Có Ǵ Mà Khoe
“Thơ hay th́ thật là hay,
Nhưng đau một nỗi... chỉ bày gấm hoa.
Không hề nói đến xót xa;
Toàn dân đói rách, cửa nhà tan hoang!
Đảng, Đoàn một lũ ngang tàng;
Vét vơ, hối lộ đô, vàng của dân.
Mặc cho ai đó cơ bần,
Áo, chăn rách nát, bửa ăn toàn ḿ!
Than ôi! Cả Nước sầu bi;
Trên Liềm, dưới Búa!* Có ǵ mà khoe!!!???”
-----------------------------------------------------
* Cờ đỏ sao vàng với h́nh Búa, Liềm.
1/36
Việt-Nam lắm cảnh đẹp thiên-nhiên,
Nhưng họa đau-thương măi dính liền;
Bởi Cộng tham tiền gây máu bể,
V́ Hồ cơng rắn cắn ba Miền;
Rước Nga gọi Bố, mừng như hội,
Đón Chệt (T.Quốc) kêu anh, rống Thuộc Phiên
(1)
Nhuộm đỏ Quê Hương toàn cả Nước,
Cùm ông, xích Tổ... Thảy quy tiên!
-------------------------------------------
(1) Rống Thuộc phiên =
Phiên thuộc: Giọng điệu nịnh bợ của Nước chư hầu.
2/36
"Quy tiên; Chính-Sách"(2) ác ôn c̣n,
Giết sạch bất-đồng; bán Nước Non...!
Dân-Chủ đấu-tranh; không thuận phục,
Tự-Do quyết chiến, măi vang đồn...!
Ḷng dân khắp
chốn luôn ghi-tạc,
Dạ Việt muôn phương chẳng xói-ṃn....
Dũng, Mạnh lang thang... bày lắm vẻ,
Van xin viện trợ... cúi, chen bon...!
-------------------------------------------------
(2)
"Quy tiên Chính-Sách": Chính sách giết lầm
hơn bỏ sót của Cộng Sản.
3/36
Bon-chen! Cộng Đảng kiếm t́m phương,
Tố khổ nhân dân đủ mọi đường...!
Một lũ huênh-hoang; loài qủy-quái,
Toàn bè ăn hại; bọn điếm sương.
Quê-Hương tan-tác! Dê em Thái.
Đất Nước điêu-tàn! Ghẹo gái Mường!
Bác, Đảng; muôn đời chui vách núi;
Toàn dân khốn-khổ, sống tang-thương!
4/36
Toàn dân khốn-khổ, sống tang-thương!
Hơn
bảy mươi Năm (3) bọn bạo cường;
Thống-trị
Dân Nam bằng báo-cáo.
Quản cai Đất Nước với tuyên-dương...!
Thông-Tư dối-trá, chuyên dàn cảnh,
Nghị-quyết gian-manh, thường gạt-lường.
Máu hận toàn dân sôi cuộn-cuộn,
Vùng lên tranh-đấu... chết xem thường...!
--------------------------------------------------
(3). Hơn bảy mươi
Năm: Từ 02-09-1975 đến 2018= 73 năm.
(
5/36
Vùng lên tranh-đấu, chết xem thường...!
Hiến mạng hiên-ngang, hồn nhẹ buông.
Tâm-chí vững-bền như ngọc thạch.
Tinh-thần cứng-rắn tựa
Kim-Cương...!
Ngàn đời lưu Sử thân ḷng đất;
Măi-măi tạc Danh xác vệ đường.
Tử-Sĩ anh linh ngời khí-phách;
Phù tŕ Đất Nước sống khang
-ường...!
6/36
Khang-cường Đất Nước núi liền sông,
Chính Sử ngàn Năm giống Lạc Long:
Tướng, sĩ anh-hùng dù khuất bóng;
Quân, dân hào-kiệt vẫn theo
"Luồng". (4)
Danh Nam, măi-măi làm hưng rạng,
Tiếng Việt, muôn
-phải đạt-thông...!
Văn-Sĩ,
Thi-Nhân đồng cất bút;
Vịnh Nhà cường-thịnh thỏa ḷng mong...!
