
T́nh Yêu Linh Thánh
(Toàn Tập)
Nhtạc background
"T́nh Yêu Linh Thánh"
- Thơ Joseph Duy-Tâm
- Nhạc Phạm Quang Ngọc
- Đức Minh ḥa âm
với tiếng hát Anh Huy

T́nh Yêu Linh Thánh
Chủ Đề Của Tập Thơ và đă được Nhạc Sĩ Phạm-Quang-Ngọc phổ nhạc
Ta yêu nhau, Trong t́nh yêu linh thánh! Cùng nguyện cầu, Xin Thiên Chúa chúc lành; Cho t́nh ḿnh, Măi thắm đẹp màu xanh. Trong tin yêu, Tia nắng ấm trong lành!
Nụ Hôn Đầu Đời
Trao nhau nụ hôn đầu đời, Làm sao nói hết những lời thương trao!? Nguyện t́nh chắp cánh bay cao... Như trăng, sao sáng đi vào thiên thu!!!
Một Trái Tim
Anh chỉ có một trái tim, Em duy nhất là người t́nh. T́nh anh là khung trời rộng, Để Em giang thỏa cánh chim!
Một Phút Gần Nhau
Một phút gần nhau sưởi ấm ḷng. Mỗi ngày một phút... thỏa chờ mong! Làm sao gặp cả mười hai tháng; Mỗi tháng ba mươi phút xiết ṿng...!?
Joseph Duy Tâm
T́nh Yêu Linh Thánh * Thơ Joseph Duy-Tâm
Kính Dâng Hương hồn Thân Phụ Mẫu con.
Riêng cho Hiền Thê, người bạn đời luôn đồng hành với Anh trong cuộc
sống.
Thương trao Các con của Ba, Chị và các Em
cũng như các cháu nội ngoại.
Joseph Duy-Tâm
Tên thật Joseph Trịnh Văn Chuyên - Sinh
năm 1942 tại Xuân-Ninh, Móng Cái, Hải Ninh Bắc Việt.
- Di cư vào Nam năm 1954. - Là Không Quân, Quân Lực VNCH 1964-1975.
- Sau biến cố 30-04-75; ở tù, đi kinh tế mới.
- Năm 1991, sang Úc định cư theo diện đoàn tụ.
- Sinh hoạt trong "Thi-Văn-Đoàn Bốn Phương" Hoa Kỳ.
Tác phẩm đă xuất bản:
• "Diễm-T́nh-Ca", thiên trường thi phóng tác theo
sách "Diệu-Ca"; một tuyệt tác được trích từ Kinh Thánh Cựu Ước
của Giáo Hội Công Giáo Rôma. Phát hành tháng 10-2002 tại
Sydney, Australia.
• Thơ in chung
với Thi Văn Đoàn Bốn Phương Hoa Kỳ:
- "Hoa Thơ Bốn Phương",
Tuyển Tập 1. Phát hành tháng 5/2005.
- "Thơ Văn Bốn Phương",
Tuyển Tập 2. Phát hành tháng 11/2006.
• Góp mặt trong sách:
30 Năm "Văn Học Nghệ Thuật"
của
người Việt ở Úc do Ông Ngô-Lâm biên sọan. Xuất bản năm 2005
tại Úc.
• “T́nh Yêu Linh Thánh”. Chuyện T́nh Thơ. Xuất bản tháng 04-2008 tại Sydney, Australia.
Tác Phẩm Sẽ Xuất Bản:
• “T́nh Thơ Cursillistas”. Thơ cảm nghiệm. •
“Nói Với Quê Hương”. Thơ tâm cảm.
Đường vào "T́nh Yêu Linh Thánh"
Kính thưa Qúy Độc Giả thân mến.
Thưa Qúy Vị, nội dung Thi Tập này đa phần là những Sáng Tác
của Tác Giả. Phần c̣n lại là một số bài thơ họa hay chúc
mừng của các Thi Văn thân hữu khắp nơi; có liên quan đến
cuộc t́nh của Tác Giả và Hiền Thê. Thi Phẩm đầu tiên Joseph
Duy Tâm muốn đề cập đến là: "T́nh Yêu Thiên Chúa".
V́ "Thiên Chúa là T́nh Yêu" nên con người đă được tạo thành
giống H́nh Ảnh của Ngài bởi T́nh Yêu bao la vô vị lợi của
Đấng Tạo Hóa:
"T́nh Cha, t́nh Chúa, t́nh Thầy; T́nh Ba Ngôi Chúa đong đầy cho con. T́nh Cha khôn ví núi non, Rộng hơn biển cả, măi c̣n ngàn Thu. Yêu con từ thuở hoang-vu, Tạo con từ thuở sa mù uông-mang! Ban con hạnh-phúc Địa-Đàng, Trao con làm chủ muôn vàn thụ-sinh. ................................(T́nh Yêu Thiên Chúa)"
Ngài cũng đă có một Gia Đ́nh tuyệt mỹ từ khởi thủy gồm Ba
Ngôi bằng nhau, đồng Bản Thể, duy nhất và thánh thiện là
Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần:
"Từ nguyên thủy đă có Gia-Đ́nh, Và đến muôn đời Gia-Đ́nh vẫn có. Thánh-thiện thay Gia-Đ́nh Thiên Chúa. Bởi các Ngài là Chân, Thiện, Mỹ! Ôi! Gia-Đ́nh Ba Ngôi thật diệu-kỳ. Chúa Cha, quyền phép và từ-bi. Chúa Con, đồng Tính vâng-phục ra đi... Thánh-Thần, đồng Tính yêu v́ Cha Con. ...............................................(Gia Đ́nh
Thánh)"
Và v́ yêu thương nhân loại, Thiên Chúa đă dựng nên Adam và
Evà; là gia đ́nh đầu tiên và ban quyền cai quản mọi tạo vật,
đồng thời cộng tác với Ngài vào việc sáng tạo con người, để
cùng yêu thương nhau và phụng thờ Thiên Chúa:
"V́ yêu, Chúa tạo dựng nhân-trần; Có nam, có nữ, nhưng một thân. Vợ chồng chung-thủy trong Hồng Ân. Làm chủ chim trời và cá biển, Muôn vàn cầm-thú với thiên-nhiên ..." ..................................................(Gia Đ́nh
Thánh)"
Nhưng v́ con người tự cao, tự đại, bất trung...muốn bằng
Thiên Chúa, nên đă không tuân lệnh Ngài và ăn phải Trái Cấm...V́
thế, con người đă bị đuổi ra khỏi Vườn Địa Đàng, phải khổ
lụy, mang nặng đẻ đau, khó nhọc trong cuộc sống và phải chết.
Tuy nhiên, Thiên Chúa là Đấng rất nhân từ, độ lượng và khoan
dung, nên Ngài đă cho Con Một xuống thế để cứu chuộc nhân
loại tội t́nh:
"Tiếc thay! Con người thật bất xứng; Sinh ư... muốn bằng Đấng tạo-dựng. V́ chưng con người sai Thánh Ư, Nên phải đau-thương trong khổ-lụy! Nhưng Chúa nhân-ái và từ-bi, Sai Con yêu-dấu để cứu chuộc. ......................................(Gia Đ́nh Thánh)" Và Ngài đă sai Sứ Thần Gabriel đến thành Nazarét, xứ Galilê
truyền tin cho Trinh Nữ Maria (người đă đính hôn với Giuse,
thuộc ḍng dơi vua Đa Vít) sẽ thụ thai, sinh một con trai
bởi phép Chúa Thánh Thần, được đặït tên là Giêsu, nghĩa là
Đấng Cứu Thế (LC: 1: 26-38) và từ đó đă có một "Gia Đ́nh
Thánh" thật tuyệt mỹ gồm có Thánh Cả Giuse, Đức Mẹ Maria và
Chúa Giêsu!
