rung động
rất
chân thành. Thùy Dzung c̣n nhớ,
trong bài thơ
nhan đề
“T́nh Thơ
Dâng Mẹ”,
đăng trên Sàig̣n Times số
214, ra ngày 8 tháng 6 năm 2001, nhà thơ
Joseph Duy-Tâm đă tâm nguyện
coi những
vần
thơ
của
anh là tiếng
ḷng gói ghém tâm tư
và sầu
khổ
dâng lên Chúa:
"Thơ
con dâng hiến
Mẹ
hiền,
T́nh con dâng hiến
Chúa Chiên nhân-từ!
Cho con gởi
chút tâm-tư;
Sầu
dâng lên gối
... chừng
như
nát ḷng!"
Là một
con chiên ngoan đạo,
lớn
lên trong khung cảnh
thờ
phụng
Chúa ngay từ
khi mới
lọt
ḷng, nên khi tác giả
biết
t́m đến
với
thơ
cũng là lúc tác giả
đă sẵn
ḷng dâng thơ
cho Chúa. V́ vậy
cũng trong bài thơ
trên, nhà thơ
Joseph Duy-Tâm đă thổ
lộ
một
cách chân thành tâm nguyện
của
một
người
Việt-Nam
ngoan đạo
dành cho thơ:
"Thơ
con chất-chứa
bi-ai;
Thơ
con ngân tiếng
thở
dài tha-hương!
Thơ
con lạc
vận
sầu
vương;
Thơ
con thương
nhớ
Quê-Hương
nghèo-nàn!
Thơ
con xót phận
gian-nan,
Thơ
con lên tiếng
khóc than cho đời,
Thơ
con chan-chứa
lệ
rơi,
Thơ
con mong
ước
cho đời
vui-tươi,
Thơ
con dâng Chúa nụ
cười,
Thơ
con xin Mẹ
cho đời
t́nh thương!
Thơ
con vọng
về
Thiên-Đường;
Tung-hô Danh Chúa,
ẩn-nương
Mẹ
hiền.
Thơ
con tận-hiến
Chúa Chiên.
Con xin dâng-hiến
Mẹ
hiền
T́nh Thơ!!!"
Giống
như
phần
lớn
những
người
yêu thơ
đều
làm thơ
ngay từ
khi c̣n trẻ,
nhà thơ
Joseph Duy-Tâm cũng đă thao-thức
làm thơ
từ
xa xưa,
và khi anh bước
vào t́nh yêu của
tuổi
đôi mươi,
th́ cũng là lúc anh t́m đến
thơ
để
nói lên tiếng
nói của
con tim. Trong trang Thơ-Thơ
của
Sàig̣n Times số
213, ra ngày 1 tháng 6 năm 2001, có đăng bài thơ
nhan đề
"Những
Chiều
Thăm Em", được
Joseph Duy-Tâm sáng tác vào mùa hè năm 1962, cách đây hơn
40 năm:
"Anh đến
thăm Em... một
buổi
chiều,
Làn mây trôi nhẹ,
gió hiu-hiu,
Anh khẽ
nâng tay... làn da Em mát dịu;
Ngước
mắt
nh́n... Em nhận
nụ
hôn yêu!
Anh đến
thăm Em ... một
buổi
chiều,
Mưa
phùn lất-phất
..
ướt
vai Em,
Tim Anh se lạnh;
thương
Em thêm.
Em có biết
t́nh ta thật
êm-đềm!?
Anh đến
thăm Em ... một
buổi
chiều,
Gió lộng;
vai Em vương
làn tóc rối,
Tay Anh vuốt
nhẹ;
tim bồi-hồi
..
Em nũng-nịu:
“Chờ
Anh lâu quá thôi !”
Anh đến
thăm Em .. một
buổi
chiều,
Gặp
Em ngồi
lặng,
ngó đăm-chiêu ...
Bồi-hồi
Anh hỏi
: “Nh́n chi vậy?”
Ngây-thơ
Em bảo
: “Nh́n cánh diều
...!”
Anh đến
thăm Em ... một
buổi
chiều,
Chợt
thấy
Em soi gương
bên song cửa,
Anh khẽ
cợt
Em: “Thấy
chi không vậy?”
Thẹn-thùng
Em không nói; má hây-hây!!
Anh đến
thăm Em... một
buổi
chiều,
Gặp
Em nắn-nót
vần
thơ
dại;
Anh đùa: “Em viết
thơ
cho Ai...?”
Em hờn
trả
lời:
“Ai viết
cho Ai...!?”
Nhớ
lại
những
ngày đó, ngồi
đánh máy bài thơ
trên, Thùy-Dzung cứ
bâng-khuâng nghĩ đến
những
kỷ-niệm
riêng tư
của
chính ḿnh thuở
học
tṛ, những
kỷ
niệm
đă từng
say ngủ...
và nhiều
lúc, tưởng
chừng
như
đă chết...
Bài thơ
của
nhà thơ
Joseph Duy-Tâm chỉ
có 6 đoạn,
lời
thơ
không cầu
kỳ, nhịp
thơ
giản-dị,
và những
kỷ
niệm
cũng thật
gần
gủi.
Sáu đoạn
thơ
cho 6 buổi
chiều,
khung cảnh
tuy thay đổi,
nhưng
tâm điểm
của
mọi
xúc động,
cội
nguồn
của
mọi
cảm
xúc khiến
tác giả
làm thơ
vẫn
là người
con gái bé bỏng
xuất
hiện
qua những
đường
nét đáng yêu riêng biệt,
rất
Việt-Nam:
Một
làn da mát trong buổi
chiều
gío hiu-hiu, một
bờ
vai
ướt
mưa
phùn lất-phất,
một
làn tóc rối
vương
trên vai trong chiều
gió lộng,
một
nét nh́n đăm chiêu khi ngồi
lặng,
một
nét thẹn-thùng
má hây-hây, một
câu trả
lời
hờn
dỗi
“Ai viết
cho ai”... tất
cả
đều
tạo
cho người
đọc
những
rung động,
những
thao-thức...
Hơn
năm trước,
đọc
bài thơ
trên, chẳng
hiểu
sao Thùy Dzung cứ
bồi-hồi
nhớ
đến
những
giọt
mưa
phùn trong bài thơ
Ông Đồ,
để
rồi
bâng-khuâng tự
hỏi,
không biết
khi viết
bài thơ
này, nhà thơ
Joseph Duy-Tâm đang
ở
đâu trên dải
đất
h́nh cong chữ
S ? Sau này, biết
được
nhà thơ
Joseph Duy-Tâm quê đất
Bắc,
nhưng
di cư
vào Nam năm 1954 và sống
liên tục
ở
Cam-Ranh, Khánh-Ḥa, Thùy-Dzung mới
nhớ
đến
vị
chua ngọt
đặc
biệt
của
những
trái xoài xanh Thanh Ca nổi
tiếng
và cái se-se của
những
trận
mưa
phùn
ở
thị
trấn
Ba-Ng̣i...
Là một
nhà thơ
giàu t́nh cảm,
lại
là một
con chiên ngoan đạo,
nên trong suốt
nhiều
năm, tâm nguyện
lớn
nhất
của
nhà thơ
Joseph Duy-Tâm là dành phần
lớn
thời
gian và tâm nguyện
để
hoàn thành thi phẩm
đầu
tay “Diễm-T́nh-Ca”.
Và đến
nay, tâm nguyện
của
anh đă thành, thi phẩm
“Diễm-T́nh-Ca”
să được
ra mắt
vào trưa
thứ
Bảy
ngày 26 tháng 10 năm 2002, tại
nhà hàng Crystal Palace, Canley Heights, Sydney.
Thi phẩm
“Diễm-T́nh-Ca”
dầy
150 trang, in trên giấy
qúy, với
lời
giới
thiệu
của
Linh-Mục
Tiến-sĩ
Giuse Nguyễn-Quang-Thạnh,
Linh-Mục
Nhạc-sĩ
Paul Chu-Văn-Chi, và nhà báo Gia-Du.
Thi phẩm
được
chia làm hai phần:
Phần
Diễm-T́nh-Ca
khoảng
100 trang là phần
chính của
tác phẩm;
và phần
Phụ
Chương
giới
thiệu
5 Thi Tập
tác giả
sẽ
lần
lượt
xuất
bản.
Thi phẩm
do Văn-Thắng
và chính tác giả
đánh máy, tŕnh bày bên trong; b́a và phụ
bản
của
họa-sĩ
Vi-Phát. Ngoài ra trong thi phẩm
c̣n có những
bản
nhạc
của
các nhạc
sĩ Phạm-Quang-Ngọc,
Vũ-Hùng, Xuân-Ninh...phổ
thơ
của
tác giả
Joseph Duy-Tâm.
Trong phần
Vào Tập,
nhà thơ
Joseph Duy-Tâm đă giới
thiệu
xuất
xứ
của
thi phẩm
như
sau: “Diễm-T́nh-Ca
là một
Thi-Tập
được
phóng-tác dựa
theo cơ-bản
cả
về
h́nh-thức
và nội-dung
của
sách Diệu-Ca,
được
trích từ
Kinh Thánh Cựu-Ước
của
Giáo-Hội
Công-Giáo Rôma.”
Cũng theo nhà thơ
Joseph Duy-Tâm th́: “Ca khúc Diệu-Ca
là một
Thi-Tập
trữ
t́nh. Nội
dung diễn
tả
về
một
mối
lương
duyên với
t́nh yêu say-đắm,
thiết-tha
và huyền-nhiệm...nhưng
cao-thượng
và chân-thành giữa
chàng và nàng. Chàng được
mệnh
danh là Vua, có tên là Salômon. C̣n nàng là một
thôn nữ
kiều-diễm,
đức
hạnh
tên là Sulamit. Hai người
gặp
nhau, yêu nhau rồi
phải
xa nhau. Nhưng
qua ḍng thời
gian, họ
luôn t́m nhau, rồi
lại
gặp
nhau và yêu nhau...”
Việc
phóng tác thi phẩm
Diễm-T́nh-Ca
của
nhà thơ
Joseph Duy-Tâm là việc
làm có ư nghĩa tinh thần
đặc
biệt
và vô cùng khó khăn, v́ trong phần
giới
thiệu
tác phẩm,
Linh-mục
Tiến-sĩ
Giuse Nguyễn-Quang-Thạnh
đă viết:
“Diễm-T́nh-Ca
là quyển
sách khó chú giải
nhất
trong bộ
sách 46 quyển
thuộc
Quy-Điển
Thánh-Kinh Cựu
Ước.
Khó xác-định
thời
gian và soạn
giả.
Khó t́m được
sự
nhất-trí
khi chú giải
nội
dung. Những
bài t́nh thơ
và t́nh ca trong sách này diễn
tả
t́nh yêu vừa
rất
linh thánh vừa
rất
nhục-dục
của
một
cặp
t́nh nhân. Tính cách chân-thực
đến
mức
độ
sống-sượng
đă gây nên tranh-luận
gắt-gao...
Và có thời
bị
coi là gương
xấu
dưới
cái nh́n Thiên Chúa Giáo.”
Theo lời
của
nhà thơ
Joseph Duy-Tâm, trước
đây, Linh-mục
Giuse Nguyễn-Thế-Thuấn
đă dịch
và đặt
tên tác phẩm
là Diệu-Ca.
Dựa
vào bản
Diệu-Ca,
nhà thơ
Joseph Duy-Tâm đă phóng tác thành thi phẩm
Diễm-T́nh-Ca
với
thể
loại
thơ
lục
bát để
người
đọc
dễ
hiểu
và dễ
nhớ.
Thùy-Dzung xin nêu một
thí dụ
điển
h́nh để
qúy độc
giả
thấy
được
sự
liên quan giữa
bản
dịch
Diệu-Ca
và bản
phóng tác Diễm-T́nh-Ca”.
Trong tác phẩm
Diệu-Ca,
có đọan
Linh-mục
Giuse Nguyễn-Thế-Thuấn
viết:
“Chúng ta có đứa
em gái,
em c̣n nhỏ
bé, nhủ
hoa chưa
lú.
Ta sẽ
phải
xử
làm sao về
em gái chúng ta
ngày người
ta dạm
hỏi?”
Trong thi phẩm
Diễm-T́nh-Ca,
đoạn
trên được
nhà thơ
Joseph Duy-Tâm phóng tác thành thơ
lục
bát với
nhịp
điệu,
h́nh
ảnh
đậm
đà tính Việt:
“Em tôi trinh nữ
ngây-thơ,
411
Nhũ hoa vừa
chớm;
nhô bờ
chủm
cau.