------------------------------------------------------
(4) Luồng: Ḍng văn hóa, tư tưởng
đấu tranh bất khuất,
kiêu hùng của Dân Việt qua hơn bốn ngh́n Năm dựng Nước và giữ
Nước
.
7/36
Thịnh cường Đất Nước rộ hoa Xuân...!
Ghi-tạc Ân Thiêng các Thánh Thần;
Phù-hộ Dân Nam nhiều hạnh-phúc,
Độ-tŕ Quê Việt lắm kim ngân...!
Nơi-nơi thoải-mái
Hồn Dân-Tộc,
Chốn-chốn nhẹ-tênh xác thế trần.
Gái tú hân-hoan đời hiền nội,
Trai thanh phấn-khởi kiếp chinh nhân..!
8/36
Chinh nhân măi nhớ các Vua Hùng,
Dựng Nước ngàn Năm với máu hồng...!
Dẹp Hán, xua Tần... thân qủa trứng;
Đánh Mông, đuổi Tống... tấm ḷng chung...!
Gian nan, thỉnh ư
"Diên-Hồng Hội", (5)
Nguy khốn, triệu dân khắp Núi Sông.
Già trẻ đồng tâm cùng tự nhủ,
Anh hùng dẫu thác, thác danh trong.
----------------------------------------------
(5):"Diên-Hồng Hội": Hội Nghị Diên-Hồng.
Được vua Trần-Nhân-Tông triệu-tập vào Tháng Chạp Năm
Giáp Thân 1284. Để xin ư-kiến Toàn Dân Đại-Việt: Nên
"Hoà hay Chiến"...? Với quân xâm-lược Nguyên-Mông;
do Hốt-Tất-Liệt là Vua; lănh-đạo. Kết-quả; Toàn Dân
xin đánh chứ không hàng hay thương-thuyết...!
9/36
Danh trong Tử-Sĩ măi vang xa,
Cảnh-sắc Quê-Hương vốn mượt-mà...!
Đồng ruộng bao-la, xinh tiếng hát,
Núi rừng trùng-điệp, đẹp lời ca...!
Khách du thưởng-ngoạn; tưng-bừng hội,
Người viếng tham-quan rộ nở hoa...!
Bác, Đảng; gây nên sầu vạn cổ,
Cản đường, ngăn lối tiến Dân ta...!
10/36
Dân Ta tiếc-nhớ đất Thăng-Long;
Thành cổ dựng-xây với máu hồng...!
Hà-Nội; ma-cô... hôi Đất Mẹ,
Tây-Hồ;
(6) đĩ-điếm, thối Loa đồng.
(6)
Đảng, Đoàn ngu-muội; ếch ngồi giếng,
Bác Cháu u mê; rắn hóa rồng...!
(7)
Độc-đoán thu gom ruộng
(8) bát-ngát;
Dân lành đói-rách ngửa đầu trông..!!
--------------------------------------------
(6)
Tây-Hồ và Loa đồng: Là Hồ Tây và Thành Cổ Loa
vững như đồng...!
(7) Hóa rồng: Thay Trời làm mưa. Nông Hội CSVN cao ngạo nói:
“Thằng Trời tránh qua một bên, Để cho Nông Hội đứng lên làm Trời.”
(8) Chính sách Nông Nghiệp của CS thu gom tất cả ruộng vườn
của dân và đặt dưới quyền sinh sát của các cán bộ Hợp Tác Xă.
11/36
Ngửa đầu trông ngóng bóng người qua,
Xin-xỏ ḷng thương... chút gọi là...
Già trẻ đói meo; v́ thiếu cháo,
Gái trai lạnh cóng; bởi không nhà....!
Tranh-giành tới-tấp; van du-khách,
Đánh-đấm tơi-bời vái đít bà...!
Bác, Đảng coi đây là cảnh đẹp,
Đội, Đoàn lấy đó để vui ca...!
12/36
Vui ca “Cờ Đỏ” (9) vẫn c̣n ghi,
“Đoàn Kết”
(10) nghe ra cũng thấy kỳ...!
Lời Bác
(11) rêu-rao... tên phản tặc,
Tuyên Ngôn
(11) kêu réo... gă gian phi...!
Lê-Nin, Các-Mác... phường vô đạo.
Mao-Trạch, Ân-Lai... lũ bất ngh́...!