"Nhiệm-mầu thay Ơn Hồng Phúc! Maria thanh-khiết, chọn làm Mẹ, Nhận Giuse làm Cha Nuôi Đấng Cứu Thế, Và Gia-Đ́nh-Thánh thật tuyệt-mỹ!!! Giuse gia-trưởng, xứng phận phu-phụ, Maria diễm phúc, trọn bề thê -mẫu, Giêsu Con Trẻ, vâng-phục nhiệm-mầu! Tấm gương Gia-Đ́nh thật cao-sâu; Cha, Mẹ, Con Cái vâng Ư Chúa!" .......................................(Gia Đ́nh Thánh)"
V́ muốn sống "Ơn Gọi Đời Sống Gia Đ́nh" theo gương Thánh Gia,
nên Tác Giả đă đi t́m Người Yêu... và Đường vào "T́nh yêu
Linh Thánh" của Tác Giả được khởi sự bằng mấy vần thơ mộc
mạc mà Tác Giả đă tặng cho Nàng... nhân ngày Mồng Một Tết
Xuân Nhâm Dần (05-02-1962), khi người thiếu nữ ngây thơ,
xinh đẹp và thông minh đó mới tṛm trèm 14 tuổi, trong khi
Tác Giả đă ở lứa tuổi 20:
"Đầu Xuân, tặng bạn mấy vần; Vần thơ Xuân mới, một lần tặng Ai! Tặng Ai, một chút ghi hoài; Ghi măi Nhâm-Dần...Mùa Xuân mai nở!?" (Mơ Ước T́nh Xuân)
Ai cũng biết, hoa Mai luôn nở vào Mùa Xuân. Nhưng "Mùa Xuân
mai nở !?" mà Tác Giả đặt ra với người Ḿnh yêu ở cuối câu
thứ bốn, là người con gái ấy có yêu Ḿnh chăng, và Mùa Xuân
T́nh Ái của Đôi Ta tương lai sẽ như thế nào?
Để trả lời câu hỏi này: Cuộc t́nh của Chúng Tôi kéo dài hơn
bốn năm với rất nhiều chông gai, đợi chờ và thương nhớ! Tuy
là một cuộc t́nh dân-dă, nhưng không kém phần thơ-mộng! Một
cuộc t́nh "Linh thánh!" Dẫn đến một cuộc hôn-nhân
thánh-thiện! Hạnh-phúc tràn đầy trong t́nh yêu...! Được
Thiên Chúa đóng ấn và chúc phúc... qua Thánh Lễ Hôn Phối,
chính thức cử hành vào ngày 17-07-1966 trước Cộng Đoàn Dân
Chúa, Cha Mẹ, Anh em, họ hàng thân tộc và bạn bè. Đến nay đă
được 42 Năm.
Để cám ơn người "Hiền Thê" và cũng là "Người T́nh" duy nhất,
cùng đồng hành trong cuộc sống lứa đôi, mà Tác Giả đă hết dạ
yêu thương và kính trọng, Tác Giả muốn dành thi phẩm "T́nh
Yêu Linh Thánh" này như là món quà đặc biệt tặng cho "Hiền
Thê" nhân ngày Mừng Thọ Hoa Giáp 60 của Nàng.
Đồng thời Tác Giả cũng muốn để lại cho con cái, cháu chắt và
thế hệ mai sau một chút dấu ấn về "T́nh Yêu Hôn Nhân", hay
nói khác đi là "Ơn Gọi Đời Sống Gia Đ́nh". Tác giả xin được
gói gém những tâm t́nh ấy qua tám vần thơ Đường dưới đây:
"Lưu lại nhân gian một chuyện t́nh, Dấu xưa son-sắt chốn ba sinh. Một thời gắn bó... đời sóng gió.
Lắm thuở chung chia... kiếp nhục vinh! Em bởi việc Nhà cam khổ lụy, Anh v́ vận Nước quyết hy sinh. Đôi Ta gặp-gỡ...Duyên chồng vợ... Lưu lại nhân gian một chuyện t́nh!" (Lưu Dấu Ngày Xưa)
Ước mong thi tập "T́nh Yêu Linh Thánh" này sẽ mang lại cho
Quư Vị chút niềm vui sau khi nhàn lăm!
Trọng kính Quư Vị.
Joseph Duy-Tâm
===============================================

Lời Giới Thiệu của: Nhà Thơ Trường-Giang,
Thi Văn Đoàn Trưởng, Thi VĐ Bốn Phương Hoa Kỳ
CẢM NGHĨ SAU KHI ĐỌC “T̀NH YÊU LINH THÁNH”
Của Nhà Thơ Joseph Duy Tâm.
Tôi cư ngụ tại Thành Phố San Jose, Thị Trấn San Clara, Tiểu
Bang California, Hoa Kỳ. Qua điện thư, tôi nhận được bản
thảo Thi Phẩm : “T́nh Yêu Linh Thánh” của Nhà Thơ Joseph Duy
Tâm từ Sydney Úc Châu gửi đến với lời yêu cầu viết đôi lời
cảm nghĩ sau khi đọc Thi Phẩm của Ông. Tôi hoan hỉ nhận lời
v́ hai lư do như sau : 1/- Thi Hữu Joseph Duy Tâm là một trong số 27 thành viên
thuộc Thi Văn Đoàn Bốn Phương, đă từng tham gia các công tác
Văn Học Nghệ Thuật tại Hải Ngoại từ lâu. 2/- Dù ở xa nhau nửa ṿng trái đất, nhưng từ gần 4 năm qua,
chúng tôi vẫn thường xuyên trao đổi với nhau qua Email,
những bài Xướng Họa. Thi phẩm này hiện đang c̣n là một bản thảo, nhưng thoạt mới
nh́n b́a phía trước, tôi nhận thấy bốn chữ “T́nh Yêu Linh
Thánh” màu vàng tươi; pha chút viền hồng với nét chữ mảnh
mai, yểu điệu như dáng vẻ một thiếu nữ đang tuổi xuân th́,
với hai Thiên Thần, một vỗ cánh bay lơ lửng trên không, một
đang kéo đàn Violon như tấu bài t́nh ca du dương, trầm bổng. Đặc biệt dưới cuối b́a, có hai con thiên nga nổi trên mặt
nước xanh lơ gợn sóng, hai mỏ chạm vào nhau như thầm th́
trao đổi lời thân thương, tŕu mến. H́nh ảnh này nói lên
rằng nội dung Thi phẩm tất nhiên sẽ là một câu truyện t́nh
cảm đậm đà, thương yêu, tŕu mến giữa đôi trai gái thuận hoà,
chung thủy. Màu sắc của tờ b́a, tuy chỉ có ít màu căn bản, đơn sơ nhưng
rất hài ḥa, bắt mắt, đă gây cảm t́nh không ít cho người vừa
chợt nh́n thấy Thi tập này. Khi đọc hết nội dung Tác phẩm,
tôi thực sự vốn đă qúy mến, laiï càng thêm quư mến tác giả
nhiều hơn. Là nhân vật chính trong Thi Phẩm, cách đây 46 năm,
tức là vào năm 1962, nhà thơ Joseph Duy Tâm vừa tṛn (20
tuổi) đă yêu vụng, dấu thầm một thiếu nữ chưa qua “tuổi ngọc”
(14) với dáng vẻ e ấp, thẹn thùng khi họ bất chợt gặp nhau.
Là một tín hữu theo đạo gịng, vốn sinh ra và lớn lên trong
một gia đ́nh có lễ giáo, luôn luôn tôn trọng gia quy, lề
thói của nền Văn Hóa Cổ truyền, nên dù đă gặp rất nhiều khó
khăn, trở ngại, chờ đợi, nhớ thương, họ vẫn giữ ḷng chung
thủy với nhau cho đến 4 năm sau mới hoàn tất “Cuộc T́nh Linh
Thánh”. Sau đó, đôi uyên ương này đă được Thiên Chúa chúc
phúc trong Thánh Lễ Hôn Phối chính thức cử hành ngày
17-7-1966, đến nay đă được 42 năm. Đă cư ngụ 17 năm trong xă hội văn minh như Úc Đại Lợi, một
số người từng chạy theo cuộc sống vật chất buông thả, coi
nhẹ đạo lư, luân thường. Đặc biệt, t́nh nghĩa vợ chồng cũng
không c̣n được tuyệt đối tôn trọng, gắn bó như xưa. Nhưng
đối với Nhà thơ Joseph Duy Tâm th́ hoàn toàn khác hẳn. Ông
luôn luôn tỏ ra tương kính, thuận ḥa với vợ, thương yêu,
quư mến các con trong mọi sinh hoạt hàng ngày. Ông là một
người chồng xứng đáng để cho vợ kính phục, đáng trân quư để
con noi gương. Có thể nói Ông là một trong những người chồng
quư hiếm c̣n giữ được đức tính tốt đẹp của nền Văn Hóa Cổ
truyền của Dân tộc Việt chúng ta. Như đă tŕnh bày ở trên, tác giả chỉ yêu cầu tôi phát biểu
cảm nghĩ sau khi đọc Thi Phẩm mà thôi. Tuy nhiên, Tác phẩm
này là một truyện “T́nh Yêu Linh Thánh” của chính đương sự
được diễn tả bằng thơ, nên tôi chỉ xin được trích đoạn mộât
số bài thật điển h́nh liên quan đến mối t́nh thiêng liêng ấy,
không đi sâu vào lănh vực phân tích chi tiết các ưu khuyết
điểm về phương diện sáng tác thi ca.