Nếu
ai ngỏ
ư đặt
trầu,
Làm sao viện
lẽ,
nói câu khước
từ
!?” 414
Nhận
xét về
việc
làm của
nhà thơ
Joseph Duy-Tâm, Linh-Mục
Tiến-sĩ
Giuse Nguyễn-Quang-Thạnh
đă viết:
“Với
chừng
ấy
thứ
khó mà anh dám trực
diện
học
hỏi
Thánh-Kinh, thấm-nhuần
Thánh-Kinh để
rồi
tuông ra những
vần
thơ
đầy
hương
và đầy
nhạc.
Dịch
Thánh-Kinh ra tiếng
mẹ
đẻ
là điều
rất
đáng ca-ngợi.
Diễn-đạt
Thánh-Kinh bằng
những
vần
thơ
trong-sáng, đầy
màu sắc,
âm thanh và hương
vị
là việc
khó hơn,
đáng ca-ngợi
hơn.
Bất
cứ
độc-giả
nào chỉ
thử
đối-chiếu
những
vần
thơ
trong Tập
Thơ
Diễm-T́nh-Ca
của
anh với
những
bản
dịch
sẵn
có, tôi tin chắc
ai cũng đều
có những
cảm
tưởng
tương
tự
như
tôi.”
Điều
đáng qúy nữa
là nhà thơ
Joseph Duy-Tâm cho biết,
toàn bộ
số
tiền
thu được
trong việc
phát hành sách, sau khi trừ
đi những
chi phí in
ấn,
sẽ
được
gửi
về
để
giúp đỡ
xây cất
Nhà Thờ
Hậu-Bối,
Phụng-Hiệp,
Cần-Thơ,
Việt-Nam.
Theo lời
tâm sự
của
anh, Thùy-Dzung được
biết,
mặc
dù đức
tin và ḷng nhân ái của
giáo dân
ở
Hậu-Bối,
Phụng-Hiệp
rất
cao, nhưng
v́ qúa nghèo khổ
nên Nhà Thờ
Hậu-Bối
chỉ
được
dựng
nên một
cách sơ-sài
nhà tranh vách lá, đă bị
xiêu vẹo,
rách nát...
Diễm-T́nh-Ca
là một
thi phẩm
ca ngợi
t́nh yêu thủy
chung của
đôi lứa.
Sự
thủy
chung đôi lứa
đă được
ca ngợi
từ
khởi
thủy
của
nhân loại,
và cho đến
nay cũng như
măi măi về
sau, sự
thủy
chung đôi lứa
vẫn
luôn luôn được
coi là nền
tảng
của
hạnh
phúc gia đ́nh, và sự
thịnh
vượng
của
xă hội.
Những
người
theo đạo
Công-Giáo c̣n tin tưởng
xa hơn,
sự
thủy
chung của
t́nh yêu đôi lứa
c̣n là phép nhiệm-mầu
của
Đấng
Tối
Cao, là Bí-Tích thánh-thiện
được
Thiên Chúa chúc phúc, và Bí-Tích này vượt
lên trên tất
cả
mọi
quyền
năng cho dù “án phạt
Hồng
Thủy
cũng không xóa bỏ
được”.
V́ vậy,
Thùy-Dzung thành thực
nghĩ rằng,
thi phẩm
Diễm-T́nh-Ca
không những
chỉ
mang lại
vẻ
đẹp
của
thơ,
sự
rung động
của
tâm hồn,
mà c̣n mang đến
cho người
đọc
sự
thánh-thiện
của
một
t́nh yêu thủy
chung.
Nhất
là ngày nay, khi những
ràng buộc
trong hôn phối
xă hội
trở
nên lỏng
lẻo,
trách nhiệm
đối
với
người
phối
ngẫu,
với
gia đ́nh con cái ngày càng bị
lơ
là, bị
vùi lấp
dưới
sức
nặng
của
hạnh
phúc cá nhân, khiến
con người
càng ngày càng dễ
chọn
giải
pháp ly dị
để
giải
quyết
mọi
tranh chấp...
th́ thi phẩm
Diễm-T́nh-Ca
càng trở
nên gía trị.
Với
những
suy tư
chân thành đó, Thùy-Dzung trân trọng
giới
thiệu
cùng qúy độc
giả
thi phẩm
Diễm-T́nh-Ca
của
nhà thơ
Joseph Duy-Tâm.
Sydney ngày 24 tháng 10 năm 2002.
Thùy-Dzung
NỘI
DUNG THI TẬP
- Vào Tập(Tác
Giả).
- T́nh Anh Ru Giấc
Mơ
Tiên (Ca Khúc 1)
- T́nh
Ơi
Em Thuộc
Về
Chàng (Ca Khúc 2)
- Em Thật
Chính Là Hiền
Thê (Ca Khúc 3)
- Quyện
Trong Nỗi
Nhớ
(Ca Khúc 4)
- Vườn
T́nh Có Đôi (Ca Khúc 5)
- Kết
Luận
Vào Tập
Diệu-Ca
chất-chứa
lời
hoa,
Ư hay, t́nh đẹp,
gợi
ta mơ-màng.
Salômon, tên thật
của
chàng,
Yêu người
thục-nữ
là nàng Sulamit.
Bài Ca tuyệt-tác
văn thi,
T́nh trời
với
đất
cực-kỳ
nên thơ
!
Cuộc
t́nh anh đợi,
em chờ;
Nên duyên cầm-sắt,
ươm
mơ
một
đời.
Chuyện
t́nh lay-động
hồn
tôi;
Viết
nên thành tập
... những
lời
t́nh ca !
Diễm-T́nh-Ca
là một
Thi-Tập
được
phóng-tác dựa
theo cơ-bản
cả
về
h́nh-thức
và nội-dung
của
sách Diệu-Ca,
được
trích từ
Kinh Thánh Cựu-Ước
của
Giáo-Hội
Công-Giáo Rôma. Theo các nhà Thần-Học
chú giải
về
Kinh Thánh cho rằng:
Diệu-Ca
là một
ca khúc hay nhất
trên mọi
khúc ca.
Ca khúc Diệu-Ca
là một
Thi-Tập
trữ
t́nh. Nội
dung diễn
tả
về
một
mối
lương
duyên với
t́nh yêu say-đắm,
thiết-tha
và huyền-nhiệm...nhưng
cao-thượng
và chân-thành giữa
chàng và nàng. Chàng được
mệnh
danh là Vua, có tên là Salômon. C̣n nàng là một
thôn nữ
kiều-diễm,
đức
hạnh
tên là Sulamit. Hai người
gặp
nhau, yêu nhau rồi
phải
xa nhau. Nhưng
qua ḍng thời
gian, họ
luôn t́m nhau, rồi
lại
gặp
nhau và yêu nhau...
Trong phóng-tác Diễm-T́nh-Ca,
tác giả
đặt
tên cho chàng là: “T́nh”(tức
là Salômon) và tên nàng là “Yêu” (tức
là Sulamit). V́ thế,
khi độc
giả
đọc
thấy
chữ
“T́nh” và “Yêu” được
viết
Hoa; tức
là tên của
đôi t́nh-nhân được
nhắc
đến
trong Thi-Tập
Như
quư độc
giả
nào đă từng
đọc
sách Diệu-Ca;
th́ Ca Khúc này không có bố-cục
rơ-ràng, mà đó chỉ
là một
Thi-Tập
được
sưu-tầm
và góp nhặt
lại
những
thi-phẩm
trữ-t́nh;
là những
bài ca, ca-ngợi
t́nh yêu song phương
và trung-tín trong hôn nhân được
Thiên Chúa đóng
ấn.
Về
h́nh thức,
sách Diệu-Ca
được
chia thành năm Ca-Khúc chính gồm
có 8 Đoạn,
mỗi
Đoạn
có số
Câu nhiều
hay ít tùy theo từng
trường
hợp.
Nhưng
về
nội-dung
th́ mỗi
thi-phẩm
được
diễn
tả
theo cảm-xúc
dựa
theo từng
hoàn cảnh.
Tuy nhiên, cho dù diễn
tả
thế
nào đi nữa
th́ cũng quy về
một
chủ
đề
chính là t́nh yêu. Bởi
vậy,
khi đọc
độc
giả
sẽ
không thể
t́m thấy
diễn-tŕnh
tư-tưởng
được
xếp
đặt
theo một
cấu-trúc
nhất
định;
mà tùy theo từng
hoàn cảnh
ta có thể
chọn
một
Ca Khúc để
xử
dụng
cho thích hợp.
Trong phóng-tác “Diễm-T́nh-Ca”
cũng thế,
về
h́nh thức
tác giả
viết
dựa
theo cách sắp
đặt
của
Diệu-Ca,
để
độc
giả
tiện
theo dơi và đối
chiếu
(Thí dụ:
Trong Diễm
T́nh Ca: th́ Đoạn
1, từ
câu, 1-6 /Nhưng
trongDiệu
Ca: Th́ Đoạn
1,từ
câu 1-3...). Nhưng
về
văn-thể,
tác giả
viết
theo “thể
thơ
lục
bát” để
người
đọc
dễ
nhớ.
Đồng
thời,
tác giả
cũng đă cố
gắng
sắp
đặt
ư tưởng
sao cho nội
dung câu chuyện
được
liên tục
bằng
cách đặt
cho mỗi
“Ca-Khúc” một
“Chủ
Đề”
(Thí dụ:
Ca Khúc Mọät
= T́nh Anh Ru Giấc
Mơ
Tiên. Ca Khúc Hai = T́nh
Ơi,
Em Thuộc
Về
Chàng v.v...). Tuy nhiên, v́ là một
phóng-tác nên nội-dung
đôi khi chỉ
lấy
ư chính của
Diệu
Ca, rồi
viết
lên bằng
một
mạch
văn thuận
ư và hợp
t́nh để
diễn
tả
cách rơ-ràng hơn
theo tŕnh tự
các “Chủ
Đề”,
hầu
bất
cứ
ai đọc
cũng có thể
hiểu
tường-tận
nội-dung
cuộc
t́nh xẩy
ra như
thế
nào và kết
thúc ra sao.
Với
số
kiến-thức
khiêm-tốn,
tác giả
ước
mong nhận
được
sự
góp ư và chỉ
dẫn
của
Hàng Giáo Phẩm
Công-Giáo, quư vị
trưởng-thượng
và thức
giả;
cũng như
tất
cả
qúy vị
độc-giả
xa gần
có ḷng thương
mến,
góp thêm những
ư-kiến
xây-dựng,
hầu
để
kỳ tái bản
sau được
hoàn-hảo
hơn.
Hy-vọng
Tập
Thơ
này được
quư vị
độc-giả
và các thân hữu
đón nhận;
như
là một
món qùa tinh-thần
mà tác-giả
muốn
gởi
trao đến
tất
cả
những
ai vốn
yêu-chuộng
việc
t́m hiểu
Thánh-Kinh với
sở-thích
đọc
và thưởng-lăm
Thơ
Xin chân-thành cảm-tạ
toàn thể
quư vị.
Joseph Duy-Tâm, Sydney 29-10-2002
NỘI
DUNG THI-TẬP
I. T́nh Anh Ru Giấc
Mơ
Tiên
(Ca Khúc Một)
1. Nàng:
Hôn Em; hôn nữa
đi chàng, (1)
Ái-ân chàng ngọt...
rượu
vang thơm
nồng.
Da thịt
chàng ngát hương
bông,
Tên chàng lan tỏa
lầu
hồng
hương
thơm.
Biết
bao kiều-nữ
ghen hờn;
Muốn
chàng say mến,
ôm hôn thỏa
t́nh.(6)
---------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca:1, 1-6 = Diệu
Ca: 1, 1-3 )
Em là thục-nữ
băng-trinh, (7)
Khát-khao được
đến
cung-đ́nh cùng anh.
Chàng
ơi,
Ta hăy bước
nhanh,
Tiến
vào cung nội,
rũ mành trao duyên...
T́nh Anh ru giấc
mơ
tiên,
Cho Em hoan-lạc
triền-miên
canh trường
!
Yêu chàng phải
lẽ
yêu thương;
Yêu chàng say-đắm...
cũng dường
ấy
thôi !
Yêu chàng Em hiến
trọn
đời;
Cho chàng ngây-ngất
trong hơi
men t́nh ! (16)
--------------------------------------------------------------
Đối
chiếu
(Diễm
T́nh Ca: 1, 7-16 = Diệu
Ca: 1, 4 )
Nàng:
Hỡi
các nữ-tử
xinh-xinh, (17)
Ngây-thơ,
duyên-dáng, thắm
t́nh Sa-Lem* !