Đau xót Dân Nam thời dĩ văng;
Đắp đê, kéo pháo... lắm sầu bi...!!!
-----------------------------------------
(9). “Cờ Đỏ”:
Là Bài Hát “Cờ Đỏ Sao
Vàng”; do Hồ-Chí-Minh bắt toàn Dân Miền Bắc hát vang sau
Hiệp-Định Gene've 20-07-1954. Gọi là ngày mừng
độc-lập...!?: “Anh nhớ chăng cờ đỏ sao vàng trên thành phố thủ đô Hà-Nội ngày mồng 2 tháng 9....”. Cũng v́ sợ-hăi bài hát này mà
khoảng 1 triệu người Miền Bắc đă phải di cư vào Miền Nam. Trong
đó có gia đ́nh và cả làng của Tác giả.
(10). “Đoàn Kết hay Kết Đoàn”: “Kết đoàn chúng ta là sức mạnh,
kết đoàn chúng ta là sắt gang.v.v....” và trong khi hát th́ trai
gái lẫn lộn lần lượt chui dưới háng của nhau. (V́ đă trên 50 Năm,
nên tác giả không c̣n nhớ rỏ tên các bài hát trên)
(11). Tuyên Ngôn Độc Lập của Hồ Chí Minh ngày 02-09-1945 tại Ba
Đ́nh.
13/36
Đắp đê, kéo pháo... nắng chang-chang;
Đày-ải Dân Nam; chướng gió ngàn...!
Bộ đội gầy-g̣, đôi mắt trắng,
Dân công ốm đói, bụng da vàng...!
Ngày đêm trốn nhủi; ăn bom dội,
Năm tháng lùng sục; bắn pháo vang.
Giải Phóng....!? Quân ngu thời đổi mới;
Cướp ngày...! Lịch-Sử viết thêm trang...!!!
14/36
Thêm trang; Đất Nước khốn nơi-nơi...!
Lịch-Sử ngàn Năm đă một thời;
Kết, Kiếp...
(12) Đạo-Vương thề giết giặc...
(12)
Châu Minh; Hoan, Xích...
(13) chạy kêu Trời...!
Quán, Hằng
(13) xờ-xạc... phơi thân xác.
Phàn-Tiếp bơ-phờ; tháo (13) hụt hơi...!
Việt-Cộng thời
nay; bè trống mái...
Bới cào xác thối;
(14) kiếm đô rơi...!
-------------------------------------------
(12) Ngày
20-05-1285 (Năm Ất Dậu) Hưng-Đạo-Vương chỉ huy trận Tây-Kết;
đă cắt đầu tướng Mông-Nguyên là Toa-Đô, dâng lên Vua Trần-Nhân-Tông.
(13). Sau đó, tại trận Vạn- Kiếp;
(12) trên đường truy quét
quân Mông tháo chạy về châu Tư-Minh (Quảng Tây), lại giết thêm
tướng Lư-Quán và Lư-Hằng. Tướng Thoát-Hoan, A- Bát-Xích, Phàn-Tiếp và quân sĩ hoảng loạn chạy trốn về Tàu.
(14). Bới cào xác
thối; kiếm đô rơi: Cộng Sản Vitệ-Nam đă t́m-ṭi,
moi-móc mọi nơi; để t́m xác quân đội Hoa-Kỳ chết
trong chiến-tranh Việt-Nam, để trao-đổi với Mỹ để
kiếm dollars...!
15/36
Đô rơi...! Bán xác Mỹ cô liêu;
Túng-quẩn; van xin các Việt Kiều...!
Muối mặt; khoe-khoang nhà đỏ ngói,
Làm ngơ; bỏ mặc Nước... xanh rêu...!
Cầu, đường; hư-hỏng... loang, muôn nhịp,
Bến cảng, lung-lay... trăi mấy triều.
Lảnh-đạo; cuồng quay, say sóng nhạc...
Cán, c̣... (15) lay-lắc, hít... phiêu diêu....!
--------------------------------------------------
(15) Cán, C̣: Bọn cán bộ và đám c̣
mồi của CSVN.
16/36
Phiêu-diêu; chẳng phải lạc Đào Nguyên.
Một lũ mơ-say; mộng hăo huyền...!
Gái điếm; trơ-trơ như tượng gỗ,
Ma cô; sát-khí... tựa quân điên...!
