Nói Với Quê Hương
(Chủ Đề của Thi Tập)
Tôi muốn nói với Quê Hương tôi,
Đất Nước chịu đau khổ ngàn đời:
Tàu xâm lấn, Dận Tộc chơi-vơi,
Đế quốc đô-hộ, Dân Tộc tơi-bời,
Cộng thống trị, Dân Tộc ră-rời...!
Đất Nước ơi ! C̣n đau khổ nữa thôi !?
Tôi muốn nói với Quê Hương tôi:
Đất Nước có rừng vàng, biển bạc...
Nhưng bao triệu người sống xơ-xác !?
Bởi giặc thù thống trị
hung ác;
Gây chết chóc, tù đày, nhà tan,
cửa nát...
Đất Nước ơi! Cuộc đời sao chua chát !?
Tôi muốn nói với Quê Hương tôi:
Đất Nước có đồng lúa trăi dài;
Mà sao Dân Tộc không tương lai,
Không có cơm ăn và áo mặc;
Mẹ cha nh́n bầy con, ḷng quặn thắt...!?
Đất Nước ơi! Nghĩ về Người ḷng đau như cắt!
Tôi muốn nói với Quê Hương tôi:
Đất Nước hơn bốn ngàn Năm Văn Hiến,
Mà sao Dân Tộc mù tối triền miên;
Thiên hạ lên trăng và xuống biển...(1)
Mà sao Dân Ḿnh măi tối đen,
Bởi đâu Dân Ta đi lùi lại;
Phải chăng
Cộng thống trị bất tài !?
Đất Nước ơi ! Bao giờ thấy tương lai...???
Tôi muốn nói với Quê Hương Tôi:
Đất Nước có bao anh hùng
hào-kiệt,
Sao Dân Tộc sống măi trong rên xiết,
Phải chăng ḷng người không quyết liệt,
Dẹp tan đầu sỏ "Vô Thần Thuyết";
Gây muôn vàn đau khổ mài miệt:
Vợ mất chồng, con thơ mất cha,
Mẹ già chờ xác con mà
chẳng gặp...!?
Đất Nước ơi! Sao Dân Ḿnh đi cùng khắp!?
Tôi muốn nói với Quê Hương Tôi:
Đất Nước cần có sự đổi mới,
Để Dân Tộc tiến lên cùng thế giới.
Hỡi những ai cầm quyền lănh-đạo,
Xin các Ngài, hăy ngước
nh́n lên cao;
Muôn vàn tinh tú và trăng sao...
Mỗi vầng sáng là một "Nhân-Vị",
Luôn vâng phục Thánh Ư Chúa quyền uy !
Xin các Ngài yêu Dân trong cương kỷ,
Thương Ṇi với tất cả ḷng từ-bi,
Ḥa đồng thế giới, trọng "Nhân-Vị",
Chắc chắn Dân Ḿnh sẽ happy...!!!
Joseph Duy-Tâm
GHI CHÚ:
(1) Tiến bộ về khoa học, kỷ thuật; thám
hiểm không gian và ḷng biển cả..