Chớ
cười
da-dẻ
tôi đen,
Mầu
đen xinh-xắn
trướng
rèm Kê-đar.
Người
đẹp
đâu chỉ
mầu
da;
Mà là tâm-tính, nết-na,
hữu
t́nh !
Này các kiều-nữ
cung đ́nh,
Tôi đen nhưng
ẩn
dáng h́nh đam-mê.
Mầu
đen trướng
gấm
pḥng khuê,
Long-lanh, óng mướt
vỗ-về
t́nh quân. (26)
----------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca : 1, 17-26 = Diệu
Ca: 1, 5)
* Yêrusalem
Hỡi
các kiều-nữ
cung tần,
(27)
Đừng
nh́n xoi-mói xác thân tôi nhiều.
Vầng
ô thiêu đốt
bao nhiêu,
Mầu
đen tăng dáng mỹ-miều
tôi thêm.
Anh trai tôi cũng hờn
ghen,
Bắt
tôi canh giữ
vườn
thêm trả
thù.
Vườn
nho tôi, cỏ
âm-u,
T́nh lang chàng hỡi
có bù cho Em ? (34)
--------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca :1, 27-34 = Diệu
Ca: 1, 6
T́nh
ơi!
Hăy nhắn
cho em, 35
Nơi
đâu chăn dắt...
để
em kiếm
t́m ?
Trao T́nh tiếng
nói con tim,
Trao luôn hơi
thở,
khối
t́nh của
em.
Em nay dựa
cửa
lều
bên,
Trưa
này anh sống
ấm
êm nơi
nào,
Đàn cừu
anh nghỉ
nơi
nao;
Cho em được
đến
nép vào ḷng anh ? 42
------------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca : 1, 35-42 = Diệu
Ca: 1, 7 )
Mục
đồng:
Hỡi
nàng tuyệt
thế
giai-nhân, 43
Hăy đi theo vết
bước
chân đàn cừu,
Đến
lều
mục
tử
phiền-ưu,
V́ thương,
v́ nhớ...
muốn
d́u được
Em. 46
----------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca : 1, 43-46 = Diệu
Ca: 1, 8)
Chàng:
Này cô bạn
gái dịu
hiền,
47
Cô như
ngựa
giống
với
yên dát vàng,
Thắng
vào xa-giá cao-sang;
Phara-ô thúc vó trước
hàng hùng binh !
Em là thục-nữ
diễm-xinh,
Anh ngây-ngất
ngắm
với
t́nh thiết-tha.
Anh yêu hương
sắc
mặn-mà,
Mong cùng trinh nữ
ngọc-ngà
xe duyên !
Hỡi
em thùy-mị
dáng tiên,
Khuyên vàng, chuỗi
ngọc,
bạc
viền
tay Em.
Đến
đây Anh sẽ
sắm
thêm ;
Xe hoa tuấn
mă, đưa
Em du t́nh ...! 58
------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca:1, 47-58 = Diệu
Ca: 1, 9-11)
Đối
thoại:
Dẫn
em vào nội
cung đ́nh, 59
Cho em tận
hưởng
khiết-tinh
hương
tùng !
Ngực
em; Ḿnh áp... tim rung,
Tỏa
hương
mộc
dược
khắp
vùng nhũ hoa ! 62
--------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca: 1, 59-62 = Diệu
Ca: 1, 12-13)
Yêu
ơi
em đẹp
như
hoa ! 63
Long-lanh sóng mắt
như
là bồ
câu ! 64
----------------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca: 1, 63-64 = Diệu
Ca: 1, 14-15)
Chàng là ánh sáng tinh-cầu
! 65
Lung-linh t́nh ái, xanh mầu
ái-ân !
Gần
chàng, em thấy
tần-ngần
...
Ôi chàng đẹp
quá ! Sao cân t́nh chàng !?
Nhà chàng; cung điện
cao-sang,
Lầu
son gác tía, huy-hoàng trân-châu !
Giường
chàng, đồng
thắm
xanh mầu,
Rầm
tường
trắc
điệp,
xà cầu
bá hương
.
Ngắm
chàng sao thấy
quá thương
!
T́nh
ơi
! Chàng hỡi
dĩ thường
nên duyên !? 74
-------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:(
Diễm
T́nh Ca:1, 65-74 = Diệu
Ca: 1, 16-17)
2-.
Em như
hương
sắc
thủy-tiên,
75
Tường-vi
hồng
thắm,
khắp
miền
Saron *.
Hoa sen giữa
chốn
ao chuôm,
Huệ
xinh, vượt
trổi
giữa
luồng
bụi
gai ! 78
-------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca: 2, 75-78 = Diệu
Ca: 2, 1-2 )
Lang quân em giữa
đoàn trai, 79
Là cây táo ngọt...
rừng
gai, rừng
sồi
.
Gợi
em len-lén tới
ngồi
;
Để
được
chàng hái, chàng mời
em ăn. 82
-----------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca: 2, 79-82 = Diệu
Ca: 2, 3 )
Pḥng loan, chàng đăi
sâm-banh*, 83
Chén t́nh anh chuốc,
em anh ngất
t́nh !
Cho em nho chín hồi
sinh,
Táo ngon bồi
dưỡng,
gối
t́nh ṿng tay ! 86
-----------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca:2, 83-86 = Diệu
Ca: 2, 4-6)
* Champagne
Tôi van các kiều
nữ
này; 87
V́ nai tơ
bạn
, v́ bầy
linh dương
;
Xin đừng
lay tỉnh
t́nh nương,
Chờ
t́nh chín mọng,
t́nh nương
trao t́nh ! 90
------------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca :2, 87-90 = Diệu
Ca: 2, 7 )
II. T́nh
Ơi
! Em Thuộc
Về
Chàng ! (Ca Khúc Hai)
Nàng:
Tiếng
ai vang vẳng
lung-linh, 91
T́nh lang tôi tới,
dáng h́nh nai tơ.
Trải
bao đồi
núi, ao hồ...
Nh́n chàng, thương
quá! Dật-dờ
...quá thương!
Ngây-ngô, chàng đứng
bên tường
;
Tḥ đầu
khe-khẽ
: ‘’T́nh nương
hỡi
nàng?‘’ 96
------------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca :2, 91-96 = Diệu
Ca: 2, 8-9 )
Khuê pḥng vẳng
tiếng
ngân vang. 97
Người
yêu anh hỡi...
T́nh lang bái chào.
Hăy mau mở
cửa
anh vào ;
Cho t́nh quấn-quít,
động
đào vui xuân !
Yến
thanh ... tiếng
hát t́nh quân.
Tiếng
em như
tiếng
hót ngân Anh vàng ! 102
---------------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:(Diễm
T́nh Ca:2,97-102 = Diệu
Ca: 2, 10-12)
Vả,
hồng
... chín rộ
khắp
làng, 103
Hoa nho hương
thắm
tỏa
lan mọi
miền.
Dáng em ... nhè-nhẹ
chân tiên !
Lại
đây anh hỏi
: “Vợ
hiền
anh chăng!?” 106
---------------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca: 2, 103-106 = Diệu
Ca: 2, 13)
Bồ
Câu ! Yêu hỡi
! Tới
nhanh ; 107
Cho anh thấy
mặt
em anh bấy
chầy,
Ẩn
trong vách núi lâu nay ,
Để
anh nhung nhớ
... nhớ
ngày, nhớ
đêm ! 110
-----------------------------------------------------------------------
Đối
Chiếu:
(Diễm
T́nh Ca : 2, 107-110 = Diệu
Ca: 2, 14 )
Ai
ơi,
giúp chúng tôi thêm, 111
Tra tay bắt
lấy
những
tên cáo chồn;
Chồn
tơ,
quấy
phá nho non,
Khiến
tôi lo-lắng...
héo-hon với
chàng! 114
-----------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca : 2, 111-114 = Diệu
Ca: 2, 15)
T́nh
ơi
! Em thuộc
về
chàng ! 115
Ḿnh duyên chồng
vợ,
chẳng
màng cao-sang .
Chiên ta ăn cỏ
quanh làng,
Có nho, có huệ
... mênh-mang cánh đồng
! 118
------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca : 2, 115-118 = Diệu
Ca: 2, 16)
Lang quân ... T́nh hỡi
hiểu
không ? 119
Chiều
buông, bóng tối
mênh-mông chan-ḥa .
Tiết
trời
dịu
mát làn da,
Chàng đâu ... ? Xin nhớ
về
nhà với
em !
Chúng ḿnh thỏ-thẻ
sau rèm ;
Như
đôi nai nhỏ
trên triền
Be-The !124
------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca : 2, 119-124 = Diệu
Ca: 2, 17)
3.
T́nh
ơi
! Phương
ấy
có nghe, 125
Yêu đây nhung-nhớ,
pḥng the riêng ḿnh .
Anh hẹn
chúng ḿnh trao t́nh ...
Sao anh chẳng
đến;
nợ
t́nh riêng mang !? 128
------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca: 3, 125-128 = Diệu
Ca: 3, 1)
Sớm
mai em sẽ
lên đàng, 129
Rảo
quanh khắp
phố
, khắp
làng t́m anh ;
Cho trọn
một
mối
t́nh xanh ,
Dẫu
mà chẳng
gặp...thôi
đành nhớ-nhung!
132
------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca: 3, 129-132 = Diệu
Ca: 3, 2)
Để
trọn
một
mối
t́nh chung, 133
Hôm sau em lại
kiếm
lùng khắp
nơi.
Gặp
ban lính gác ngỏ
lời:
“Các anh có thấy
dáng người
tôi yêu ?’’136
------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca: 3, 133-136 = Diệu
Ca: 3, 3)
Đang khi lo-lắng
trăm chiều,
137
Chợt
tôi nh́n thấy
người
yêu tôi về
.
Gặp
chàng gh́ xiết
đê-mê ...
Tôi sung-sướng
ngất!
Chẳng
hề
muốn
buông.
Măi khi về
tới
tận
buồng
;
Khuê pḥng thân mẫu
b́nh thường
sinh tôi .
Ḷng chàng trắc-ẩn,
bồi-hồi
;
Ṿng tay quấn
chặt
... chẳng
rời
ṿng tay! 144
------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca: 3, 137-144 = Diệu
Ca: 3, 4)
Chàng:
Tôi van các kiều-
nữ
này: 145
V́ nai tơ
bạn
, v́ bầy
linh dương
.
Xin đừng
lay tỉnh
t́nh nương;
Chờ
t́nh chín mọng;
T́nh nương
trao t́nh! 148
------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca: 3, 145-148 = Diệu
Ca: 3, 5)
III. Em Thật
Chính Là Hiền
Thê.
( Ca Khúc Ba )
Thi nhân:
Ô ḱa thục-nữ
diễm
xinh , 149
Từ
sa-mạc
đến
... dáng h́nh khói mây .
Khuôn trăng thùy-mị
! Hây-hây ...!
Tỏa
lan mộc
dược,
hương
bay khác thường
.
Nghe như
thoang-thoảng
nhủ
hương
...
Muôn loại
hương
liệu
lạ
thường
phương
xa! 154
--------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca: 3, 149-154 = Diệu
Ca: 3, 6 )
T́nh quân *, xa giá tiến
ra, 155
Vây quanh dũng sĩ có là sáu mươi.
Uy-linh, hào-khí lung trời,
Người
gươm,
kẻ
giáo... bên người
t́nh quân.
Pḥng khi gian-tế
âm-thầm;
Lợi
dụng
đêm tối
lén đâm người
t́nh . 160
--------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:(Diễm
T́nh Ca: 3, 155-160 = Diệu
Ca: 3, 7-8)
Quân vương
hiệu
lệnh
uy-linh , 161
Trẩy
kiệu
ra đón người
t́nh phương
xa .
Kiệu
chàng ... dát ngọc,
tráng ngà ,
Khung thành gỗ
qúi, triện
đà vàng y . 164
------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca: 3, 161-164 = Diệu
Ca: 3, 9)
Cột
bạc,
sao sáng bốn
v́ , 165
Rèm hồng
... vải
quí thời
th́ vây quanh .
Bên trong trướng
gấm
thanh-thanh ;
Thêu hoa , kết
bướm
, Yến-Anh
.. hữu
t́nh !
Trướng
này bao gái băng trinh ;
Ngày đêm cung hiến
tơ
t́nh dệt
nên ! 170
-------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca: 3, 165-170 = Diệu
Ca: 3, 10)
Thục-nữ
Sion hỡi
mau lên, 171
Đến
xem hoàng-tử
cung đền
oai nghiêm !