Cấp trên; tính toán bàn mưu-lược...
Bè dưới; mưu toan diệt
Sĩ hiền...! (16)
Bán Nước cầu vinh; là Quốc Sách;
Làm lơ Tàu Cộng; lấn thêm biên...!
------------------------------------------
(16). Diệt Sĩ hiền:
Tiêu-diệt và bỏ tù Giới Trí-Thức, Sinh-Viên và các
Nhà Đấu-Tranh Dân-Chủ.
17/36
Cộng Tàu lấn biển, đất... rồi đây;
Dân Việt; tang-thương lại phủ đầy...!
Qúa khứ nghiệt-oan đời sóng gió,
Tương lai đau-xót kiếp bèo mây...!
Giang-Sơn khổ-nhục...!
Thời nhiều tớ,
Đất Mẹ tan-hoang...! Lại lắm thầy.
Giới trẻ vùng-lên; Quê dựng lại;
Hùng-cường, phát-triển...
Biết bao hay...!?
18/36
Bao hay; vận Nước hết ly-tan...!?
Nội, Ngoại đoàn-viên... nghĩa chứa-chan...!
Cảnh-sắc Quê-Hương; xinh dải Lụa,
H́nh-hài Đất Mẹ; đẹp Hoàng-Lan...!
Trăng thanh soi-sáng rừng thăm-thẳm,
Nắng ấm chan-ḥa ruộng bạt ngàn...!
Thơ,
Phú ngâm-nga giàu ư tứ,
Muôn đời ngợi cảnh dải giang san...!
19/36
Muôn đời ngợi cảnh dải giang san,
Đất Nước anh-hùng của Việt-Nam...!
Dân-Tộc tinh-anh; phô bản-sắc...
Tao-Nhân phóng-khoáng; thưởng cung đàn...!
Trăng thanh, tiết-tấu nghe trầm-lắng;
Gió mát, âm-ba vẳng ngút-ngàn...!
Sóng biển; xao-xô bờ cát trắng,
Thi-nhân, hứng chí viết miên-man...!
20/36
Miên-man nỗi nhớ... măi dâng đầy;
Đất Mẹ sáo diều thấp-thoáng bay.
Núi biếc, rừng thiêng, chim dựng tổ,
Đồng xanh, ruộng thẳm, sáo gọi bầy.
Khách qua, thăm viếng đồi sa tuyết;
(17)
Người lại, tham quan đỉnh
(18) phủ mây.!?
Nước Việt uy-nghiêm bao điện cổ.
Quê-Hương lắm cảnh đẹp mê-say...!
-------------------------------------------------------
(17)
Đồi sa tuyết: Là Núi Hàm-Rồng, tại Sapa; miền
ắc Vitệ-Nam
(18) Đỉnh phủ mây: Là đỉnh Hoàng-Liên-Sơn
tại Sapa; ngọn núi cao nhất Việt Nam:
3.143 mét.
21/36
Quê-Hương cám-cảnh; Cộng phi-nhân...
Hủy-bỏ nghĩa-trang, phá mộ-phần...!
Tử-Sĩ anh hùng; di...
(19) uất hận!
Nội thân, ngoại thích; chẳng nghe bàn.
Hồn thiêng vất vưởng; không bia mộ,
Xác đất vùi chôn; thiếu tấm đan.
(20)
Kẻ chết; đau thương, quàng mảnh chiếu...?
Người c̣n; t́m kiếm, tiếng kêu than...!
----------------------------------------------
(17) Sau biến cố 30/04/75.
CSVN đă phá hủy rất nhiều
nghĩa trang; trong đó có Nghĩa Trang Quân Đội Biên Ḥa. Và đă tự
tư di dời đi nơi khác mà thân nhân không hề được báo và biết đến.
(18) Đan: Miếng đan được đúc bằng xi măng cốt sắt. Ư nói mộ bia
không được xây cất cẩn thận.
22/36
Kêu than... Đất Nước một thuở nào;
Thất thủ...!
(21) Toàn dân dạ núng-nao...!
Tướng,
Sĩ; lao tù, thân gầy-guộc,
Dân, Quân; cải tạo, mặt xanh xao...!