Ngay từ thời tuổi hoa niên, khi t́nh yêu vừa khai hoa, nở
nhụy trong tâm hồn, nhà thơ của 46 năm về trước, khi tỏ t́nh
với người phối ngẫu hiện nay, đă coi mối t́nh đầu ấy là
“T́nh Yêu Linh Thánh”. Người thơ luôn luôn nguyện cầu xin
Thiên Chúa chúc lành cho mối t́nh của ḿnh được tươi đẹp như
mơ: “Ta yêu nhau trong “T́nh Yêu Linh Thánh” Cùng nguyện cầu xin Thiên Chúa chúc lành. Cho t́nh ḿnh măi thắm đẹp màu xanh, Trong tin yêu tia nắng ấm trong lành.
(T́nh Yêu Linh Thánh, trang 26 ) Trong t́nh yêu đôi lứa, bất cứ cặp trai tài, gái sắc nào
cũng đă có một lần trao cho nhau một nụ hôn đầu đời, v́
chính nó đánh dấu lời thệ nguyện để trao thân, gửi phận cho
nhau trọn đời, suốt kiếp : “Trao nhau “Nụ hôn đầu đời” Làm sao nói hết những lời thương trao. Nguyện t́nh chắp cánh bay cao, Như trăng, sao sáng đi vào thiên thu !!” (Nụ Hôn Đầu Đời. Trang 26) Giai đoạn trao nhẫn cưới là thời điểm rất quan trọng trong
Lễ Kết Hôn. Bởi lẽ, đôi trẻ lúc này phải đứng trước Linh ảnh
của Thiên Chúa, của Tổ Tiên, Ông Bà, Cha Mẹ và thề nguyền
rằng kể từ nay, máu thịt của hai người sẽ ḥa nhập vào nhau
để tạo thành sức mạnh, xây dựng lâu đài hạnh phúc cho chính
ḿnh và phát triển giống ṇi cho ngày một lớn mạnh, đông đúc
hơn xưa. Trao em chiếc nhẫn kết hôn, Là anh đă gửi tâm hồn cho em. Khi xa anh nhớ ngày đêm, Khi gần anh thấy thương thêm bội phần. ………………………………….. Khấn xin với Chúa Thiên đ́nh, Cho cùng được hưởng trường sinh bên Ngài. (Chiếc Nhẫn Kết Hôn.Trang 45) Khi đă làm lễ thành hôn rồi, lẽ dĩ nhiên đêm nhớ, ngày
thương, trên đời này, đă mấy ai không vương vấn ? Huống chi,
Joseph Duy Tâm cũng chỉ là một con người b́nh thường, hơn
nữa lại là người thơ th́ càng giàu t́nh cảm. Khi v́ bất cứ
lư do ǵ phải sống xa nhà, làm sao người thơ không bị bứt
rứt, dày ṿ và nhớ nhung cho được ? “Thương em nhung nhớ khôn nguôi, Em sao hiểu được t́nh tôi vô bờ. Nhớ em thổn thức trong mơ, Em nào có biết tôi giờ ra sao?”
(Nhung Nhớ Khôn Nguôi. Trang 54) Nhà thơ Joseph Duy Tâm là người rất mực yêu quư người phối
ngẫu của ḿnh. Giờ đây đang ở vào tuổi “thất thập cổ lai hy”,
Ông chẳng những vẫn tỏ ḷng thương yêu rất mực đối với nội
tướng của ḿnh mà vẫn nhớ đến ngày c̣n mài đũng quần trên
ghế nhà trường, khi c̣n rụt rè, e thẹn tỏ t́nh với cô gái
chưa đến tuổi trăng tṛn: “Tôi yêu cô bé chớm mười hai, Ngày tháng mải mê bén gót hài Bốn chục Thu qua thương bất tận, Trao t́nh ân ái, nghiă không phai.” (Thương Bất Tận. Trang 79)
Nhà thơ Joseph Duy Tâm là người đă giữ được trọn vẹn t́nh
nghĩa phu thê. Ông luôn luôn tỏ ra khiêm nhượng, tương kính
và cảm ơn người phối ngẫu của ḿnh đă góp công không nhỏ vào
việc xây dựng ṭa lâu đài Hạnh Phúc của gia đ́nh. V́ vậy,
khi nội tướng của Ông đến tuần Hoa giáp, ông không quên gửi
lời mừng đến người đă cùng Ông chia ngọt xẻ bùi trong suốt
46 năm dài đằng đẵng: “Hoa Giáp mừng em chẵn sáu mươi, “MỘNG TRINH” vẫn đẹp nét môi cười. Đôi ta sánh bước t́nh chung thủy, Hoa Giáp mừng em chẳn sáu mươi.” (Hoa Giáp Mừng Em. Trang 95) Nội dung thi phẩm này c̣n nhiều bài đề cập đến Luân Thường
đạo lư mà các bạn trẻ cần t́m đọc để học hỏi, rèn luyện đức
tính mới có thể tránh được những lỗi lầm, sai trái về phương
diện Luân lư đang trong t́nh trạng suy vi. San Jose ngày 9 tháng 11 năm 2007 TRƯỜNG GIANG
=========================
T́nh Yêu Thiên Chúa
T́nh Cha, t́nh Chúa, t́nh Thầy; T́nh Ba Ngôi Chúa đong đầy cho con. T́nh Cha khôn ví núi non, Rộng hơn biển cả, măi c̣n ngàn Thu. Yêu con từ thuở hoang-vu, Tạo con từ thuở sa mù uông-mang! Ban con hạnh-phúc Địa-Đàng, Trao con làm chủ muôn vàn thụ-sinh. Nhưng con nở phản, phụ t́nh... Cha thương ban Đấng Cứu-Tinh: Con Ngài! Người là Đức Chúa; là Thầy, Ban Lời hằng sống, tràn đầy yêu thương. T́nh Thầy cao qúi khôn lường, Con sao hiểu được t́nh thương của Ngài!?
V́ con, Thầy tắt nụ cười, Thân gầy treo chết tả-tơi thập h́nh; Ban con ơn phúc phục sinh, Trao lại hạnh-phúc ân t́nh làm con. Thầy đi... T́nh Thầy vẫn c̣n, Và Thầy vẫn ở cùng con ngàn đời! T́nh Thầy là t́nh Chúa Trời, “T́nh Chúa hy vọng” muôn đời cậy trông.
Thánh-Linh; Thiên Chúa t́nh hồng, T́nh Chúa thánh hóa trinh trong tâm hồn! Cho con no thỏa tinh khôn, Để con tận hiến xác hồn cho Cha. Thánh-Linh: T́nh Chúa Ngôi Ba, Ban con lửa mến, chói ḷa Thánh Ân. Soi con lối bước đường trần, Vượt trên kiếp sống phù-vân tội t́nh.
Con nguyện yêu Chúa Thánh-Linh, Yêu Thầy chịu chết thập h́nh cứu con, Yêu Cha là Chúa vẹn tṛn; Ban con ơn phúc làm con của Ngài. Con nguyện tỉnh thức hôm mai, Ngụp lặn trong biển t́nh Ngài dịu êm!!
==========================
Gia Đ́nh Thánh
Từ nguyên thủy đă có Gia-Đ́nh, Và đến muôn đời Gia-Đ́nh vẫn có. Thánh-thiện thay Gia-Đ́nh Thiên Chúa. Bởi các Ngài là Chân, Thiện, Mỹ! Ôi! Gia-Đ́nh Ba Ngôi thật diệu-kỳ. Chúa Cha, quyền phép và từ-bi. Chúa Con, đồng Tính vâng-phục ra đi... Thánh-Thần, đồng Tính yêu v́ Cha Con. Mỗi Vị một phép thật vuông-tṛn. Ba Ngôi đồng nhất cùng tao-dựng; Bầu Trời, Tinh-Tú và Sáng Tối, Mặt Trời, Mặt Trăng rọi muôn nơi, Núi-non hùng-vỹ và bể khơi, Ruộng-đồng bao-la xanh bát-ngát, Ngàn cây đua nở trái dịu-ngọt, Cá biển, chim trời cùng đua hót, Muôn ngàn cầm-thú sống chung nhà! Diệu-kỳ thay quyền phép Chúa Cha, Chúa Con nhất ư trong cùng nhà, Cha Con yêu-mến sinh ra Thánh Thần!
V́ yêu, Chúa tạo dựng nhân-trần; Có nam, có nữ, nhưng một thân. Vợ chồng chung-thủy trong Hồng Ân. Làm chủ chim trời và cá biển, Muôn vàn cầm-thú với thiên-nhiên ... Ôi! T́nh Yêu Chúa quá dịu-hiền! Chúa muôn con người sống hồn-nhiên, Yêu-thương thắm-thiết cùng cộng-tác, Sản-sinh con, cháu trong hoan-lạc, Gia-Đ́nh hỷ-hoan ca-khen Chúa ... Ngàn vẻ đẹp thay-đổi bốn mùa, Và Gia-Đ́nh tôn Chúa làm Vua!