Uy-hùng với
mũ triều
thiên ;
Trong ngày hôn lễ
lương
duyên của
Người.
Chàng là hoàng-tử
ḷng tôi ,
Minh vương
uy-dũng mọi
người
lương
dân! 176
------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca: 3, 171-176 = Diệu
Ca: 3, 11 )
4-.
Chàng:
Yêu
ơi
! Em đẹp
vô ngần
! 177
Anh ngây-ngất
ngắm
bước
chân em về
!
Em thật
chính là hiền
thê ;
Khuôn trăng...thấp-thoáng
vỗ-về
t́nh anh!
Bồ
câu, cặp
mắt
long-lanh ;
Thoáng nh́n anh ngỡ
sao xanh lưng
trời
!
Tóc em bồng-bềnh
mây trôi ,
Như
linh dương
trăy triền
đồi
Ga-la * . 184
------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca: 4, 177-18 = Diệu
Ca: 4, 1 4 )
* Ga-laađ
Răng em trăng-trắng
ngọc
ngà , 185
Hồ
thu chạm
ngọc
quả
là miệng
em !
Làn môi chín mọng
nho mềm
.
Tiếng
em, chim hót ru êm sáng chiều
. 188
---------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:(Diễm
T́nh Ca: 4, 185-188 = Diệu
Ca: 4, 2-3)
Cổ
em ngân-ngất
bao nhiêu , 189
Thời
anh say ngắm
... như
chiều
ngất-ngây
!
Tháp ngà Đa-Vít trưng
bày ;
Dương
cao chiến
phẩm,
phủ
đầy
mộc
khiên. 192
------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca: 4, 189-192= Diệu
Ca: 4, 4)
Yêu em ... thơ-thẩn
trai hiền,
193
Lang-thang thả
bộ
khắp
miền
đồi
hoa.
Đồi
hoa phủ
ánh chiều
tà,
Anh lên núi hái hương
hoa men t́nh ! 196
--------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:(Diễm
T́nh Ca: 4, 193-196 = Diệu
Ca: 4, 5-6)
Em là thục-nữ
băng-trinh, 197
Không mang t́ vết
* dáng h́nh nhân-gian !
Hiền
thê anh đẹp
hoa ngàn ...
Hương
thơm
tỏa
ngát, lan-man khắp
miền
! 200
--------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca: 4, 197-200 = Diệu
Ca: 4, 7 )
Yêu
ơi
! Thơ
bé trinh nguyên ! 201
Đến
đây anh dẫn
dời
miền
Liban,
Her-môn, beo, tử...
hung-tàn,
Sa-nir băng giá, gió
ngàn A-mana. 204
------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca: 4, 201-20 = Diệu
Ca: 4, 8)
Em anh trong ngọc
trắng
ngà , 205
Long-lanh sóng mắt
như
là bồ-câu
!
Ṿng kiềng
lóng-lánh muôn mầu
;
Tô hồng
t́nh ái ... chiếm
lầu
t́nh anh ! 208
--------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:(Diễm
T́nh Ca: 4, 205-208 = Diệu
Ca: 4, 9)
Ái-ân ... lưỡi
ngọt
t́nh xanh ; 209
Nồng-nàn
hơn
rượu
cho anh say t́nh !
Da thịt
em thoảng
hương
trinh .
Áo khăn thơm
ngát hương
t́nh Liban ! 212
--------------------------------------------------------------
Đối
chiếu
(Diễm
T́nh Ca: 4, 209-212 =Diệu
Ca: 4,10-11)
Em là thượng
uyển
cấm
ngăn , 213
Địa-Đàng
thanh-thoát...ngát xanh khương
huỳnh
Thạch
lựu,
hương
móng khiết-tinh,
Cam tùng, nhục
quế,
hương
t́nh xạ-lan
! 216
--------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:(Diễm
T́nh Ca:4, 213-216 =Diệu
Ca: 4, 12-14)
Yêu
ơi!
Em đẹp
vô ngần
! 217
Vườn
mộng
t́nh ái vương
chân anh vào.
Biết
bao hoàng-tử
ước
ao;
Ngụp
trong hồ
nước
động
đào hoa viên!
Em là ḍng nước
suối
tiên ,
Giếng
khơi
mạch
sống
từ
miền
Li-ban.
Anh mơ
uống
nước
trong lành;
Cho tươi
cuộc
sống,
cho xanh ân-t́nh! 224
-------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca: 4, 217-224 = Diệu
Ca: 4, 15)
Nàng:
Gió
ơi
lùa tới
hương
trinh, 225
Thổi
cho thơm
ngát vườn
t́nh của
tôi .
Gió Nam, gió Bắc
liên hồi
...
Lùa t́nh chàng tới
; cho tôi thỏa
ḷng ! 228
--------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca: 4, 225-228= Diệu
Ca: 4, 16)
5. Chàng:
Yêu
ơi
! Để
thỏa
em mong , 229
Anh sung sướng
đến
vườn
hồng
của
anh .
Vườn
anh, cây trái tốt
lành,
Hoa thơm,
cỏ
lạ
... tươi
xanh thắm
t́nh!
Được
uống
ḍng sữa
băng trinh,
Say trong mật
ngọt,
rượu
t́nh em trao!
Thi nhân:
Đôi bạn
quấn-quít
vườn
đào,
Hăy ăn cho thỏa,
hăy trao men t́nh!
Uống
cho say ngất
men trinh;
Uống
cho đă khát chén t́nh trao ban! 238
-------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca: 5, 229-238 = Diệu
Ca: 5, 1)
IV. Quyện
Trong Nỗi
Nhớ
( Ca Khúc Bốn
)
Nàng:
Tôi đang giấc
điệp
mơ-màng;
239
Chợt
hồn
tỉnh
thức
nghe vang ngoài pḥng:
“Yêu
ơi
! Mở
cửa,
bạn
ḷng.
Bồ
Câu anh hỡi;
Anh mong gặp
Ḿnh!
V́ sương
lạnh
thấu
con tim,
Giọt
đêm lai-láng, phủ
ch́m tóc anh !
Hăy mau mở
cửa,
sao đành;
Để
anh buốt
giá, thâu canh một
ḿnh !?” 246
--------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca: 5, 239-246 = Diệu
Ca: 5, 2)
“Thân em ngọc-ngà
băng-trinh ; 247
Xiêm y đă cởi
... quấn
ḿnh lại
sao,
Chân tiên, nỡ
để
lấm
vào
Bụi
trần
khó rửa
hay sao hỡi
chàng !?” 250
-------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca: 5, 247-250 = Diệu
Ca: 5, 3)
Tim tôi rạo-rực,
xốn-xang...
251
Thâm tâm tự
nhủ:
tiếp
Lang thế
nào ?
Bỗng
chàng khẽ
luồn
tay vào,
Mân-mê
ổ
khoá, nhưng
nào mở
ra ?
Giọng
chàng khẩn-khoản
thiết-tha:
“Yêu
ơi
! Mở
cửa,
sao mà lặng
thinh !?” 256
-------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca: 5, 251-256 = Diệu
Ca: 5, 4)
Tôi đang nhè-nhẹ
trở
ḿnh, 257
Đứng
dậy
mở
cửa,
nhưng
T́nh tôi đâu !? 258
-------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca: 5, 257-258 = Diệu
Ca: 5, 5)
Buồn
tênh, thờ-thẩn
cúi đầu
! 259
Trách ḿnh , tự
hỏi:
“Đi đâu t́m chàng !?”
Ra ngoài, tôi măi hỏi
han;
Nhưng
nào có thấy
bóng chàng nơi
đâu !? 262
-------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca: 5, 259-262 = Diệu
Ca: 5, 6)
Trở
về
trong nỗi
khổ
đau, 263
Lại
gặp
bọn
lính nắm
đầu
đánh tôi .
Đánh tôi ... chúng đánh liên hồi
.
Lột
luôn xiêm áo, để
tôi trơ
ḿnh ! 266
--------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca: 5, 263-266 = Diệu
Ca: 5, 7)
“Này các thiếu
nữ
diễm
xinh; 267
Có ai nh́n thấy
... bóng h́nh T́nh tôi ?
Cho tôi nhắn
gởi
đôi lời
;
Rằng
tôi đang
ốm,
bởi
tôi nhớ
chàng !” 270
--------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca: 5, 267-270 = Diệu
Ca: 5, 8)
Dân chúng:
Hỡi
nàng tuyệt
thế
mơ-màng
...!271
Người
yêu ... có dáng rỡ-ràng
ra sao ?
Chàng hơn
người
khác chỗ
nào,
Mà sao nàng phải
gian-lao t́m chàng !? 274
-------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca: 5, 271-274 = Diệu
Ca: 5, 9)
Nàng:
T́nh tôi, dáng vóc
cao sang . 275
Gương
mặt
rạng-rỡ,
hiên-ngang giữa
đời.
Đầu
chàng, khối
óc tinh-khôi,
Lời
ngọc,
khôn-khéo không người
sánh so !
Tóc chàng gợn
sóng thu hồ,
Đen huyền
ô thước,
lững-lờ
mây trôi ! 280
---------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:(Diễm
T́nh Ca: 5, 275-280=Diệu
Ca: 5,10-11)
Nụ
cười,
hoa nở
làn môi. 281
Răng ngà trắng
nơn, sữa
tươi
mượt-mà.
Hồng-hào
tươi
mát làn da,
Má chàng như
thể
vầng
hoa thơm
lừng
! 284
--------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:(Diễm
T́nh Ca:5, 281-284 =Diệu
Ca:5, 12-13)
Nắm
tay bảo
thạch
anh hùng, 285
Thân h́nh nạm
ngọc,
ngang lưng
dát vàng !
Dung mạo
uy-vũ hiên-ngang ;
Li-Ban kiêu-dũng ... hàng-hàng
bá hương.
Điểm
trên gương
mặt
phi-thường
;
Tai hiền,
mắt
thánh...thấy
thương
vô ngần!
290
--------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:(Diễm
T́nh Ca:5,285-290= Diệu
Ca:5, 14-15)
T́nh tôi, ngọt-ngào
ái-ân; 291
Hương
yêu dào-dạt
trăm phần
vĩ nhân !
Này các kiều
nữ,
cung tần,
T́nh quân tôi đó ... có phần
hơn
chăng ? 294
------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca: 5, 291-294=Diệu
Ca: 5, 16)
6-. Dân chúng:
Hỡi
trang tuyệt
thế
giai nhân, 295
T́nh quân nàng quả
có phần
hơn
ai.
Xin nàng chớ
măi van nài !
Chúng tôi t́nh nguyện
sánh vai t́m chàng. 298
-------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca: 6, 295-298 = Diệu
Ca: 6, 1)
Nàng:
T́nh tôi, chàng đă về
làng; 299
Nơi
trồng
phương
thảo,
bạt
ngàn huệ
thơm.
Thả
cừu
gặm
cỏ
trong vườn,
Loanh-quanh hái huệ
... để
vương
tơ
t́nh ! 302
--------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca: 6, 299-302 = Diệu
Ca: 6, 2)
Tôi là thục-nữ
băng trinh, 303
Xác hồn,
vốn
đă thuộc
T́nh của
tôi.
T́nh tôi, trọn-vẹn
tôi rồi,
Quyện
trong nỗi
nhớ
... một
thời
cách xa ! 306
--------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:(Diễm
T́nh Ca: 6, 303-306 = Diệu
Ca: 6, 3)
V. Vườn
T́nh Có Đôi
( Ca Khúc Năm ).
Chàng:
Yêu
ơi
! Em tựa
Tir-xa . 307
Mỹ
lệ,
duyên-dáng như
là Sa-Lem*!
Hương
duyên đọng
viền
môi mềm,
Ư t́nh vương
mắt
... đảo-điên
tâm-hồn
!
Tóc em gợn
sóng sơn
dương,
Bồng-bềnh
tủa
xuống
từ
nguồn
Ga-La** 312
--------------------------------------------
Đối
chiếu:(Diễm
T́nh Ca: 6, 307-312=Diệu
Ca:6, 4-5)
* Yêrusalem
** Galaad
Răng em trắng
muốt
tựa
ngà, 313
Đều
đặn,
lóng-lánh như
là hàng sao !
Mạng
the, thấp-thoáng
má đào;
Ẩn
hiện
hương
sắc...Ôi
chao tuyệt
trần
! 316
--------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca:6, 313-316 = Diệu
Ca:6, 6-7)
Yêu tôi...tuyệt
thế
giai-nhân ! 317
Hoàng hậu,
cung nữ,
phi tần
sánh chi.