Lao công sáng tối; trong rừng núi,
Học tập ngày đêm; dưới ánh sao.
Bao kẻ ốm đau rồi bị liệt,
Lắm người chết đói, bạn xôn-xao...!
---------------------------------------
(21) Thất thủ: Biến cố 30/04/1975.
23/36
Xôn-xao bạn chết, lấp non xa...
Từ ải Nam-Quan đến Khánh-Ḥa;
Thanh-Cẩm, Cổng-Trời...
(22) thân liệt lết,
Ḥa-Nguyên, Nghĩa-Phú...
(23) xác tê, sa!
Tham-quan bến cảng, ra Cầu-Đá,
Khấn-vái hồn thiêng, tới Tháp-Bà.
Đỉnh Núi;
(24) chuông vang Thành Phố Biển.
Nam-Phong Bảo-Đại;
(25) lắm màu hoa...!
---------------------------------------------------
(22). Thanh Cẩm, Cổng Trời:
2 trại tù đặc-biệt khét tiếng tại Miền Bắc. Ai
đă bị đày vào 2 nơi này; th́ 90% chết, chỉ c̣n
hy-vọng 10% sống về mà thôi...!
(23). Ḥa-Nguyên (trại tù A 30), Nghĩa Phú (Cam Ranh):
Là 2 trại tù thuộc tỉnh Phú-Khánh
(Khánh Ḥa và Phú-Yên) Miền Trung Vitệ-Nam
(24).
Đỉnh Núi chuông vang: Là Nhà Thờ Núi Nha Trang.
(25). Nam-Phong Bảo-Đại: Là lầu Nam Phong của Vua Bảo Đại
tại Cầu-Đá Nha-Trang. Một thắng-cảnh rất nên thơ;
đầy hoa đẹp; nhất là Hoa-Phượng nở vào mùa Hè.
24/36
Màu hoa gợi nhớ xứ Đào Hoa;
Đà Lạt thông reo, dưới ánh tà.
Than Thở nên thơ !
"Buồn...phóng đại"...! (26)
Tuyền Lâm nghi ngút!
"Ị...xa-va"...! (26)
Ma cô... hiếp đáp tay sờ soạng,
Hành khất đeo theo miệng hét la,
Huyện, xă hay quên nào có nhớ;
Phố phường miền núi đẹp sương sa!
-------------------------------------------
(26) "Buồn...phóng
đại...! Ị... xa-va...!": Là những cảnh huống
đái, iả
thiếu vệ sinh... thường xẩy ra trên khắp các
Trung-Tâm Du-Lịch tại Việt-Nam ngày nay....!
25/36
Sương sa rừng núi Tỉnh Cao Nguyên,
Làng, Bản; Buôn-Mê, xứ dịu-hiền...!
Sơn-Nữ gầy-g̣, kiên ư chí,
Trai Thượng ốm đói; vững lời nguyền...!
Tin-Mừng gieo văi; không tu viện,
(27)
Phật-Pháp truyền rao; thiếu cửa thiền...!
(27)
Kinh, Thượng đồng-tâm trao phúc lộc;
Mặc cho Bác, Đảng; cấm giao duyên...!
------------------------------------------------
(27). Việc
truyền-bá Niềm Tin Tôn-Giáo bị cấm đoán khắc-nghiệt...!
26/36
Giao duyên Đạo, Giáo... Đảng quen lờ,
Tín ngưỡng tự do... dân ước-mơ !
Thế giới văn-minh; không bị cản...?
Việt-Cộng u-tối; cấm tôn thờ...!
Sông-Mao; ruộng thấp khô dưới nắng,
Mũi-Né, ghềnh cao ướt khắp bờ.
B́nh-Thuận; quanh Năm hôi xác mắm;
(28)
Đợi thời hết thối...? Kiếp mong chờ...!
----------------------------------------------
(28). T́nh-trạng
thiếu vệ-sinh; trải qua hết thời này đến thời kia...
Các cấp Nguỵ-Quyền Cộng-Sả không hề có kế-hoạch làm
sạch môi-trường...!
27/36
Mong chờ, già trẻ vẫn mong chờ;
Tiêu diệt Đảng, Đoàn; dụ gái tơ.
Bà-Rịa,
Động, Ba; như mạng nhện...