Tiếc thay! Con người thật bất xứng; Sinh ư... muốn bằng Đấng tạo-dựng. V́ chưng con người sai Thánh Ư, Nên phải đau-thương trong khổ-lụy! Nhưng Chúa nhân-ái và từ-bi, Sai Con yêu-dấu để cứu chuộc. Nhiệm-mầu thay Ơn Hồng Phúc! Maria thanh-khiết, chọn làm Mẹ, Nhận Giuse làm Cha Nuôi Đấng Cứu Thế, Và "Gia-Đ́nh-Thánh" thật tuyệt-mỹ!!! Giuse gia-trưởng, xứng phận phu-phụ, Maria diễm phúc, trọn bề thê-mẫu, Giêsu Con Trẻ, vâng-phục nhiệm-mầu! Tấm gương Gia-Đ́nh thật cao-sâu; Cha, Mẹ, Con Cái vâng Ư Chúa!!!
Lạ-lùng thay! Vua của muôn Vua, Vua vũ-trụ, Vua muôn vật, Sống phận Con Trẻ trong Gia-Thất, Trọn ba mươi năm đời ẩn-dật, Nêu gương hiếu-thảo và hoàn-tất; Mọi công việc với t́nh yêu chất-ngất! Ba năm rao-giảng Đường Chân-Thật, Cho nhân-trần nhận thấy Ánh Sáng, Với muôn Hồng-Phúc cơi Thiên-Đàng, Để con người nhận làm giang-san...! Chúa yêu-thương nhân-loại thật vô vàn, Thánh-hóa Gia-Đ́nh bằng Bí-Tích, Liên-kết vợ-chồng một xương thịt, Trọn đời yêu-thương nhau thắm-thiết, Buồn-vui, sướng-khổ, không ly-biệt! Ái-ân nồng-thắm sản-sinh con, Cùng nhau giáo-huấn con nên Thánh. "Ơn gọi Gia-Đ́nh" Chúa chúc lành, Để muôn đời hưởng phúc trường sinh!!!
==========================
Mơ Ước T́nh Xuân (Xuân Nhâm Dần 05-02-1962)
Đầu Xuân tặng Bạn mấy vần; Vần thơ Xuân mới một lần tặng Ai! Tặng Ai, một chút ghi hoài; Ghi măi Nhâm-Dần...Mùa Xuân mai nở!?
===========================
Mời Em Vào Cuộc T́nh
Anh đến mời Em vào cuộc t́nh, V́ Em duyên-dáng, hồn băng-trinh; Long-lanh yêu dấu... trong như ngọc! Để nhớ nơi anh một bóng h́nh!
========================
Xinh Như Mộng
Chúa đă ban con một người t́nh; Người t́nh có tâm-hồn băng-trinh. Thanh-thanh dáng-dấp... xinh như mộng! Con măi yêu thương một bóng h́nh.
========================
Ươm Mộng
Giàn thiên lư vươn cao, Đón giai-nhân đi vào, Cùng trai tân ươm mộng; T́nh yêu thương dạt-dào!
====================
T́nh Yêu Linh Thánh
( Chủ Đề Của Tập Thơ và đă được Nhạc Sĩ Phạm-Quang-Ngọc phổ nhạc )
Ta yêu nhau, Trong t́nh yêu linh thánh! Cùng nguyện cầu, Xin Thiên Chúa chúc lành; Cho t́nh ḿnh, Măi thắm đẹp màu xanh. Trong tin yêu, Tia nắng ấm trong lành!
Nụ Hôn Đầu Đời
Trao nhau nụ hôn đầu đời, Làm sao nói hết những lời thương trao!? Nguyện t́nh chắp cánh bay cao... Như trăng, sao sáng đi vào thiên thu!!!
Một Trái Tim
Anh chỉ có một trái tim, Em duy nhất là người t́nh. T́nh anh là khung trời rộng, Để Em giang thỏa cánh chim!
Một Phút Gần Nhau
Một phút gần nhau sưởi ấm ḷng. Mỗi ngày một phút... thỏa chờ mong! Làm sao gặp cả mười hai tháng; Mỗi tháng ba mươi phút xiết ṿng...!?
==========================
Cánh Hồng Dáng Pha
Chiều nay em phải tiến hoa, Làm sao kiếm được Dáng Pha Cánh Hồng? Chàng ơi có thể cất công... Giùm em t́m kiếm Cánh Hồng Dáng Pha!? Kiếm đi, em sẽ tặng quà ... Nhưng buộc phải là Dáng Pha Cánh Hồng! Kiếm được em sẽ trả công; Hôn anh một cái cho hồng môi em!!!
============================
Dáng Em
Dáng Em trong ngọc trắng ngà, Để anh dấu ái mặn mà thương yêu. Gặp em từ một buổi chiều, Anh ngây ngất ngắm mỹ miều khuôn trăng! Em là ánh sáng sao băng, Hương thơ loé sáng, bặt tăm khôn t́m! Canh khuya sương lạnh thấu tim, T́m đâu hơi ấm, đắm ch́m yêu đương !?
=====================
Những Chiều Thăm Em
Anh đến thăm em... một buổi chiều, Làn mây trôi nhẹ, gió hiu-hiu, Anh khẽ nâng tay... làn da em mát dịu; Ngước mắt nh́n... Em nhận nụ hôn yêu!
Anh đến thăm em... một buổi chiều, Mưa phùn lất-phất, ướt vai em, Tim anh se lạnh, thương em thêm. Em có biết t́nh ta thật êm-đềm!?
Anh đến thăm em... một buổi chiều, Gió lộng: vai em vương làn tóc rối, Tay anh vuốt nhẹ, tim bồi-hồi ... Em nũng-nịu..."Chờ anh lâu quá thôi!"
Anh đến thăm em... một buổi chiều, Gặp em ngồi lặng; ngó đăm-chiêu... Bồi-hồi anh hỏi: "Nh́n chi vậy?" Ngây-thơ em bảo:"Nh́n cánh diều!"
Anh đến thăm em... một buổi chiều, Chợt thấy em soi gương bên song cửa, Anh khẽ cợt em: "Thấy chi không vậy?" Thẹn-thùng em không nói; má hây-hây!
Anh đến thăm em... một buổi chiều, Gặp em nắn-nót vần thơ dại; Anh đùa:"Em viết thơ cho ai...?" Em hờn trả lời:"Ai viết cho Ai...!?"
==========================
Hoa Trinh Nữ
Vút cao tiếng hát liêu-trai, Nỉ -non, sâu lắng, u-hoài ư thơ; Ru hồn viễn khách mong chờ, Nàng thơ một thuở... xa bờ bến thương! Ngân-nga tiếng hát vô-thường, Nhịp tim rung nhẹ cung thương nhớ người. Tiếng thơ buông tỏa quanh tôi, Cho hồn ngây-ngất, cho rơi lệ sầu! Cánh Hoa Trinh Nữ nay đâu? Đă bao năm tháng dăi-dầu gió sương! Thương cho một đóa vô-thường; Loài Hoa Trinh Nữ... chút hương ân-t́nh!!!
=============================

Thục Nữ Si-On
Em là thục-nữ Si-On, Hồn thơ trinh trắng măi c̣n trong ta. Em xinh tợ đoá Hồng-Hoa, Tỏa hương thơm ngát cho ta say t́nh! Thân Em ngọc-ngà tuyết trinh, Môi Em thơm thoảng ư t́nh thơ-ngây, Mắt em thu hút tim này; Ṿng tay Em mở... Ta say ngất t́nh!!!
========================
Vui Thú Mơ Tiên
Em đưa nhẹ-nhàng mái chèo, Đ̣ Em lướt tới... sóng reo mạn thuyền. Nh́n Em... vui thú mơ tiên; Ước mong: Khách, Lái cùng thuyền rong chơi! Một mai t́nh ái lên ngôi; Hai Ta sẽ kết thành đôi vợ chồng!
=============================
Vấn Vương Duyên T́nh
Giă từ mái ấm ra đi, Mẹ Cha thương nhớ, Nàng th́ nhớ thương. Tiễn đưa một sớm lên đường; Tôi nghe ḷng rộn vấn-vương duyên t́nh!