Em tôi duyên-dáng ai
b́ ?
Mẹ
sinh có một
; yêu v́ con tiên !
Công nương
khắp
chốn,
khắp
miền;
Phi tần,
hoàng hậu,
bạn
hiền
tán dương
! 322
--------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:(Diễm
T́nh Ca: 6, 317-322 =Diệu
Ca: 6, 8-9)
“Ḱa ai xuất
hiện
phi-thường;
323
Xinh như
vầng
nguyệt,
ánh dương
huy-hoàng!
Diễm-kiều,
rạng-rỡ
dung- nhan,
Uy-nghiêm, lẫm-liệt
tựa
hàng hùng binh!” 326
--------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca:6, 323-326 = Diệu
Ca:6, 10)
Hôn-thê anh hỡi
diễm-xinh
! 327
Hăy cùng sánh bước
... vườn
t́nh có đôi.
Vườn
đào, nho thắm
đâm chồi,
Hoa lựu
nở
rộ
... gợi
lời
tán dương
! 330
------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca:6, 327-330 =Diệu
Ca:6, 11)
Yêu
ơi
! Mau bước
lên đường,
331
Say trong t́nh ái ... Uyên-ương
xum vầy
!
Thuyền
t́nh, hai chúng ta đây;
Cùng nhau rong-ruổi...tháng
ngày xá chi!? 334
-------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca:6, 331-334 = Diệu
Ca:6, 12)
7-. Dân chúng:
Về
đi nàng hỡi
Sulamit. 335
Dung nhan mỹ
lệ;
ai b́ được
chăng !?
Ngắm
nàng ... tựa
ánh trăng rằm,
Sáng trong kư-ức
... tiềm-tàng
hồn
ai !
Cớ
sao ta phải
van nài;
Phải
chăng nàng múa ḥa-hài gót chân ?
Nh́n nàng, ḷng thấy
tần-ngần
...
Xa nàng không nỡ,
muốn
gần
không đang. 342
-----------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca:7, 335-342 = Diệu
Ca:7, 1)
Chàng:
Hóa công khéo đúc thân
nàng, 343
Khuôn trăng thùy-mị
nở-nang
nét ngài !
Mịn-màng,
trắng
nơn bờ
vai,
Lưng
ong, thon vẻ
trang-đài diễm-xinh
! 346
------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca:7, 343-346 = Diệu
Ca: 7, 2)
Nhũ hoa căng mọng
khối
t́nh. 347
Bụng
nàng... đồng
lúa thắm
xinh mơ-màng
!
Rốn
sâu, chung rượu
ứa
tràn...
Cho say t́nh ái đá
vàng men nho ! 350
--------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca:7, 347-350 = Diệu
Ca:7, 3-4)
Nh́n lên khoé mắt
thu hồ,
351
Long-lanh sóng nước
vỗ
bờ
t́nh xuân !
Cúi nh́n đùi ngà trắng
ngần,
Hài nhung, gót ngọc
bâng-khuâng ư t́nh.
Thân em ngà ngọc
diễm
xinh,
Cổ
ba ngấn
tháp cung đ́nh quân vương.
Tóc em bồng-bềnh
mây hường,
Lung-linh ḍng suối...thấy
thương
vô ngần!
Môi em ngọt-ngào
ái-ân,
Miệng
em thoang-thoảng
hương
trầm
táo thơm.
Dáng em xinh đẹp
phi-thường,
Cho anh say đắm
... vấn-vương
khôn rời
! 362
--------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:(Diễm
T́nh Ca:7, 351-362 = Diệu
Ca:7, 5-10)
Nàng:
Rượu
nồng
say thỏa
T́nh tôi; 363
Men yêu vương
đọng
viền
môi mơ-màng
!
Em đây trọn
thuộc
về
chàng ...
Lửa
t́nh rực
cháy ... ngỡ-ngàng
say-mê ! 366
------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca:7, 363-366 = Diệu
Ca:7, 11)
Đêm nay, ta sẽ
không về;
367
Đồng
xanh ḥ hẹn,
cận
kề
má môi.
Yêu thương
quấn-quít
liên hồi
...
Cho t́nh khắng-khít;
lên ngôi t́nh trường
!
Khuya về
thôn xóm, đồi
nương,
Chúng ḿnh nghỉ
lại;thưởng
hương
móng rồng.372
-----------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca:7, 367-372 =Diệu
Ca 7, 12)
Mai xem nho thắm
trổ
bông, 373
Thăm vườn
hoa lựu,
huệ,
hồng
khoe tươi.
Yêu anh sao nói cạn
lời...?
Em dành trinh-tiết
... trọn
đời
trao anh !
T́nh
ơi
! Xin hăy tới
nhanh;
Cho em tận
hưởng
t́nh anh; bên chàng ! 378
--------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:(Diễm
T́nh Ca:7, 373-378=Diệu
Ca:7, 13-14)
8.
Phải
chi cùng mẹ
cưu
mang, 379
Th́ ta đâu phải
ngỡ-ngàng
khi hôn ?
Chẳng
sợ
ai đó tiếng
đồn,
Ḿnh t́nh huynh, muội
ôm hôn thỏa
ḷng ! 382
-------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca: 8, 379-382 = Diệu
Ca: 8, 1)
Cùng về
nhà mẹ,
chung pḥng; 383
Ta say ân-ái, thỏa
ḷng ước
mơ
!
Em dâng chén rượu
t́nh thơ;
Cho chàng ngây-ngất
... ven bờ
môi em ! 386
--------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca: 8, 383-386 = Diệu
Ca: 8, 2)
Ṿng tay chàng gối
nhung mềm;
387
Em sung-sướng
thỏa,
ấm-êm
canh trường.
Trọn
đời
có được
anh thương,
Em thật
hạnh-phúc!
Thiên Đường
là đây! 390
--------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca: 8, 387-390 = Diệu
Ca: 8, 3)
Chàng:
Tôi van các kiều
nữ
này; 391
Để
Yêu tôi nghỉ,
đừng
lay vội
nàng !
Chờ
t́nh chín mọng
chứa-chan;
T́nh nương
tôi sẽ
trao ban trọn
t́nh ! 394
-------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca: 8, 391-394 = Diệu
Ca: 8, 4)
Kết
Luận:
Ḱa ai hiển
hiện
dáng h́nh, 395
Từ
sa-mạc
đến,
nép ḿnh bên tôi.
Mơ-màng...
áp má, kề
môi...
Tôi lay nàng dậy...
Em tôi ! Nguời
t́nh !
Nơi
đây gốc
táo; nàng sinh,
Mẫu
thân dưỡng-dục,
hết
t́nh v́ con.
Chăm lo phần
xác, phần
hồn;
Trưởng
thành, đạo
đức,
lanh khôn, diễm
t́nh!402
--------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca: 8, 395-402 = Diệu
Ca: 8, 5)
Nàng:
Trao chàng dấu
ấn
trong tim; 403
T́nh
ơi
! Chàng hỡi
... dáng h́nh của
em;
T́nh yêu mănh-liệt
khôn kềm,
Như
tia sét đánh ! Tim em mê hồn
! 406
--------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca: 8, 403-406 =Diệu
Ca: 8, 6)
Cho dù thác lũ mưa
tuôn, 407
Triều
dâng... sao thể
tắt
nguồn
t́nh yêu !?
Ai đem sự
nghiệp
sớm
chiều;
Gia tài trao đổi
t́nh yêu bao giờ
!!?? 410
-------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca: 8, 407-410 = Diệu
Ca: 8, 7)
Phụ
Chương:
Em tôi trinh nữ
ngây-thơ,
411
Nhũ hoa vừa
chớm;
nhô bờ
chủm
cau.
Nếu
ai ngỏ
ư đặt
trầu,
Làm sao viện
lẽ,
nói câu khước
từ
!? 414
-----------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca: 8, 411-414 = Diệu
Ca: 8, 8)
Nếu
em ... tường
thành riêng tư,
415
Vọng
lâu tháp bạc;
xây từ
đỉnh
cao.
Em là cổng
thành ra vào;
Ta đây sẽ
gắn
then rào bá-hương.
418
------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca: 8, 415-418= Diệu
Ca: 8, 9)
V́ em kín cổng,
cao tường,
419
Đồi
hoa căng phổng
như
dường
tháp canh.
Bên anh, em thấy
an lành,
Nguồn
vui khấp-khởi
! T́nh xanh trao t́nh ! 422
--------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca: 8, 419-422 = Diệu
Ca: 8, 10)
Quân vương
có vườn
nho xinh, 423
Giao người
canh giữ;
mặc
t́nh trông coi.
Đến
kỳ huê lợi
thu hồi,
Vua ngh́n lạng
bạc,
giữ
thời
hai trăm. 426
--------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:(Diễm
T́nh Ca:8, 423-42 = Diệu
Ca: 8, 11-12)
Hỡi
Em thùy-mị
khuôn trăng, 427
Lời
ru Em hát ... Anh hằng
ước
mơ.
Bạn
bè ngóng đợi,
mong chờ;
Tiếng
oanh vang-vẳng
Vườn
Thơ
Anh Đào! 430
--------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca: 8, 427-430 = Diệu
Ca:8, 13)
Giọng
vàng tha-thiết
vút cao; 431
T́nh quân chàng hỡi
tiến
vào Vườn
Thơ
!
Cho Em quấn-quít,
nương
nhờ;
Trong Vườn
Hoa Mộng;
nên thơ
cuộc
t́nh !!! 434
------------------------------------------------------------
Đối
chiếu:
(Diễm
T́nh Ca: 8, 431-434 = Diệu
Ca 8, 14)
Sách tham-khảo:
Kinh Thánh (Trọn
bộ
Cựu
và Tân Ước)
Bản
dịch
của
Cố
LM. Giuse Nguyễn-Thế-Thuấn
Do Ḍng Chúa Cứu
Thế
phát-hành năm 1976
Tại
Sài-G̣n Việt-Nam
Lời
Cảm
Tạ
và Tri Ơn
Xin chân thành cảm
tạ
và tri ơn
:
- LM. Tiến-Sĩ
Giuse Nguyễn-Quang-Thạnh.
Chánh Xứ
Fairfield, Tổng
Giáo Phận
Sydney, Australia.
- LM. Nhạc-Sĩ
Paul Chu-Văn-Chi.
Tuyên-Úy CĐCG Việt-Nam
Sydney, NSW, Australia.
- LM. Anthony Hà-Thanh-Sơn.
Phó Xứ
Fairy Meadow kiêm Quản
Nhiệm
CĐCG Việt-Nam
, Giáo Phận
Wollongong, Australia.
- Nhà Báo Gia-Du.
Chủ
Nhiệm
kiêm Chủ
Bút Tuần
Báo Dân Việt,
Australia.
- Nhà Báo Hữu-Nguyên.
Chủ
Nhiệm
kiêm Chủ
Bút Tuần
Báo Sàig̣n Times,Australia
- Nhạc-sĩ
Phạm-Quang-Ngọc
.
- Nhạc-sĩ
Vũ-Hùng .
- Nhạc-sĩ
Xân-Ninh.
- Nữ-Sĩ
Thùy Dzung .
Phụ
trách trang Thơ-Thơ
Tuần
Báo Sàig̣n Times.Australia.
- Họa
sĩ Vi-Phát.
Đă chân-thành góp ư, hướng
dẫn,
viết
lời
giới
thiệu,
phổ
nhạc,
tŕnh bày b́a ... cũng như
tất
cả
quí vị
ân-nhân, bạn
bè thân hữu;
đă giúp đỡ
về
mặt
tinh thần,
công sức,
tài chánh cho việc
hoàn thành và phát-hành tốt
đẹp
Tác Phẩm
đầu
tay Diễm-T́nh-Ca
này.
Chân thành tri
ơn...!
Joseph Duy-Tâm,
Tháng 10-2002
*******************************************************
*******************************************************
*******************************************************
PHẨN
GIỚI THIỆU:
* Lời
Giới
Thiệu
của
Lm Giuse Nguyễn
Quang Thạnh
Tiến-Sĩ
Thần
Học,
Chánh Xứ
Fairfield,
Tổng
Giáo-Phận
Sydney, Australia
Fairfield ngày Lễ
Đức
Mẹ
Hồn
Xác Lên Trời
15-08-02
Anh Joseph Duy-Tâm thân mến.