Vũng-Tàu
Đĩ, Điếm...tựa hàng xô...!
Ma-Cô phóng-túng; hành thân độc...
(29)
Du-Đăng tung-hoành... hiếp thế cô...!
(29)
Cán-Bộ dân chơi; ma hậu đăi,
Một bè xạo, bịp kẻ ngây thơ...!
-------------------------------------
(29). Các loại gái
điếm; độc thân, cô thế... đều bị đám Ma-Cô, Du-Đảng;
hành-hạ thân xác ngày, đêm... chơi... nhưng không
chịu trả tiền.
28/36
Một bè xạo, bịp kẻ ngây thơ...
Thiếu nữ Miền Nam; lắm nét sơ;
Trắng-trẻo thân ngà; em xứ Tháp.
Mịn-màng thể ngọc; ả thành Hồ.
Lầu-xanh; thượng cấp đè... hành lạc.
Tửu-quán; đàn em quậy... khật-khờ...!
Dụ gái làm t́nh...!
(30) Đưa ngoại quốc.
Oan-khiên bị hiếp...! Cách đôi bờ !
------------------------------------------
(30). Sau ngày
30-04-1975, đàn bà, con gái Việt-Nam; ở cả 2 Miền
Bắc, Nam... Đều bị bọn Cán-Bộ, Du-Đảng Ma-Cô; dụ-dổ
làm t́nh... Sau đó đem bán họ sang Trung-Cộng,
Ma-Cao, Hồng-Kông, Mă-Lai.v.v... để làm nô-lệ
t́nh-dục... dưới dạng "xuất-khẩu lao-động" (Từ của
Cộng-Sản Việt-Nam dùng...), để kiếm dollars
chia-chác với nhau.
29/36
Đôi bờ cách-trở, sống lang-thang,
Sứ-quán Việt-Nam chẳng ngó-màng.
Môi-giới Đài Loan; luôn dụ khị,
Con buôn xứ Việt; thường cười rang...!
Thùng gương; đứng mẫu, người coi dáng,
(31)
Cũi chó; phô thây, kẻ chọn hàng...!
(31)
Khốn-khổ thân em không hạnh phúc,
Buồn đau, tủi phận lại riêng mang...!
--------------------------------------------
(31). Gái Việt-Nam
bị bắt buộc khoả-thân, đứng trong các tủ kính hay bị
nhốt vào các củi gỗ... Để bọn "Khách mua dâm" chọn
hàng... đem đi chơi... Thật xấu-hổ cho bọn Lăng-Đạo
CSVN và tội nghiệp cho các em gái Việt-Nam...!
30/36
Riêng mang lắm nỗi... măi u-hoài,
Oan-khuất một thời, cố gắng nai...!
Số kiếp không
may; căm vô tận,
T́nh duyên đă thế; hận dài dài...!
Chùa-Phong,
(32) gái lỡ... t́m u cốc;
Bầu-Sấu,
(32) chim khôn kiếm cơi thai...!
Ẩn chốn rừng xanh, nơi tịch mịch;
Thương thân xót phận ngỏ cùng ai...!?
---------------------------------------------
(32). Chuà-Phong
và Bầu-Sấu ở Miền Nam Việt-Nam; là 2 Nơi tiếp-nhận
phận gái lỡ thời vào ẩn-náu, tu-tịnh; sau khi trốn
được từ các nhà tù t́nh-dục ở ngoại-quốc về Việt-Nam...
để tránh sự phỉ nhổ, khinh-miệt của người đời...!
31/36
Xót phận...! Quay về Ngọc Viễn Đông,
Đi thăm sông nước bến Nhà Rồng.
“Thành Hồ” rác thối vun “Thành Ụ”!
(33)
Phố Bác; dân đen ị bến sông.
(33)
Đĩ điếm lan tràn... Đau quá đỗi...!
Ma cô đầy rẫy... Nhục như không...!
Quê Hương tan-nát... ǵ là đẹp...?
Đất Mẹ lầm-than, ngửa cổ trông...!
