ĐỐT ĐUỐC TẦM QUÂN

"Mẹ Việt Nam Ơi Chúng Con Vẫn C̣n Đây"
Thơ Vơ Đại Tôn Nhạc Nguyễn Ánh Chín
Với tiếng hát...?

BÀI XƯỚNG:
 

Canh cánh trong ḷng nghĩ xót thương,
Quê Hương tan nát, giọt sầu vương!
Toàn dân thống khổ, tàn nhân nghĩa,
Lănh đạo ngu ngơ...! Diễn kịch tuồng!


ĐỐT ĐUỐC TẦM QUÂN*

Vạn lư trùng dương, tách Bến Thương,
Ai người tri kỷ một con đường?
Sơn Hà gió cuốn...! Như hoang mạc!
Đất Mẹ mây vần...! Tựa khói sương!
Mấy kẻ đồng tâm, năng, vị Quốc;
Bao người nhất chí, khả vi Tuồng???
Thương thay! Cố Quận vô Hiền Giả!?
Đốt đuốc tầm QUÂN*...Kiến thiện Vương!?

Joseph Duy-Tâm, 16-12-2006
----------------
* Quân Vương.
==========================

BÀI HỌA 1:

Đất nước điêu tàn, cảnh thảm thương
Hỏi ai xứng đáng Chánh V́ Vương ?
Bao giờ kiếm được người Tài Đức ?
Đủ sức đạp xô quỷ hát tuồng ...


SÂN KHẤU MA VƯƠNG

Diễn tṛ bi thảm rặt tang thương!
Màn sắt kéo lên sập phố đường:
Bóng Mẹ bồng con trong biển lửa
Dáng Ông cơng cháu dưới màn sương
Cờ hồng phủ héo tṛ bi kịch
Máu đỏ loang tanh những tấn tuồng
Tổ quốc c̣n đây ! Sân Khấu đó!
Nh́n quanh chỉ thấy lũ Ma Vương

ĐÔNG THIÊN TRIẾT
==========================

BÀI HỌA 2:

Ngh́n trùng xa cách nghĩa yêu thương,
Đất Nước trông vời dạ vấn vương.
Xế bóng chiều buông ngơ ngẩn nhớ,
Quê hương nghèo khó diễn thêm tuồng!


T̀NH NON NƯỚC

Nước non xa cách ngậm ngùi thương,
Viễn xứ lênh đênh khắp nẻo đường.
Nh́n lại quăng đời buồn tủi phận,
Mơ về nguồn cội mịt mù sương.
Ẩn ḿnh chua xót v́ yêu Tổ,
Ngẩng mặt hân hoan chỉ đóng tuồng.
Bóng ngả về chiều tan mộng ước,
Ngàn năm Đất Mẹ vẫn hoài vương.

Nguyễn Thành Tài
=======================

BÀI HỌA 3:

Nước mất xong rồi, mới tiếc thương,
Khi c̣n, thử hỏi có tơ vương ???
Ơ hờ phó mặc ai sân khấu,
Tháo khoán quê cho bọn diễn tuồng!!!

CÓ QUÊ ĐỂ MẤT!!!

Anh khóc, chị buồn, tôi măi thương:
Thân trai năm, tháng ruổi rong đường.
Hành quân giữa phố, như sa mạc,
Chiến đấu biên thùy, tựa gió sương!
Bán tước, mua quan, phường đạo diễn,
Buôn lon, bán cấp, bọn thầy tuồng!
Cơm no, đời lính chưa tṛn mộng,
Vơ vét, hậu phương sống đế vương.

HOÀNG NGỌC VĂN
(Nhớ về đời quân ngũ TQLC sau 1963)
===========================

BÀI HỌA 4:

Ba mươi năm lẻ nuốt sầu thương,
Muốn dứt đau buồn cứ vấn vương.
Lănh đạo luôn mồm khoe thống nhất,
Bày mưu lường gạt, bọn thầy tuồng.


ĐỐT ĐUỐC TẦM QUÂN

Lấy đấu nào đong hết nhớ thương!!
Lợi danh gác bỏ ở bên đường.
Quê hương, hạnh phúc che đầy tuyết,
Đất nước, nhân quyền phủ ngập sương.
Trai gái chớ quên phường hát dạo,
Trẻ già phải nhớ bọn làm tuồng.
Sơn hà đốt đuốc t́m chân Chúa,
Chờ đợi khi nào thấy Quốc vương???

24-12-2006 TRƯỜNG GIANG