Ghẹo Tình Trong Mơ
(BÀI XƯỚNG của Joseph Duy-Tâm)

 

Trời Xuân nở rộ hoa mơ,*
Tao nhân mặc khách, dệt thơ trao tình.
Thi nhân lạc chốn Thiên Đình,
Mơ-màng đếm bước, thấy mình ngẫn-ngơ!
Đào-Nguyên, một bóng bơ-vơ,
Nghe như đâu đó dật dờ thi âm.
Dáng tiên, lánh-lót tiếng ngân;
Vút cao như thể tri-âm ghẹo tình!
Thi nhân thổn-thức nhịp tim,
Ngỡ-ngàng nẽo lối kiếm tìm tri-âm.
Tri-âm gặp gỡ tri-âm,
Dáng tiên, thi khách vịnh, ngâm... động tình!
Trao tay nhịp đập con tim;
Tao-nhân, kiều-nữ ru tình thâu đêm.
Vui Xuân, vui mãi...lãng quên;
Tiếng kê gáy sáng, vang rền vọng xa.
Dáng tiên cứ mãi ngân-nga...
Thi nhân bịn-rịn...chia xa không đành!
Trên cành, chim hót lanh-chanh,
Nắng Xuân tươi sáng, Yến Anh vui đùa.
Mai, Đào rộ nở đong đưa...
Gió Xuân lay nhẹ....tình chưa dứt tình!
Thi nhân chợt thấy giật mình;
Bàng-hoàng tỉnh giấc...Ghẹo tình trong mơ!

Giao thừa Giáp-Thân & Ất-Dậu,
Australia 08-02-2005

JOSEPH DUY TÂM
* Hoa mơ: Ước mơ đẹp như hoa ngày Xuân.

=================================

 

 

 

 

Tình Trong Mơ
(Trường-Giang họa “Ghẹo Tình Trong Mơ”
của Joseph Duy-Tâm)

 

Nàng Xuân tha thướt mộng mơ,
Thi nhân trao tặng bài thơ trữ tình
Sánh vai đứng trước tiền đình,
Yêu thương nào phải ra tình làm ngơ
Đèn chong suy nghĩ vẩn vơ,
Lựa gieo năm vận cậy nhờ tri âm.
Dưới trăng lồng lộng vẻ ngân,
Giọng ngâm quyện với ngũ âm trữ tình.
Người thơ rung động con tim,
Lời ca, tiếng nhạc bổng chìm hòa âm.
Trúc ti réo rát thanh âm,
Khúc nghê thường đã như châm lửa tình.
Du dương chung một nhịp tim,
Bờ môi ngây dại cùng tìm trong đêm.
Mảng vui xuân nữ lãng quên,
Tiếng gà eo óc đã rền thôn xa.
Dịu dàng, uyển chuyển dáng nga,
Lòng nào lại nỡ rời xa cho đành.
Vài con chim đậu ngọn chanh,
Ríu ra, ríu rít đồng thanh cùng đùa.
Tiếng tơ đồng vọng ai đưa,
Du dương trầm bổng say sưa gợi tình
Mơ màng gió lạnh bên mình,
Tỉnh ra mới biết rằng tình là mơ...

Giao thừa Giáp-Thân & Ất-Dậu
tại San Jose California Hoa-Kỳ

TRƯỜNG GIANG