(33)
------------------------------------------
(33). Trước ngày
30-04-1975, Thủ-Đô Sài-G̣n của Việt-Nam Cộng-Hoà;
được mệnh-danh là "Ḥn Ngọc Viễn-Đông"...! Nhưng sau
ngày 30-04-1975, Đảng Cộng-Sản Việt-Nam lợi-dụng
thời-cơ; đổi là Thành-Phố Hồ-Chí-Minh. Nhưng "Thành
Hồ" đă trở thành "Thành-Ụ" rác thối khắp nơi... Dân
nghèo sống trong các vùng "nhà sàn" nơi các ven sông,
rạch... không có nhà vệ-sinh... Thường ỉa, đái ngay
xuống dưới sàn nhà... Và cũng đă múc nước từ dưới đó
lên đê tiêu-dùng... T́nh-trạng thiếu vệ-sinh
môi-trường... không thể tả hết được...! Chỉ c̣n ngửa
cổ kêu Trơi.... mà thôi...!!!
32/36
Trông Trời, nhờ Đất... đến Tây Ninh;
Thánh-Thất uy-nghiêm, niệm trót t́nh.
Lạy Phật; rộng ban "Đoàn" chính trực,
Vái Thiên; thương xót “Đảng” trung trinh...!?
Nh́n lên các Ngài; mà soi bóng;
Ngó xuống Âm-Ti; để sửa ḿnh.
Sáng tối vào ra... nguyền sám-hối,
Để đời thấy lại ánh b́nh-minh...!
33/36
B́nh-minh...!? Ngó lại quăng thời xưa,
Lắm kẻ lầm-than dưới mái dừa.
Sáng tối; lạnh-lùng khi giăi gió,
Ngày đêm; đói-rách lúc dầm mưa...!
Mong sao ấm-áp tṛn năm tháng;
Ước được no-nê đủ bốn mùa...???
Ta hăy vùng-lên...cùng giải-phóng,
Thuyền Rồng xuôi mái, trống chiêng khua...!!!
34/36
Thuyền Rồng lướt sóng, biển mênh-mông.
Cả Nước ngân vang tiếng
Trống Đồng.
Phố xá tưng-bừng; tôn hiển Thánh.
Xóm làng rộn rịp; vịnh Cha Ông.
Dân Nam; ghi nhớ trang hùng sĩ,
Ḍng Việt; tạ ơn các tướng công...!
Giải-Phóng!!!... Hô vang như sóng dậy;
Tự-Do, Dân-Chủ...đượm t́nh nồng...!!!
35/36
Tự-Do...!!! Khốn khó sẽ qua mau;
Nam, Bắc t́nh thâm nối nhịp cầu.
Cờ
Đỏ; vùi chôn theo xú uế...
Cờ Vàng, phất phới trỗi tươi màu...!
Quên đi qúa khứ... t́nh bạc bẽo;
Hướng đến tương lai... nghĩa thẳm sâu...!
Lấy lại Nam-Quan và Biển,
Đảo,
Rạng danh Sử Việt đến ngàn sau...!!!
36/36
Ngàn sau tẩy sạch "lũ chính-chuyên',
Đất Nước
Lạc-Long giữ vẹn tuyền...!
Nam, Bắc trùng phùng; ghi nghiệp sử...
Ba Miền thống nhất; tạo nhân duyên...!
Chung lưng; sánh bước cùng thiên hạ,
Đấu cật; hiên-ngang với bạo quyền.
Dân Tộc anh-hùng, xây dựng lại;
Việt-Nam lắm cảnh đẹp thiên nhiên...!!!
(Trở lại từ đầu:"Việt-Nam lắm cảnh đẹp thiên nhiên...!)
Joseph Duy-Tâm
Australia 12/06/2005.
*************************************************
Sau đây là 36 bài Thơ Đường của
Trần Lan Chi và Ái Hoa ở trong Nước; ca ngợi phong cảnh
quê nhà. Nhưng không hề nói đến sự đỗ nát, tang thương của Quê
Hương...và sự lầm than đói rách của hơn 80 triệu người
dân; đang sống quằn quại dưới ách độc tài Đảng trị của
bọn Cộng Sản Việt-Nam ác ôn; đă, đang và sẽ thu vét hết
tài lực, vật lực của toàn dân Việt...
Kính mời Quư Vị dành chút thời
gian đọc; để biết về một sự "Phồn Hoa Giả Tạo"...qua 36
bài thơ Đường, do Trần Lan Chi và Ái Hoa diễn tả...dưới
đây: