Yêu Em vóc dáng kiêu-sa…
Và yêu giọng hát mặn-mà T́nh Yêu…!
Gặp Em từ một buổi chiều,
Hoà chung “Tấu Khúc”; ngàn điều Du-Ca…!
Em là Kiều-Nữ tài-hoa;
Tay đàn, miệng hót Harmonica dịu-dàng…!
Âm-ba hoà quyện ngân vang…
Muôn lời t́nh-tự… Da Vàng linh-thiêng…!
Âm thanh nhỏ nhẹ, u-huyền…
Tiếng đàn thanh-thoát; đưa duyên ru t́nh…!
Lời ca rót nhẹ vào tim…
Hằn sâu âm-tiết; diễm-t́nh cao-thiêng…!
Du-Ca vang khắp mọi miền;
Vượt Nam, Trung, Bắc; nối liền Năm Châu…!
Hồn thiêng Sông Núi nhiệm mầu;
Dơi theo Dân-Tộc hằn sâu nhục h́nh…!
Em nâng tiếng hát đáy Tim…
Kính dâng Tổ-Quốc; hằn in tấc ḷng…!
Dân Nam hoài măi long-đong;
Khi nao mới thoát xiềng gông Cộng, Tàu.
Để Ḿnh xum-họp cùng nhau;
Hàn-huyên t́nh-tự, khổ sầu xua tan.
Cùng nhau đoàn-kết đá-vàng;
Dựng xây Đất Nước; danh vang muôn đời…!?
Joseph Duy Tâm, 31-08-2019