Sách Diễm-T́nh-Ca
là quyển
sách khó chú giải
nhất
trong bộ
sách 46 quyển
thuộc
Quy Điển
Thánh-Kinh Cựu
Ước.
Khó xác định
thời
gian và soạn
giả.
Khó t́m được
sự
nhất-trí
khi chú giải
nội
dung. Những
bài t́nh thơ
và t́nh ca trong sách này diễn
tả
t́nh yêu vừa
rất
linh thánh vừa
rất
nhục
dục
của
một
cặp
t́nh nhân. Tính cách chân-thực
đến
mức
độ
sống-sượng
đă gây nên tranh-luận
gắt-gao
... Và có thời
bị
coi là gương
xấu
dưới
cái nh́n Thiên Chúa Giáo.
Với
chừng
ấy
thứ
khó mà anh dám trực
diện
học
hỏi
Thánh-Kinh, thấm-nhuần
Thánh-Kinh để
rồi
tuông ra những
vần
thơ
đầy
hương
và đầy
nhạc.
Dịch
Thánh-Kinh ra tiếng
mẹ
đẻ
là điều
rất
đáng ca-ngợi.
Diễn
đạt
Thánh-Kinh bằng
những
vần
thơ
trong-sáng, đầy
màu sắc,
âm thanh và hương
vị
là việc
khó hơn,
đáng ca-ngợi
hơn.
Bất
cứ
độc-giả
nào chỉ
thử
đối-chiếu
những
vần
thơ
trong Tập
Thơ
Diễm-T́nh-Ca
của
anh với
những
bản
dịch
sẵn
có, tôi tin chắc
ai cũng đều
có những
cảm
tưởng
tương
tự
như
tôi.
Tuy nhiên để
đọc
Tập
Thơ
Diễm-T́nh-Ca
này một
cách hữu
ích về
phần
thiêng liêng, thiết
tưởng
cần
được
dẫn
nhập
thích đáng về
ư nghĩa linh thánh của
t́nh yêu hôn nhân trung tín và trách nhiệm
mà Thiên Chúa đă nâng lên hàng Bí-Tích thánh-thiện
và được
Ngài măi-măi chúc phúc, dù “án phạt
Hồng
Thủy
cũng không xóa bỏ
được”.
Tôi chân thành cầu
chúc anh thành công xuất
sắc.
Nguyện
xin Thiên Chúa luôn ban phúc lành cho Anh và gia đ́nh.
Thân ái chào Anh.
LM. Giuse Nguyễn-Quang-Thạnh
******************************
* Lời
Giới
Thiệu
của
Lm Paul Nhạc-Sĩ
Chu Văn Chi
Tuyên-Úy Cộng
Đồng
Công Giáo Việt-Nam,
Sydney, NSW, Australia
Diễm-T́nh-Ca,
Diễm-T́nh-Ca
là bài ca muôn thuở
về
t́nh yêu trong Thánh-Kinh. Diễm-T́nh-Ca
diễn
tả
t́nh yêu của
Thiên Chúa dành cho con người
qua Dân Tộc
Israel, và t́nh yêu của
con người
hướng
về
Thiên Chúa. Diễm-T́nh-Ca
c̣n được
gọi
là ca khúc trên mọi
ca khúc: The Song of Songs.
Tập
thơ
Diễm-T́nh-Ca
gửi
đến
quư vị
hôm nay do tác giả
Joseph Duy-Tâm đă công phu diễn
tả
những
vần
thơ
Diễm-T́nh-Ca
qua những
vần
thi ca Viê.t-Nam. Đọc
những
vần
thơ
Diễm-T́nh-Ca
qua giai điệu
Viê.t-Nam, chất-chứa
những
h́nh
ảnh
đẹp
ngời,
cho người
đọc
những
thân thương
tŕu mến.
Xin chúc mừng
tác giả
Joseph Duy-Tâm đă dành nhiều
công sức
và thời
gian thực
hiện
công tŕnh này. Và chân thành giới
thiệu
tác phẩm
Diễm-T́nh-Ca
đến
quư vị
độc
giả.
Nguyện
xin Thiên Chúa của
t́nh yêu chúc lành cho tác giả
và quư vị
độc
giả
của
tác phẩm
Diễm-T́nh-Ca
này.
Trân trọng
giới
thiệu
với
quư độc
giả
thân thương.
Sydney ngày 4 tháng 9 năm 2002.
LM. Paul Chu-Văn-Chi
*************************************
* Lời
Giới
Thiệu
của
Nhà Báo Gia-Du,
Chủ-Nhiệm
kiêm Chủ
Bút Tuần
Báo Dân Việt.Australia.
Thơ
là một
h́nh thái văn-chương
đặc
biệt.
Đối
với
nhiều
dân tộc,
ngay cả
những
dân tộc
tự-hào
về
lịch-sử
văn-học
của
ḿnh, th́ thơ
cũng đă là một
món ăn tinh thần
“cao cấp”.
Trong số
các danh tài văn-chương,
tỷ
lệ
của
thi-sĩ rất
thấp.
Nói về
tỷ
lệ
quần
chúng biết
thương
tiếc
thơ,
tuy không ai cho chúng ta những
con số
thống-kê,
nhưng
chắc
chắn
đó là một
tỷ
lệ
rất
khiêm nhường.
Dân tộc
Việt-Nam
th́ lại
khác. Do cấu-trúc
đăc-biệt
của
ngôn-ngữ,
do đạo
sống
T́nh-Nghiă của
văn-hóa Việt,
do thực
tế
đời
sống,
hầu
như,
không ai là không thích thơ.
Nhiều
người
đă nhận
xét - mỗi
người
Việt-Nam
là một
nhà thơ.
Thơ
bàng-bạc
trong cadao, điệu
ḥ, thơ
ở
khắp
mọi
nơi,
mọi
lúc. Người
Việt
chúng ta đă xử
dụng
thơ
một
cách phổ-quát,
tự
nhiên như
sinh hoạt
hàng ngày mỗi
khi cần
xử
dụng
để
biểu
lộ
tâm cảm
của
ḿnh.
Thử
đọc
hai câu thơ
vô danh:
“ Hỡi
cô tát nước
bên đàng
Sao cô múc ánh trăng vàng
đổ
đi ...’’
Đó là một
đoạn
thơ
t́nh tuyệt
vời!
Dân tộc
Việt-Nam
có cả
một
kho-tàng về
thơ
như
vậy.
Chính v́ là một
dân tộc
yêu thơ;
nên có lẽ
không có danh-nhân
ở
lănh vực
nào được
quần
chúng nhớ
đời
như
những
thi-sĩ Nguyễn
Du, Hàn-Mạc-Tử,
Xuân Diệu,
Vũ-Hoàng-Chương,
Đinh-Hùng...
Từ
ngày lưu-vong
hải
ngoại,
do môi-trường
mới,
hoàn cảnh
mới,
đă thế
mà bản-chất
văn-hóa lại
khác hẳn,
chất
thơ
trong cuộc
sống
và trong cả
ḷng người
đă phai nhạt
dần.
Nhiều
người
đă quan ngại
rằng
- trong hàng trăm cái được
của
thế-hệ
trẻ
Viê.t-Nam hải
ngoại
khi được
sống
ở
những
quốc-gia
công-nhiệp
tiến
bộ
như
Úc, Anh, Pháp, Mỹ,
Đức...
có những
điều
mất
mát không bù đắp
được,
trong đó có sự
mất
mát về
hồn
Thơ
Viê.t-Nam.
Trong tâm-t́nh đó, chúng
tôi rất
trân-trọng
Diễm-T́nh-Ca
của
tác giả
Joseph Duy-Tâm... Càng trân-trọng
hơn
nữa
khi tác giả
xử
dụng
thơ
để
diễn
đạt
t́nh cảm
về
tôn-giáo. Chúng tôi nghĩ rằng
đây là một
vấn
đề
khó khăn, cho dù tác giả
chỉ
phóng-tác từ
sách Diệu-Ca,
một
tuyệt-tác
Cựu-Ước
!
Sống
trong thời
đại
mà niềm-tin
tôn-giáo mỗi
ngày một
hao-ṃn bởi
tốc
độ
của
sự
phát-triển
trên mọi
lănh vực,
tác giả
chẳng
những
đă giữ
trọn
niềm-tin
c̣n nỗ
lực
xiển
dương
niềm-tin.
Đây là một
mẫu
mực
đáng quư.
Hoàn tất
trường
thi Diễm-T́nh-Ca
nầy
chắc
chắn
tác giả
đă bỏ
nhiều
công sức,
đă hiến
dâng hết
cả
tâm t́nh của
ḿnh vào niềm-tin
Thiên Chúa.
Chỉ
gần
gũi tác giả
từ
khi nhận
được
bản
thảo
đến
khi gởi
lại
mấy
lời
giới
thiệu
ngắn
ngủi
này, chúng tôi cũng đă cảm-nhận
được
nỗi
ḷng và sự
thiết-tha
của
Joseph Duy-Tâm trong việc
cho ra đời
đứa
con tinh thần
nầy.
Do đó, dù là một
Kitô hữu
hay không, xét về
nhu cầu
tâm-linh hay nhu cầu
tinh-thần
trong đời
sống,
Diễm-T́nh-Ca
vẫn
là một
món qùa cần
nâng-niu, những
tấm
ḷng như
Joseph Duy-Tâm vẫn
luôn cần
được
trân-tro.ng.
Chúng tôi cám
ơn
tác giả
đă dành cho vinh dự
ghi lại
vài ḍng trong tác-phẩm
đặc
biệt
này và rất
trang-trọng
giới
thiệu
cùng bạn
đọc.
Sydney, Tháng 9 năm 2002.
Gia Du
***************************************
Vào Tập
(Tác Giả).
Diệu-Ca
chất-chứa
lời
hoa,
Ư hay, t́nh đẹp,
gợi
ta mơ-màng.
Salômon, tên thật
của
chàng,
Yêu người
thục-nữ
là nàng Sulamit.
Bài Ca tuyệt-tác
văn thi,
T́nh trời
với
đất
cực-kỳ
nên thơ
!
Cuộc
t́nh anh đợi,
em chờ;
Nên duyên cầm-sắt,
ươm
mơ
một
đời.
Chuyện
t́nh lay động
hồn
tôi;
Viết
nên thành tập
... những
lời
t́nh ca !
Diễm-T́nh-Ca
là một
Thi-Tập
được
phóng-tác dựa
theo cơ-bản
cả
về
h́nh-thức
và nội
dung của
sách “Diệu-Ca”,
được
trích từ
Kinh Thánh Cựu-Ước
của
Giáo-Hội
Công-Giáo Rôma. Theo các nhà Thần-Học
chú giải
về
Kinh Thánh cho rằng:
“Diệu-Ca”
là một
ca khúc hay nhất
trên mọi
khúc ca.
Ca khúc “Diệu-Ca”
là một
Thi-Tập
trữ
t́nh. Nội
dung diễn
tả
về
một
mối
lương
duyên với
t́nh yêu say đắm,
thiết-tha
và huyền-nhiệm...nhưng
cao-thượng
và chân-thành giữa
chàng và nàng. Chàng được
mệnh
danh là Vua, có tên là Salômon. C̣n nàng là một
thôn nữ
kiều
diễm,
đức
hạnh
tên là Sulamit. Hai người
gặp
nhau, yêu nhau rồi
phải
xa nhau. Nhưng
qua ḍng thời
gian, họ
luôn t́m nhau, rồi
lại
gặp
nhau và yêu nhau...
Trong phóng-tác Diễm-T́nh-Ca,
tác giả
đặt
tên cho chàng là: “T́nh”(tức
là Salômon) và tên nàng là “Yêu” (tức
là Sulamit). V́ thế,
khi độc
giả
đọc
thấy
chữ
“T́nh” và “Yêu” được
viết
Hoa; tức
là tên của
đôi t́nh-nhân được
nhắc
đến
trong Thi-Tập.
Như
quư độc
giả
nào đă từng
đọc
sách “Diệu-Ca”;
th́ Ca Khúc này không có bố-cục
rơ-ràng, mà đó chỉ
là một
Thi-Tập
được
sưu-tầm
và góp nhặt
lại
những
thi-phẩm
trữ-t́nh;
là những
bài ca, ca-ngợi
t́nh yêu song phương
và trung-tín trong hôn nhân được
Thiên Chúa đóng
ấn
và chúc phúc.
Về
h́nh thức,
sách “Diệu-Ca”
được
chia thành năm Ca-Khúc chính gồm
có 8 Đoạn,
mỗi
Đoạn
có số
Câu nhiều
hay ít tùy theo từng
trường
hợp.
Nhưng
về
nội
dung th́ mỗi
thi-phẩm
được
diễn
tả
theo cảm-xúc
dựa
theo từng
hoàn cảnh.
Tuy nhiên, cho dù diễn
tả
thế
nào đi nữa
th́ cũng quy về
một
chủ
đề
chính là T́nh Yêu. Bởi
vậy,
khi đọc
độc
giả
sẽ
không thể
t́m thấy
diễn-tŕnh
tư-tưởng
được
xếp
đặt
theo một
cấu-trúc
nhất
định;
mà tùy theo từng
hoàn cảnh
ta có thể
chọn
một
Ca Khúc để
xử
dụng
cho thích hợp.
Trong phóng-tác “Diễm-T́nh-Ca”
cũng thế,
về
h́nh thức
tác giả
viết
dựa
theo cách sắp
đặt
của
“Diệu-Ca”,
để
độc
giả
tiện
theo dơi và đối
chiếu
(Thí dụ:
Trong Diễm
T́nh Ca: th́ Đoạn
1, từ
câu, 1-6 /Nhưng
trongDiệu
Ca: Th́ Đoạn
1,từ
câu 1-3...). Nhưng
về
văn-thể,
tác giả
viết
theo “thể
thơ
lục
bát” để
người
đọc
dễ
nhớ.
Đồng
thời,
tác giả
cũng đă cố
gắng
sắp
đặt
ư tưởng
sao cho nội
dung câu chuyện
được
liên tục
bằng
cách đặt
cho mỗi
“Ca-Khúc” một
“Chủ
Đề”
(Thí dụ:
Ca Khúc Một
= T́nh Anh Ru Giấc
Mơ
Tiên. Ca Khúc Hai = T́nh
Ơi,
Em Thuộc
Về
Chàng v.v...). Tuy nhiên, v́ là một
phóng-tác nên nội
dung đôi khi chỉ
lấy
ư chính của
“Diệu
Ca”, rồi
viết
lên bằng
một
mạch
văn thuận
ư và hợp
t́nh để
diễn
tả
cách rơ-ràng hơn
theo tŕnh tự
các “Chủ
Đề”,
hầu
bất
cứ
ai đọc
cũng có thể
hiểu
tường-tận
nội
dung cuộc
t́nh xẩy
ra như
thế
nào và kết
thúc ra sao.
Với
số
kiến-thức
khiêm-tốn,
tác giả
ước
mong nhận
được
sự
góp ư và chỉ
dẫn
của
Hàng Giáo Phẩm
Công-Giáo, quư vị
trưởng-thượng
và thức
giả;
cũng như
tất
cả
qúy vị
độc-giả
xa gần
có ḷng thương
mến,
góp thêm những
ư-kiến
xây dựng,
hầu
để
kỳ tái bản
sau được
hoàn-hảo
hơn.
Hy-vọng
Tập
Thơ
này được
quư vị
độc-giả
và các thân hữu
đón nhận;
như
là một
món qùa tinh-thần
mà tác-giả
muốn
gởi
trao đến
tất
cả
những
ai vốn
yêu-chuộng
việc
t́m hiểu
Thánh-Kinh với
sở-thích
đọc
và thưởng-lăm
Thơ.
Xin chân-thành cảm-tạ
toàn thể
quư vị.
Sydney tháng 08/2002
Joseph Duy-Tâm
=====================================
=====================================
DIỄM T̀NH CA (Chuyện T́nh
Kinh Thánh)
CA KHÚC MỘT:
T́nh Anh Ru Giấc
Mơ
Tiên
1- Nàng:
Hôn Em; hôn nữa
đi chàng, (câu 1)
Ái-ân chàng ngọt...
rượu
vang thơm
nồng.
Da thịt
chàng ngát hương
bông,
Tên chàng lan tỏa
lầu
hồng
hương
thơm.
Biết
bao kiều-nữ
ghen hờn;
Muốn
chàng say mến,
ôm hôn thỏa
t́nh.(câu 6)
-----------------------------------------
Em là thục-nữ
băng-trinh, (7)
Khát-khao được
đến
cung-đ́nh cùng anh.
Chàng
ơi,
Ta hăy bước
nhanh,
Tiến
vào cung nội,
rũ mành trao duyên...
T́nh Anh ru giấc
mơ
tiên,
Cho Em hoan-lạc
triền-miên
canh trường
!
Yêu chàng phải
lẽ
yêu thương;
Yêu chàng say-đắm...
cũng dường
ấy
thôi !
Yêu chàng Em hiến
trọn
đời;
Cho chàng ngây-ngất
trong hơi
men t́nh ! (16)
--------------------------------------------
Hỡi
các nữ-tử
xinh-xinh, (17)
Ngây-thơ,
duyên-dáng, thắm
t́nh Sa-Lem *!
Chớ
cười
da-dẻ
tôi đen,
Mầu
đen xinh-xắn
trướng
rèm Kê-đar.
Người
đẹp
đâu chỉ
mầu
da;
Mà là tâm-tính, nết-na,
hữu
t́nh !
Này các kiều-nữ
cung đ́nh,
Tôi đen nhưng
ẩn
dáng h́nh đam-mê.
Mầu
đen trướng
gấm
pḥng khuê,
Long-lanh, óng mướt
vỗ-về
t́nh quân. (26)
------------------------------------
Ghi Chú:* Yêrusalem
Hỡi
các kiều-nữ
cung tần,
(27)
Đừng
nh́n xoi-mói xác thân tôi nhiều.
Vầng
ô thiêu đốt
bao nhiêu,
Mầu
đen tăng dáng mỹ-miều
tôi thêm.
Anh trai tôi cũng hờn
ghen,
Bắt
tôi canh giữ
vườn
thêm trả
thù.
Vườn
nho tôi, cỏ
âm-u,
T́nh lang chàng hỡi
có bù cho Em ? (34)
--------------------------------------
T́nh
ơi!
Hăy nhắn
cho em, (35)
Nơi
đâu chăn dắt...
để
em kiếm
t́m ?
Trao T́nh tiếng
nói con tim,
Trao luôn hơi
thở,
khối
t́nh của
em.
Em nay dựa
cửa
lều
bên,
Trưa
này anh sống
ấm
êm nơi
nào,
Đàn cừu
anh nghỉ
nơi
nao;
Cho em được
đến
nép vào ḷng anh ? (42)
----------------------------------------
Mục
đồng:
Hỡi
nàng tuyệt
thế
giai-nhân, (43)
Hăy đi theo vết
bước
chân đàn cừu,
Đến
lều
mục
tử
phiền-ưu,
V́ thương,
v́ nhớ...
muốn
d́u được
Em. (46)
------------------------------------------
Chàng:
Này cô bạn
gái dịu
hiền,
(47)
Cô như
ngựa
giống
với
yên dát vàng,
Thắng
vào xa-giá cao-sang;
Phara-ô thúc vó trước
hàng hùng binh !
Em là thục-nữ
diễm-xinh,
Anh ngây-ngất
ngắm
với
t́nh thiết-tha.
Anh yêu hương
sắc
mặn-mà,
Mong cùng trinh nữ
ngọc-ngà
xe duyên !
Hỡi
em thùy-mị
dáng tiên,
Khuyên vàng, chuỗi
ngọc,
bạc
viền
tay Em.
Đến
đây Anh sẽ
sắm
thêm ;
Xe hoa tuấn
mă, đưa
Em du t́nh ...! (58)
---------------------------------------
Đối
thoại:
- Dẫn
em vào nội
cung đ́nh, (59)
Cho em tận
hưởng
khiết-tinh
hương
tùng !
Ngực
em; Ḿnh áp... tim rung,
Tỏa
hương
mộc
dược
khắp
vùng nhũ hoa ! (62)
---------------------------------------------
- Yêu
ơi
em đẹp
như
hoa ! (63)
Long-lanh sóng mắt
như
là bồ
câu ! (64)
- Chàng là ánh sáng tinh-cầu
! (65)
Lung-linh t́nh ái, xanh mầu
ái-ân !
Gần
chàng, em thấy
tần-ngần
...
Ôi chàng đẹp
quá ! Sao cân t́nh chàng !?
Nhà chàng; cung điện
cao-sang,
Lầu
son gác tía, huy-hoàng trân-châu !
Giường
chàng, đồng
thắm
xanh mầu,
Rầm
tường
trắc
điệp,
xà cầu
bá hương
.
Ngắm
chàng sao thấy
quá thương
!
T́nh
ơi
! Chàng hỡi
dĩ thường
nên duyên !? (74)
--------------------------------------------
2- Chàng:
- Em như
hương
sắc
thủy-tiên,
(75)
Tường-vi
hồng
thắm,
khắp
miền
Saron *.
Hoa sen giữa
chốn
ao chuôm,
Huệ
xinh, vượt
trổi
giữa
luồng
bụi
gai ! (78)
-----------------------------------------
- Lang quân em giữa
đoàn trai, (79)
Là cây táo ngọt...
rừng
gai, rừng
sồi
.
Gợi
em len-lén tới
ngồi
;
Để
được
chàng hái, chàng mời
em ăn. (82)
----------------------------------------
- Pḥng loan, chàng đăi sâm-banh
(Champagne), (83)
Chén t́nh anh chuốc,
em anh ngất
t́nh !
Cho em nho chín hồi
sinh,
Táo ngon bồi
dưỡng,
gối
t́nh ṿng tay ! (86)
------------------------------------------
Chàng:
- Tôi van các kiều
nữ
này; (87)
V́ nai tơ
bạn
, v́ bầy
linh dương
;
Xin đừng
lay tỉnh
t́nh nương,
Chờ
t́nh chín mọng,
t́nh nương
trao t́nh ! (90)
==================================
CA KHÚC HAI: T́nh
Ơi!
Em Thuộc
Về
Chàng !
Nàng:
Tiếng
ai vang vẳng
lung-linh, (91)
T́nh lang tôi tới,
dáng h́nh nai tơ.
Trải
bao đồi
núi, ao hồ...
Nh́n chàng, thương
quá! Dật-dờ
...quá thương!
Ngây-ngô, chàng đứng
bên tường
;
Tḥ đầu
khe-khẽ
: "T́nh nương
hỡi
nàng? (96)
--------------------------------------------
Chàng:
Khuê pḥng vẳng
tiếng
ngân vang. (97)
Người
yêu anh hỡi...
T́nh lang bái chào.
Hăy mau mở
cửa
anh vào ;
Cho t́nh quấn-quít,
động
đào vui xuân !
Yến
thanh ... tiếng
hát t́nh quân.
Tiếng
em như
tiếng
hót ngân Anh vàng ! (102)
--------------------------------------------
Vả,
hồng
... chín rộ
khắp
làng, (103)
Hoa nho hương
thắm
tỏa
lan mọi
miền.
Dáng em ... nhè-nhẹ
chân tiên !
Lại
đây anh hỏi
: “Vợ
hiền
anh chăng!?” (106)
-------------------------------------------
Bồ
Câu ! Yêu hỡi
! Tới
nhanh ; (107)
Cho anh thấy
mặt
em anh bấy
chầy,
Ẩn
trong vách núi lâu nay ,
Để
anh nhung nhớ
... nhớ
ngày, nhớ
đêm ! (110)
----------------------------------------------
Nàng:
Ai
ơi,
giúp chúng tôi thêm, (111)
Tra tay bắt
lấy
những
tên cáo chồn;
Chồn
tơ,
quấy
phá nho non,
Khiến
tôi lo-lắng...
héo-hon với
chàng! (114)
-------------------------------------------
T́nh
ơi!
Em thuộc
về
chàng! (115)
Ḿnh duyên chồng
vợ,
chẳng
màng cao-sang .
Chiên ta ăn cỏ
quanh làng,
Có nho, có huệ
... mênh-mang cánh đồng
! (118)
-----------------------------------------------
Lang quân ... T́nh hỡi
hiểu
không ? (119)
Chiều
buông, bóng tối
mênh-mông chan-ḥa .
Tiết
trời
dịu
mát làn da,
Chàng đâu ... ? Xin nhớ
về
nhà với
em !
Chúng ḿnh thỏ-thẻ
sau rèm ;
Như
đôi nai nhỏ
trên triền
Be-The! (124)
--------------------------------------
3- Nàng:
T́nh
ơi
! Phương
ấy
có nghe, (125)
Yêu đây nhung-nhớ,
pḥng the riêng ḿnh .
Anh hẹn
chúng ḿnh trao t́nh ...
Sao anh chẳng
đến
; nợ
t́nh riêng mang !? (128)
----------------------------------------------
Sớm
mai em sẽ
lên đàng, (129)
Rảo
quanh khắp
phố
, khắp
làng t́m anh ;
Cho trọn
một
mối
t́nh xanh ,
Dẫu
mà chẳng
gặp...thôi
đành nhớ-nhung!
(132)
----------------------------------------------
Để
trọn
một
mối
t́nh chung, (133)
Hôm sau em lại
kiếm
lùng khắp
nơi.
Gặp
ban lính gác ngỏ
lời:
"Các anh có thấy
dáng người
tôi yêu ?" (136)
-------------------------------------------
Đang khi lo-lắng
trăm chiều,
(137)
Chợt
tôi nh́n thấy
người
yêu tôi về
.
Gặp
chàng gh́ xiết
đê-mê ...
Tôi sung-sướng
ngất!
Chẳng
hề
muốn
buông.
Măi khi về
tới
tận
buồng
;
Khuê pḥng thân mẫu
b́nh thường
sinh tôi .
Ḷng chàng trắc-ẩn,
bồi-hồi
;
Ṿng tay quấn
chặt
... chẳng
rời
ṿng tay ! (144)
------------------------------------------------
Chàng:
Tôi van các kiều-
nữ
này: (145)
V́ nai tơ
bạn
, v́ bầy
linh dương
.
Xin đừng
lay tỉnh
t́nh nương;
Chờ
t́nh chín mọng;
T́nh nương
trao t́nh! (148)
================================
CA KHÚC BA: Em Thật
Chính Là Hiền
Thê
Thi nhân:
Ô ḱa thục-nữ
diễm
xinh , (149)
Từ
sa-mạc
đến
... dáng h́nh làn mây .
Khuôn trăng thùy-mị
! Hây-hây ...!
Tỏa
lan mộc
dược,
hương
bay khác thường
.
Nghe như
thoang-thoảng
nhủ
hương
...
Muôn loại
hương
liệu
lạ
thường
phương
xa! (154)
----------------------------------------------
T́nh quân *, xa giá tiến
ra, (155)
Vây quanh dũng sĩ có là
sáu mươi.
Uy-linh, hào-khí lung trời,
Người
gươm,
kẻ
giáo... bên người
t́nh quân.
Pḥng khi gian-tế
âm-thầm;
Lợi
dụng
đêm tối
lén đâm người
t́nh. (160)
----------------------------------------
Quân vương
hiệu
lệnh
uy-linh , (161)
Trẩy
kiệu
ra đón người
t́nh phương
xa .
Kiệu
chàng ... dát ngọc,
tráng ngà ,
Khung thành gỗ
qúi , triện
đà vàng y . (164)
------------------------------------------
Cột
bạc,
sao sáng bốn
v́ , (165)
Rèm hồng
... vải
quí thời
th́ vây quanh .
Bên trong trướng
gấm
thanh-thanh ;
Thêu hoa , kết
bướm
, Yến-Anh
.. hữu
t́nh !
Trướng
này bao gái băng trinh ;
Ngày đêm cung hiến
tơ
t́nh dệt
nên ! (170)
------------------------------------------
Nàng:
Thục-nữ
Sion hỡi
mau lên, (171)
Đến
xem hoàng-tử
cung đền
oai nghiêm !
Uy-hùng với
mũ triều
thiên ;
Trong ngày hôn lễ
lương
duyên của
Người.
Chàng là hoàng-tử
ḷng tôi ,
Minh vương
uy-dũng mọi
người
lương
dân! (176)
---------------------------------------------
4-Chàng:
Yêu
ơi
! Em đẹp
vô ngần
! (177)
Anh ngây-ngất
ngắm
bước
chân em về
!
Em thật
chính là hiền
thê ;
Khuôn trăng...thấp-thoáng
vỗ-về
t́nh anh!
Bồ
câu, cặp
mắt
long-lanh ;
Thoáng nh́n anh ngỡ
sao xanh lưng
trời
!
Tóc em bồng-bềnh
mây trôi ,
Như
linh dương
trăy triền
đồi
Ga-la * . (184)
------------------------------------------
GHI CHÚ:* Ga-laad
Răng em trăng-trắng
ngọc
ngà , (185)
Hồ
thu chạm
ngọc
quả
là miệng
em !
Làn môi chín mọng
nho mềm
.
Tiếng
em, chim hót ru êm sáng chiều
. (188)
------------------------------------------
Cổ
em ngân-ngất
bao nhiêu , (189)
Thời
anh say ngắm
... như
chiều
ngất-ngây
!
Tháp ngà Đa-Vít trưng
bày ;
Dương
cao chiến
phẩm,
phủ
đầy
mộc
khiên. (192)
-----------------------------------------------
Yêu em ... thơ-thẩn
trai hiền,
(193)
Lang-thang thả
bộ
khắp
miền
đồi
hoa.
Đồi
hoa phủ
ánh chiều
tà,
Anh lên núi hái hương
hoa men t́nh ! (196)
-----------------------------------------
Em là thục-nữ
băng-trinh, (197)
Không mang t́ vết
* dáng h́nh nhân-gian !
Hiền
thê anh đẹp
hoa ngàn ...
Hương
thơm
tỏa
ngát, lan-man khắp
miền
! (200)
-----------------------------------------------
Yêu
ơi
! Thơ
bé trinh nguyên ! (201)
Đến
đây anh dẫn
dời
miền
Liban,
Her-môn, beo, tử...
hung-tàn,
Sa-nir băng giá, gió ngàn A-mana. (204)
--------------------------------------
Em anh trong ngọc
trắng
ngà , (205)
Long-lanh sóng mắt
như
là bồ-câu
!
Ṿng kiềng
lóng-lánh muôn mầu
;
Tô hồng
t́nh ái ... chiếm
lầu
t́nh anh ! (208)
------------------------------------------
Ái-ân ... lưỡi
ngọt
t́nh xanh ; (209)
Nồng-nàn
hơn
rượu
cho anh say t́nh !
Da thịt
em thoảng
hương
trinh .
Áo khăn thơm
ngát hương
t́nh Liban ! (212)
------------------------------------------
Em là thượng
uyển
cấm
ngăn , (213)
Địa-Đàng
thanh-thoát...ngát xanh khương
huỳnh,
Thạch
lựu,
hương
móng khiết-tinh,
Cam tùng, nhục
quế,
hương
t́nh xạ-lan
! (216)
--------------------------------------------
Yêu
ơi!
Em đẹp
vô ngần
! (217)
Vườn
mộng
t́nh ái vương
chân anh vào.
Biết
bao hoàng-tử
ước
ao;
Ngụp
trong hồ
nước
động
đào hoa viên!
Em là ḍng nước
suối
tiên ,
Giếng
khơi
mạch
sống
từ
miền
Li-ban.
Anh mơ
uống
nước
trong lành;
Cho tươi
cuộc
sống,
cho xanh ân-t́nh! (224)
-------------------------------------------
Nàng:
Gió
ơi
lùa tới
hương
trinh, (225)
Thổi
cho thơm
ngát vườn
t́nh của
tôi .
Gió Nam, gió Bắc
liên hồi
...
Lùa t́nh chàng tới
; cho tôi thỏa
ḷng ! (228)
-------------------------------------------
5- Chàng:
Yêu
ơi!
Để
thỏa
em mong , (229)
Anh sung sướng
đến
vườn
hồng
của
anh .
Vườn
anh, cây trái tốt
lành,
Hoa thơm,
cỏ
lạ
... tươi
xanh thắm
t́nh!
Được
uống
ḍng sữa
băng trinh,
Say trong mật
ngọt,
rượu
t́nh em trao! (234)
-------------------------------------------
Thi nhân:
Đôi bạn
quấn-quít
vườn
đào,(235)
Hăy ăn cho thỏa,
hăy trao men t́nh!
Uống
cho say ngất
men trinh;
Uống
cho đă khát chén t́nh trao ban! (238)
================================
CA KHÚC BỐN:
Quyện
Trong Nỗi
Nhớ
Nàng:
Tôi đang giấc
điệp
mơ-màng;
(239)
Chợt
hồn
tỉnh
thức
nghe vang ngoài pḥng:
“Yêu
ơi
! Mở
cửa,
bạn
ḷng.
Bồ
Câu anh hỡi;
Anh mong gặp
Ḿnh!
V́ sương
lạnh
thấu
con tim,
Giọt
đêm lai-láng, phủ
ch́m tóc anh !
Hăy mau mở
cửa,
sao đành;
Để
anh buốt
giá, thâu canh một
ḿnh !?” (246)
--------------------------------------------
Nàng:
“Thân em ngọc-ngà
băng-trinh ; (247)
Xiêm y đă cởi
... quấn
ḿnh lại
sao,
Chân tiên, nỡ
để
lấm
vào
Bụi
trần
khó rửa
hay sao hỡi
chàng !?” (250)
------------------------------------------
Tim tôi rạo-rực,
xốn-xang...
(251)
Thâm tâm tự
nhủ:
tiếp
Lang thế
nào ?
Bỗng
chàng khẽ
luồn
tay vào,
Mân-mê
ổ
khoá, nhưng
nào mở
ra ?
Giọng
chàng khẩn-khoản
thiết-tha:
“Yêu
ơi
! Mở
cửa,
sao mà lặng
thinh !?” (256)
-------------------------------------------
Tôi đang nhè-nhẹ
trở
ḿnh, (257)
Đứng
dậy
mở
cửa,
nhưng
T́nh tôi đâu !? (258)
--------------------------------------------
Buồn
tênh, thờ-thẩn
cúi đầu
! (259)
Trách ḿnh , tự
hỏi:
“Đi đâu t́m chàng !?”
Ra ngoài, tôi măi hỏi
han;
Nhưng
nào có thấy
bóng chàng nơi
đâu !? (262)
----------------------------------------------
Trở
về
trong nỗi
khổ
đau, (263)
Lại
gặp
bọn
lính nắm
đầu
đánh tôi .
Đánh tôi ... chúng đánh
liên hồi
.
Lột
luôn xiêm áo, để
tôi trơ
ḿnh ! (266)
-------------------------------------
“Này các thiếu
nữ
diễm
xinh; (267)
Có ai nh́n thấy
... bóng h́nh T́nh tôi ?
Cho tôi nhắn
gởi
đôi lời
;
Rằng
tôi đang
ốm,
bởi
tôi nhớ
chàng !” (270)
------------------------------------------
Dân chúng:
Hỡi
nàng tuyệt
thế
mơ-màng
...! (271)
Người
yêu ... có dáng rỡ-ràng
ra sao ?
Chàng hơn
người
khác chỗ
nào,
Mà sao nàng phải
gian-lao t́m chàng !? (274)
-------------------------------------------
Nàng:
T́nh tôi, dáng vóc cao sang . (275)
Gương
mặt
rạng-rỡ,
hiên-ngang giữa
đời.
Đầu
chàng, khối
óc tinh-khôi,
Lời
ngọc,
khôn-khéo không người
sánh so !
Tóc chàng gợn
sóng thu hồ,
Đen huyền
ô thước,
lững-lờ
mây trôi ! (280)
------------------------------------------
Nụ
cười,
hoa nở
làn môi. (281)
Răng ngà trắng
nơn, sữa
tươi
mượt-mà.
Hồng-hào
tươi
mát làn da,
Má chàng như
thể
vầng
hoa thơm
lừng
! (284)
--------------------------------------------
Nắm
tay bảo
thạch
anh hùng, (285)
Thân h́nh nạm
ngọc,
ngang lưng
dát vàng !
Dung mạo
uy-vũ hiên-ngang ;
Li-ban kiêu-dũng ...
hàng-hàng bá hương.
Điểm
trên gương
mặt
phi-thường
;
Tai hiền,
mắt
thánh...thấy
thương
vô ngần!
(290)
-----------------------------------------------
T́nh tôi, ngọt-ngào
ái-ân; (291)
Hương
yêu dào-dạt
trăm phần
vĩ nhân !
Này các kiều
nữ,
cung tần,
T́nh quân tôi đó ... có phần
hơn
chăng ? (294)
---------------------------------------------
6- Dân chúng:
Hỡi
trang tuyệt
thế
giai nhân, (295)
T́nh quân nàng quả
có phần
hơn
ai.
Xin nàng chớ
măi van nài !
Chúng tôi t́nh nguyện
sánh vai t́m chàng. (298)
----------------------------------------------
Nàng:
T́nh tôi, chàng đă về
làng; (299)
Nơi
trồng
phương
thảo,
bạt
ngàn huệ
thơm.
Th