MẸ VIỆT NAM ƠI

CON CÓ TRÒN MƠ TRÙNG-PHÙNG…!?

 

Đã sáu sáu(66) Năm rồi Con xa Quê.

Chỉ mong một ngày bình-an trở về.

Nhưng Mẹ ơi; sao tháng ngày dài thế…!?

Cuộc đời tha Hương; cứ mãi lê-thê…!!!

 

Đã hơn một lần Con phải rời quê;

Lần đầu Năm Tư, Việt-Minh (CS) kéo về…

Con vào Nam; trạm trú rừng Rạch-Kiến…

Định cư Kiến-An; Việt-Cộng lại về…!

 

Đời Con lần nữa lại phải rời Quê,

Lần hai đi Trung; Cam-Ranh sông bể…

Đời sống nơi Biển, Rừng đang đề-huề…

Bổng Cộng Bắc Việt cướp phá thảm-thê…!

 

Lần ba; Con thật sự phải xa Quê…

Tám mốt (1981) vượt Biển; không đường trở về…!

Phải chăng “trùng-phùng”… Con từng mơ ước;

Đã không còn đường; ngày trở về Quê…!?

 

MẸ VIỆT-NAM ƠI…

CON CÓ TRÒN MƠ TRÙNG-PHÙNG…!?

 

Joseph Duy Tâm, 02-04-2020