============================
Một Đời Yêu Thương
Tôi yêu gió mát, trăng thanh, Lời thơ dịu ngọt... du-hành trong tâm. Tôi yêu vị đắng t́nh thâm; T́nh ngọt, t́nh đắng, t́nh thâm... vị t́nh !!! Cảm-tạ Chúa Cả Thiên-Đ́nh, Ban tôi có một trái tim yêu Người; Cho dù gần-gũi, xa-xôi... Th́ tôi vẫn măi một đời yêu-thương!
=============================
Trái Tim Anh Là Tất Cả
Anh đến thăm Em chẳng có quà, V́ nghèo! Nên cũng chẳng có hoa. Nhưng, Trái Tim Anh là tất cả. Đẹp hơn sắc hoa, quư hơn quà!
Anh về với Em thật t́nh cờ, Và rồi cứ ngỡ ḿnh đang mơ... Nh́n Em duyên-dáng xinh như mộng! Xiết nhẹ ṿng tay... Hồn thẫn-thờ!
===========================
Ghi Nhớ
Mắt lệ trào dâng thấm mí nheo, Sanh-Ḥa* lăn bánh...Bến buồn theo! Chia tay đôi ngă, Em hay biết; Ghi đáy Ḷng Ta... Em dơi theo!? --------------------------------------------
*Hăng xe đ̣ Sanh-Ḥa chạy
Sài G̣n - Miền Trung.
=============================
Ai Người Đồng Cảm
Lặng nh́n vào cơi xa xăm, Tôi mơ t́m kiếm "Tri Âm" bên đời. T́m trong giấc mộng du hời, Ai Người đồng cảm trao lời thương yêu!?
==========================
Đừng Xa Em
Đừng xa Em, khi Em đang cô-quạnh! Đừng ĺa Em, khi Em đang buốt lạnh tâm hồn! Chỉ có Anh là hơi ấm lúc hoàng-hôn. Chỉ có Anh cho Em nồng-ấm khi băng-giá. Chỉ có Anh cho Em ngọt tiếng ca. Và chỉ có Anh cho Em t́nh yêu thương đậm-đà!!!
===============================
Tiếng Ai !
Tiếng Ai vang-vọng đâu đây, Lời ngọc thoang-thoảng men say hương t́nh. Tiếng Ai ngọt-ngào băng-trinh, Ru hồn viễn Khách... ư t́nh thương trao!
Tiếng Ai thức tỉnh động đào, Đưa Tôi vào mộng thương trào t́nh thương! Tiếng Ai vang khúc nghê-thường, Nỉ-non, sâu-lắng cung thương nhớ Người!
Tiếng Ai luồn-lách tim Tôi, Nghe như tiếng suối xa-xôi vọng về. Tiếng Ai sầu tựa tiếng ve, Nghe như bịn-rịn năo-nề chia tay!
Tiếng Ai quanh-quẩn đêm, ngày, Nghe như thoáng chút phút giây gợn buồn! Tiếng Ai vương chút lệ tuôn, Cho tôi ray-rứt u-buồn theo Ai!!!
============================
Thủy-Chung
Gió lay khóm trúc sau hè, Lao-xao cành lá, vẳng nghe tiếng đàn. Xa-xa tiếng dế râm-ran, Côn-trùng ḥa khúc, nhịp-nhàng t́nh quê. Trăng khuya chênh-chếch đường về, Sương khuya lành-lạnh... năo-nề chia tay! Nàng rằng... Anh hỡi có hay? Thương anh, tháng-tháng, ngày-ngày đợi mong; Cùng anh trong chiếc áo hồng, Xe tơ, kết tóc, tiết đông ấm t́nh!
Trao anh cánh huệ trắng tinh, Trao anh tâm ư, thắm t́nh quê-hương. Trao anh hồn-phách vô-thường, Trao anh, trao hết t́nh thương cho Người. Anh đi biền-biệt xa-xôi, Anh đi dâng-hiến cho đời thân trai. Biên-cương áo trận miệt-mài, Ngày đêm diệt gặc xứng trai anh-hùng! Anh đi để lại nhớ-nhung. Em xin trao hết thủy-chung cho Người!
==========================
Thương Em
Thương Em vóc dáng hao gầy, Mắt, môi vương đọng tháng ngày truân-chuyên. Thương Em lắm cảnh muộn phiền, Hồn thơ trinh trắng mang niềm xót xa! Thưởng Em duyên dáng ngọc ngà, Mà sao Em phải bôn ba quá chừng!? Thương Em, thương quá! Khôn cùng! Nào Ai; Người sẽ đi chung chuyến đ̣!?
==========================
Sao Trọn Tơ Duyên ?
Anh đây Em đó cách ngàn trùng, Sao trọn tơ duyên, thỏa hiếu trung!? Thương nhớ vào ra chiều lẻ Bến*, U buồn quanh quẩn sớm thâm cung! Nh́n trăng vàng ánh chừng e ngại, Soi bóng thanh thanh áng thẹn thùng! Ai đă xui nên t́nh trắc trở; Để Ta nhung nhớ đến khôn cùng!?
----------------------------------------- * Bến"Ninh Kiều" Cần Thơ. 15-04-1966
==========================
Ai Bảo Em Là Giai-Nhân
Thương Em, Anh viết vần thơ dại, Ngại-ngùng không gởi, mực đă phai. Ai bảo Em là giai-nhân nhỉ; Để Anh thương nhớ... Em u-hoài !?
Thương Em, Anh dơi bóng Em đi; Bước chân nhè-nhẹ... dáng Tây-Thi, Thướt-tha... thương quá, tà áo trắng; Hồng-hồng đôi má, tuổi xuân th́!
Em là cô bé Anh vương mộng; Tháng ngày thao-thức mỏi-ṃn mong! Anh mơ một ngày vui tiệc cưới... Thỏa ḷng hai đứa măi chờ trông!
Ta về với nhau: T́nh tri-kỷ, Quà cưới thương trao: T́nh chung-thủy. Em vui e-ấp... xinh như mộng! Anh thỏa nhớ-nhung... thương ngập ḷng!!!
============================
Chiếc Nhẫn Kết Hôn
( Kỷ niệm ngày cưới 17-07-1966.
Đă được Nhạc Sĩ Đông-Hải phổ nhạc)
Trao Em chiếc nhẫn kết hôn, Là Anh đă gởi tâm-hồn cho Em. Khi xa, Anh nhớ ngày đêm, Khi gần, Anh thấy thương thêm bội phần! Dẫu rằng Ḿnh có xa, gần, T́nh Ḿnh vẫn thắm, trao thân trọn đời! Cho dù trời, đất đổi rời, Cho dù sóng gió cuộc đời truân-chuyên, Đôi Ḿnh vẫn trọn lời nguyền; Chung chăn, chung gối, chung thuyền t́nh yêu! Hiệp dâng lên Chúa sớm, chiều, Tâm-hồn trong-trắng cao-siêu cuộc t́nh. Khấn xin với Chúa Thiên Đ́nh; Cho cùng được hưởng trường sinh bên Ngài !!!
=============================
Hăy Bồng Theo Em
(Kỷ niệm đêm Tân Hôn 17-07-1966)
Hăy hôn Em và hôn Em thêm nữa; V́ t́nh Anh thấm ngọt hơn rượu nồng! Da thịt Anh thơm ngát tợ hương bông, Và hơi Anh như dầu thơm lan-tỏa!
Hỡi Lang-Quân, xin hăy bồng theo Em, Tới pḥng the và khe-khẽ buông rèm; Cho T́nh Ta vui thỏa trong hoan-lạc; V́ lời Anh tợ tiếng nhạc du êm!!!
===========================
Một Đời Chung Thủy
(Tuần Trăng Mật 20-07-1966)
Nguyện Chúa: Đôi Ta trọn Cuộc T́nh! Thỏa ḷng mong đợi; Ước Mơ Xinh. Trai thanh tuấn kiệt, tṛn Trong Sạch, Gái tú đoan trang, vẹn Tiết Trinh. Cầm sắt keo sơn, luôn Phú Quư, Đá Vàng ḥa hợp, măi Khang Ninh. Một đời chung thủy, vui Gia Đạo, Ân ái... cùng nhau hưởng Phúc Vinh!!
=============================
Ước Mơ Hạnh-Phúc
( Đă được Nhạc Sĩ Xuân-Ninh phổ nhạc)
Tôi ước mơ có một mái ấm gia-đ́nh; Với người vợ hiền có dáng h́nh xinh-xinh, Nói năng dịu ngọt, ḥa điệu tiếng cầu kinh, Đồng-hành, cộng tác và san-sẻ ân-t́nh, Sớm hôm vui-vẻ cùng bầy con xinh-xắn, Siêng-năng, ngoan đạo với tâm-hồn trong-trắng; Cùng nhau tô-điểm gia-đ́nh thêm thắm-tươi!
Cho dù gặp trăm ngàn cay-đắng cuộc đời, Chồng vợ gắn-bó, quyết giữ lời hẹn trao, Trước tôn-nhan Chúa, đă hứa tháng năm nào. Buồn vui, sướng khổ, khỏe đau... dâng tiến Chúa; Tựa như của lễ... sớm, hôm quanh bốn mùa, Và gia-đ́nh muôn đời tôn Chúa làm Vua!
Hỡi bạn t́nh, Em đă hiểu ư Ta chưa? Hăy luôn cùng Ta hợp xướng ngợi-khen Chúa. Hạnh phúc thay T́nh Ta đầy tràn chan-chứa, Luôn tươi đẹp, tựa mùa xuân không úa. Bởi Em là Ta, và Ta là Em muôn mùa ... Và Chúa chúc phúc cho T́nh Ta muôn thuở! Chúng con tạ ơn Chúa; Vua của muôn Vua!!!
=========================
Chia Ly
Lệ thảm dâng trào thấm ướt mi, Nhớ nhung chất-chứa buổi chia-ly! Vui xưa, phúc cũ... nay đâu hết? Nghe gió thương gào...luyến bước đi
=========================
Nhớ
Nhớ qúa Người ơi, nhớ ngợp ḷng! Hỏi Người phương ấy có chờ trông? Bao giờ hoa bướm vui Xuân lại, Nhỏ nhẹ nụ hôn thỏa nhớ mong!?
========================
Êm Đềm Như Thơ
Thương Em qua mấy lần đèo, Trải bao dốc núi cheo-leo đi t́m, Chỉ v́ tiếng nói con tim, Anh nào quản khó đi t́m Dámg Yêu! Bây giờ hai đứa nên duyên, Anh thề giữ măi lời nguyền yêu Em. Nàng rằng: Em đâu có quên, T́nh Anh dâng hiến... Êm đềm như Thơ! T́nh Anh, Em quyết tôn thờ; Em nào có dám thờ ơ yêu Chàng! Hôm nay, vui đón Xuân sang, Chàng ơi! Em chỉ có Chàng mà thôi.
=========================
Nhung Nhớ Khôn Nguôi.
Thương Em nhung nhớ khôn nguôi. Em sao hiểu được t́nh Tôi vô bờ! Nhớ Em thổn thức trong mơ, Em giờ có biết Tôi giờ ra sao!? Thao-thao Tôi thét, Tôi gào, Thức đêm trắng giấc, ước ao gặp Người. V́ Em, Tôi tắt nụ cười, Em nào hiểu thấu cho Người thương Em!?
============================
Khá Dài Nhớ Thương
(Cần Thơ 30-07-1966)
Thương Em từ thuở mười hai, Đến Năm mười tám, khá dài nhớ thương! Cưới Em, rồi vội lên đường, Pḥng the lẻ bóng!
"Người Thương"...thương Người! Cần-Thơ...Đơn
Vị
(phi trường
B́nh Thủy) xa-xôi, Tháp canh nhung-nhớ! Người thời nhớ-nhung! Nhớ Em, nhớ qúa khôn cùng, Người vợ bé-bỏng cùng chung cuộc t́nh!!!
==============================
Nhớ-Nhung
Tà-tà bóng ngả về Tây, Chở theo nhung-nhớ vơi đầy của Tôi. Bóng ơi, cho nhắn đôi lời Với người vợ nhỏ rằng Tôi nhớ Nàng. Sớm mai khi gió Đông sang, Thời Tôi sẽ gởi đến Nàng thơ yêu. Thơ yêu Tôi đă chắt-chiu: Từ trong nhung-nhớ...những điều nhớ nhung! Bao gời trái đất tận cùng, Th́ Tôi mới hết nhớ-nhung đến Nàng. V́ yêu...Tôi măi mơ-màng... Sớm ngày hạnh ngộ, cùng Nàng rong chơi!
============================
Lời Chúa là Hồng-Ân.
(Viết cho các con của Ba.)
Con được diễm phúc biết bao; Tránh nghe lời nói ngọt-ngào phi nhân. Đêm ngày chuyên-chú ân-cần, Gẫm suy Lời Chúa: Hồng-Ân của Ngài. Hồn con lóng-lánh sương mai, Thân con vui sướng tựa Nai gặp nguồn. Con như cây lá xanh luôn, Trổ bông, kết trái bên nguồn suối trong! Con ơi, hăy quyết một ḷng, Vâng theo Thánh Ư... sống trong Lời Ngài; Con được trọn-vẹn... hôm, mai, Ngụp lặn trong biển T́nh Ngài dịu êm!
============================
Cho Đời Hương Duyên
T́nh em như muỗi vo-ve, Phập-phồng cánh gió, đậu nhè tay anh. Em là loài muỗi hiền lành, Xin anh chút máu...năm canh đỡ ḷng. Chàng ơi, anh có đau không; Có phiền, có trách, có mong em về, Hằng đêm, chợt tỉnh cơn mê... Có nghe em hát, tỉ-tê cuộc t́nh!?
Đời người trong cơi nhân-sinh; Chồng, vợ thỉnh-thoảng cho Ḿnh chút đau! Làm sao không vướng ưu-sầu, Cách nào tránh khỏi nỗi đau riêng Ḿnh!? Người ơi, xin hăy lặng thinh, T́m trong tâm-thức... xem Ḿnh ra sao, Ḿnh hơn người khác chỗ nào, Có không thiếu sót, cớ sao trách người!? Xin đừng tiếc rẻ nụ cười, Hăy luôn độ-lượng, cho đời hương duyên!
============================
Những Mùa Xuân Ân-T́nh
(Viết cho Em nhân ngày sinh nhật 46 tại Bệnh Viện Wollongong 15-04-1992)
Viết cho Em, ngày Em kỷ-niệm tṛn bốn sáu (46). Em vẫn là Vườn Xuân!
Để hồn Anh nương-náu. Là đóa Hồng, thơm hương t́nh, tỏa ngát cho nhau! Là Bài Thơ tuyệt diệu!
Đúng cung-điệu gieo vần! Là Ư Nhạc ... Thanh-thoát, lung-linh nhịp ái-ân! Hơn một lần, Anh ngây-ngất trong t́nh em dâng hiến; Bởi Chúa chúc phúc cho T́nh Ta bất biến, Và Em vẫn là T́nh Nhân là Vợ hiền!!
Em có biết không, Anh sung-sướng thật vô-biên!? Ba mươi Năm trước, Em là cô bé hồn-nhiên. Mười sáu trăng tṛn, Em là Đóa Hồng tinh trắng! Anh là Cánh Bướm, say-sưa hương t́nh nồng-thắm !
C̣n nhớ chăng Em, những phút dưới ánh trăng rằm? Tim Đôi Ta ḥa điệu, tiếng kinh cầu lâm-râm: Thân lạy Chúa, xin cho chúng con tràn Hồng-Ân! Và T́nh Ta dâng măi ... trải qua những mùa Xuân; Những Mùa Xuân Ân-T́nh, Mùa Xuân vui bất tận !?
==========================
Một Thoáng Cuộc Đời
Thoáng đó, bốn chục, hai Năm lẻ (42), Ḿnh nắm tay, d́u lũ trẻ rong chơi, Rồi buồn vui... đi dạo khắp nẻo đường đời. Khi cực thịnh; Ḿnh hỷ-hả reo vui. Lúc tận suy; Ḿnh vẫn ḥa nụ cười! Em có biết; T́nh Ta là hoa mộng, Dệt bằng những nẻo bước long-đong, Dù gian-nguy, Đôi Ta vẫn một ḷng, Vẫn nắm tay, đưa thuyền t́nh vượt sóng, Cùng hân-hoan và tràn-trề hy-vọng, Nơi cuối đường... có Chúa, Mẹ chờ trông!? Một thoáng cuộc đời có là bao, Hăy cho nhau t́nh yêu thương ngọt-ngào! Giận hờn chi... cho đời mang sương tuyết, Tim héo-hon, môi nhạt và mắt biếc kém xinh!?
Này Em hỡi, hăy cùng nhau Ḿnh đi trọn cuộc t́nh, Xiết chặt tay, Và mang yêu thương cho khắp cơi nhân-sinh, Cho người đói khát, đơn côi cần chút t́nh! Ta cho người, là cho ḿnh, cho đời thêm hương sắc, Thoát xác thân, Hồn Bướm vờn lên cao! Đẹp làm sao, Hoa đời muôn sắc nhụy ngọt-ngào!? Ngọt như t́nh Chúa trao Ta từ muôn thuở. Một thoáng cuộc đời... Ngài d́u Ta và cùng đi vào vô tận!!!
==========================
Vị T́nh Cà-Phê
Tôi yêu vị đắng cà-phê, Pha chút vị ngọt... t́nh mê-mẩn t́nh! Thêm vào chút đá tuyết trinh; Nghe như thoáng mát...ư t́nh thương trao!!!
===========================
Mừng Em
(Mừng sinh nhật thứ 53 của Em)
Mừng Em tuổi đă năm ba, Mà sao Em vẫn như là giáng tiên!? Anh vui có được vợ hiền, Chúa thương chúc phúc nhân-duyên Đôi Ḿnh!
============================
Thiên-Đàng Trong Ta.
Bao xa là cơi Thiên-Đàng... Mà ta cứ măi lang-thang đi t́m? Ngồi lặng nh́n đáy con tim; Thiên-Đàng trong đó, đi t́m đâu xa?
Tâm trinh; đền thờ Ngôi Cha, Ngôi Con cùng với Ngôi Ba Thánh-Thần . Ba Ngôi ban-phát Hồng-Ân, Để ta thoát kiếp phong-trần bon-chen! Yêu-thuơng mọi kẻ sang, hèn ... Cùng nhau hợp tiếng ngợi khen Chúa Trời. Nơi Ngài là chốn nghỉ-ngơi, Để ai gánh nặng, tả-tơi cậy Ngài! Tâm-hồn nghèo khó cho ai ... Cho ai... là Chính cho Ngài ta yêu. Tâm-hồn trong-trắng, mỹ-miều; Thiên-Đàng trong đó đáng yêu dường nào!!!
==============================
Dài Lâu Một Đời
Chàng ơi, Em hỏi câu này: Hăy cho Em biết chóng chầy t́nh ta, Ưu tiên Em chứ, hay là Ơn trời mưa-móc... vui qua tháng ngày!? Người ơi xin nói thẳng ngay, Gần Em, có thấy tháng ngày thêm vui? Chàng rằng: cô bé yêu ơi, Rạo-rực qúa đỗi... ai đời chiều Em? Im-im thỏ-thẻ sau rèm, Như hơi gió thoảng... t́nh Em tuyệt-vời! Hương t́nh bền thắm Em ơi, Ta đây yêu măi, suốt đời măi yêu! Hăy cho Anh hỏi đôi điều: Ăn chi Em thỏa, Em yêu thích ǵ?
Nàng rằng: Ăn trái t́nh si, Gần Anh... Em thỏa! Thích ǵ hơn Anh!? T́nh Em, như lá liền cánh, In hệt như thể tầng xanh bầu trời. Em nguyện yêu măi Chàng thôi! Nhớ cho: Anh nhất ! Sao rời được Anh!?
Hỡi người t́nh nhỏ năm canh, Ông Trời sắp sẵn Em-Anh một đời, Như Trăng Sao sáng trên trời, Ngày cùng tan biến, đêm thời cùng soi! Hỡi Nàng bé nhỏ yêu ơi, Ân trời xe kết, Ta đời có nhau! Nhân lên Thánh Ư nhiệm-mầu, Giao t́nh! Ḿnh hăy bên nhau trọn đời! In đậm dấu ấn Tim Đôi, An-vui cùng hưởng, khó thời cùng chia. Đành rằng: lắm lúc tía-lia ... Inh tai, nhức óc! Ta chia nỗi sầu! Người ơi, năng nhớ nguyện cầu, Hương t́nh bền thắm... dài lâu một đời!!! ==========================
Hôn Em
Hôn em lên trán, lên vai; Hương t́nh nhớ măi, nhớ hoài ngàn thu. Hôn em khóe mắt ưu-tư; Long-lanh giọt lệ... chừng như u-buồn! Hôn em môi thấm lệ tuôn; Làn môi chín mọng nỗi buồn thời gian! Hôn em trao gởi b́nh-an; Vỗ-về hạnh-phúc... chứa-chan ân-t́nh! ==========================
Ô Thương Quá !
Ô thương quá! Ḿnh ơi sao thương quá! T́nh đă già, Mà sao vẫn thiết-tha!? A th́ ra, Em là tất cả ... Là niềm vui, Là hạnh-phúc Chúa ban ta! ===================
Thắp Sáng Tin Yêu
( 12-11-2003 )
T Tinh thần "Tắp Sáng Tin Yêu",
H Hướng về Thánh Thất, mỹ miều gia phong!
Ắ
Ắp đầy yêu-dấu chữ "Ṭng",
P
Phát huy Ơn Thánh...trinh trong một đời!
S
Song-Nguyền cứ đấy mà noi,
Á
Ánh quang lan tỏa, gương soi đời ḿnh.
N
Nâng hồn dâng tiếng cầu kinh,
G Giữ ǵn hạnh phúc, Gia Đ́nh ấm êm!
T
Thăng hoa đời sống êm đềm,
I
In đậm dấu ấn, tăng thêm ân-t́nh.
N
Nguyện trao nhau hết "Niềm Tin",
Y
"Yêu" sao cho thỏa "Cuộc T́nh Lứa Đôi".
Ê Êm đềm Ân Thánh tuyệt vời!
U Ung-dung tận hưởng "T́nh Trời" trao ban! ==============================
T́nh Biển với Mây
Mênh-mông Biển-Hải mù khơi, Vân Mây lướt nhẹ đón hơi biển t́nh. Mây hồng, duyên-dáng xinh-xinh, Biển xanh, dáng-dấp hữu t́nh giao duyên. Mây nương cánh gió đưa thuyền, Biển dậy gợn sóng... cùng thuyền theo Mây. Vắng Mây, Biển nhớ từng ngày, Mây xa, nhớ Biển... đêm ngày lặng yên. Bao giờ Mây, Biển nên duyên, Bè ta sẽ kết, thay thuyền rong chơi ! ==========================
Tạ Ơn Em
(Bài xướng của Duy-Tâm)
( Do Lê-Xuân-Túc phổ nhạc)
Tạ ơn Em đă đồng hành, Tạ ơn Em đă thâu canh nguyện cầu: Cho t́nh Ta đẹp bền lâu, Cho con sống Đạo, mưu-cầu Thánh-Ân! Tạ ơn Em rảo bước chân, Đem niềm vui đến tha-nhân khó nghèo. Tạ ơn Em dơi mắt theo, Cuộc đời lam-lũ, bọt-bèo phôi-pha! Em là bài Diễm T́nh Ca... Ư thơ sâu-lắng cho Ta say t́nh! Em là nhánh trúc xinh-xinh, Vi-vu tiếng sáo cho t́nh lên ngôi! Em là Hoa tặng cho đời ... Cho Anh say đắm một trời hương yêu!!! =========================
Tạ Ơn Em
(Bài Họa của Trường Giang)
Bốn mươi năm bước song hành, Ơn em chất ngất trời xanh tinh cầu. T́nh ḿnh thơ mộng từ lâu, Tràn đầy hạnh phúc, nguyện cầu hồng ân. Ban cho cứng cáp đôi chân, Đôi tim cùng nhịp, giúp dân khổ nghèo. Đêm ngày ánh mắt dơi theo, Thương người vượt suối, trèo đèo xông pha. Sớm chiều chung tiếng hoan ca, Cung đàn, tiếng địch, thiết tha đượm t́nh. Em xinh trăm vẻ đều xinh, Trong ngoài nô nức, tôn ḿnh nối ngôi. Đem tài đức để giúp đời, Khắp nơi trao tặng ngh́n lời thương yêu!
13/7/2006 Trường Giang =======================
Tứ Thập Tṛn Trăng
(Tự Vịnh 1. Joseph Duy Tâm xướng)
1/4 Thoáng bốn mươi Năm Tớ có nàng, Từ thời Bính Ngọ, sớm Thu sang (1) , Em luôn chăm chút lo cơm áo, Tôi măi siêng năng giúp Nước, làng. Con cái Trời ban đều hiếu thảo, Rể, dâu, Chúa phú thảy hiền ngoan. Hoàng-Thiên cháu nội, duy tôn một, Tứ thập tṛn trăng (2) trọn mọi đàng. 2/4 Tứ thập tṛn trăng, trọn mọi đàng, Hàng ngày thăm "Net" Tớ lang thang. T́m anh tín cẩn trao thơ đến, Kiếm chị tin yêu gởi phú sang. Thi pháp đồng tâm thương nước Việt, Văn phong nhất chí mến dân Nam. Ai người đồng cảm xin trao tặng; Thiện ư cùng dâng kế luận bàn?
------------------------------------------------------------------ (1) Đầu Thu Bính Ngọ 1966- (2) 40 Mùa Thu (17-07/1966- 2006)
3/4 Giữ Nước, cùng dâng kế luận bàn, Đồng ḷng bảo vệ dải Giang San. Vùng lên tiêu diệt loài Măn, Hán, Đứng dậy xua tan lũ sói lang. Đâu nữ anh thư con Bách Việt , Nào chàng tuấn kiệt cháu Hồng-Bàng ? Dồn tâm góp trí tiêu trừ qủy, Đấu cật chung lưng cứu nước Nam. 4/4 Đấu cật chung lưng cứu nước Nam, Noi gương Tiên Tổ giống Hồng Bàng . Ba Miền phụng chỉ ǵn sông núi, Nam Bắc tuân hành giữ xóm làng. Khắp cơi Sơn Hà vui giải phóng, Mọi nơi Đất Nước thỏa reo vang. Tầng tầng, lớp lớp... ngời hy vọng, Bách Việt nâng cao cánh phượng hoàng!
03-07-2006 Joseph Duy-Tâm =======================
40 Năm Hôn Phối
(Hoàng Xuyên Anh họa. Kinh tặng thi hữu Joseph Duy Tâm
nhân kỷ niệm 40 năm Hôn Phối 17-7-1966 => 17-7-2006)
Tứ Thập tiền niên phải ư nàng, Bền duyên, cầm sắt lại giàu sang. Trên ḥa hạnh phúc vui tiên tổ, Dưới thuận an khang đẹp xóm làng. Vợ trẻ, con xinh nhiều đức, lộc, Dâu hiền, rễ thảo thêm tài, ngoan. Đệ huynh tứ hải đều hâm mộ, Mừng chúc Duy Tâm phước ngập tràn.
Concord, California, Hoa Kỳ, 17- 7- 06ø Hoàng Xuyên Anh =======================
Thương Bất Tận
( Tự Vịnh 2: Bài xướng của Duy-Tâm)
1/2 Tôi yêu cô bé chớm mười hai, Ngày tháng mải mê bén gót hài. Duyên dáng thơ ngây, Em lẫn trốn, Văn hoa sành sỏi Tớ theo hoài. Chờ Nàng đôi tám là xin cưới, Đợi ả tṛn trăng, ghé sánh vai. Bốn chục Thu * qua, thương bất tận. Trao t́nh ân ái, nghĩa không phai. 2/2 Trao t́nh ân ái nghĩa không phai, Vạn nẻo gian truân sánh bước hoài. Son sắt tơ duyên phô sắc Huệ, Thủy chung vàng đá tỏa hương Lài.
Một đời tận tụy lo Gia Tộc, Suốt kiếp hy sinh giúp kẻ ngoài. Chồng vợ đồng tâm v́ đại nghĩa, Gia đ́nh hạnh phúc tựa Thiên Thai.
............................................................ ( * 40 Năm: 17 - 07 -1966 => 2006 ) ==================================
Chẳng Hề Phai
( Bài họa 1 của Trường Giang)
1/2- Yêu em từ tuổi ngọc thêm hai, Khăng khít khôn xa nổi cặp hài. Dạn dĩ t́m em, anh nhớ măi, Thẹn thùng kiếm bạn, ả thương hoài. Trăng tṛn Thu lẻ mơ chung gối, Đôi tám Xuân dư mới sánh vai. Thệ hải minh sơn đầy bốn chục, T́nh chồng, nghĩa vợ chẳng hề phai. 2/2- T́nh chồng, nghĩa vợ chẳng hề phai, Cầm sắt trăm năm ấp ủ hoài. Ngào ngạt duyên ưa, hương Bạch Huệ, Rỡ ràng phận đẹp, sắc Thanh Lài. Vợ hiền tính toán nhiều công khó, Chồng đảm lo toan mọi việc ngoài. Tát cạn Biển Đông v́ thuận thảo, Đầy nhà chung hưởng khúc Thiên Thai.
10-7-2006. Trường Giang ========================
Yêu Kiểu Duy Tâm ...
( Bài họa 2 của Lạc Thủy)
1/2 Yêu kiểu Duy Tâm khó có hai, Bốn mươi năm chẵn đẹp duyên hài. Mười hai nhi nữ lo chuồn măi, Đôi tám thiếu niên đón đợi hoài. Đeo đuổi ngày đêm mong giáp mặt, Nỉ non năm tháng đặng kề vai. Vừa tuần ngọc sáng trăng tṛn lẻ, Giải kết đồng tâm chẳng để phai. 2/2 Giải kết đồng tâm chẳng để phai, Uyên ương liền cánh soải bay hoài. Hoàng hôn ríu rít bên giàn lư, Tảng sáng líu lo cạnh khóm lài. Trung thủy treo gương cùng láng nội, Khiêm cung làm mẫu khắp thôn ngoài. Sắt cầm hảo hợp êm gia đạo, Con cái dạy từ lúc cấn thai*
Trân trọng. LTĐQB
--------------------------------------------------------------------- * Được song thân dạy dỗ từ lúc c̣n nằm trong bụng mẹ,
chữ nho gọi là Thai Giáo. ========================
Ung Dung
(Bài họa 3 của Nguyễn Thành Tài) Mến tặng anh chị Joseph Duy-Tâm
1/2 Chúng ḿnh tuy một vẫn là hai, Hảo hiệp sắt cầm đẹp mộng hài. Kết tóc trăm năm bền chặt măi, Hợp duyên chăn gối mặn nồng hoài. Chông gai sỏi đá cùng chung bước, Cay đắng đường đời vẫn sát vai. Chia sẻ ngọt bùi trong gia đạo, T́nh chồng nghĩa vợ khó mờ phai. 2/2 T́nh chồng nghĩa vợ khó mờ phai , Dung Hạnh Công Ngôn nết giữ hoài . Chăn ấm nệm êm nhà thuận thảo , Cơm lành canh ngọt tiếng thơm Lài . Lễ nghi nề nếp tṛn trên dưới , Đạo đức gia phong đẹp cả ngoài . Con cháu ngoan hiền gương phụ mẫu , Ung dung hưởng khúc nhạc thiên thai .
13-07-2006. Nguyễn Thành Tài ======================
Cảm Tạ Chư Huynh
(Bài họa 4 của Duy Tâm)
1/2 Cảm tạ chư huynh họa Vịnh 2, Sớt chia nhịp sống chút khôi hài. Anh em nghĩa phú trao tâm măi, Thi hữu duyên thơ bén gót hoài. Một chút tinh hoa bồi trí tuệ, Dăm ba khôn khéo nhẹ bờ vai. Văn chương thắm thiết t́nh vô tận, Bè bạn thương trao há dễ phai!? 2/2 Bè bạn thương trao há dễ phai!? Đường đời gian khó có nhau hoài. Thi nhân tiết tháo như hương Huệ, Mặc khách thanh cao tựa sắc Lài. T́nh tự uyên thâm ghi tạc dạ, Tâm tư thông tuệ phổ ra ngoài. Vương thơ đồng cảm cùng vui họa, Huynh đệ giao ḥa mộng cơi Thai !
11-07-2006. Joseph Duy-Tâm ======================
Mười Yêu
Một yêu Thiên Chúa uy-quyền! Hai yêu Thánh Mẫu, Mẹ hiền Giêsu. Ba yêu "Thánh Tử" (1) đền bù . Bốn yêu "Cha Dưỡng Giêsu"(2)khiêm-nhường! Năm yêu Ba, Mẹ mến thương . Sáu yêu anh chị; nhịn nhường dưới trên . Bảy yêu họ-hàng thân quen . Tám yêu cḥm xóm kề bên đêm ngày . Chín yêu Bạn Đời liền tay . Mười yêu những kẻ tháng ngày đi hoang!
------------------------------------------- (1) Chúa Giêsu - (2) Thánh Giuse =================================
T́nh Thu Gió Lá
( Đă được Nhạc Sĩ Trần Minh
phổ nhạc )
Em như chiếc Lá mùa Thu, Ươm vàng t́nh ái, chu du mơ màng...! Anh là cánh Gió đi ngang, Cuốn theo chiếc Lá; lang thang khắp trời. Đêm về cùng ngắm sao rơi, Nâng niu mái Lá, Gió ngời t́nh thu! Nh́n trăng, Gió nhẹ lời ru: Ầu ơ Lá hỡi; hương thu dạt dào! T́nh thu trong Gió dâng cao, Khẽ hôn chiếc Lá đi vào đam mê !!! Đôi Ta nguyện trọn lời thề, Một đời son sắt đi, về có nhau. Gió đi d́u Lá theo sau, Gió ngừng Lá cũng bạch tầu ngưng bay. ===========================
Về Bên Mẹ Dịu-Hiền
(Tháng10 - 1996)
Con về đây, Bringelly miền đất mới, Nơi có Mẹ; niềm vui của cuộc đời. Con dâng Mẹ, muôn vàn đóa Mân Côi; Với đau thương, gian-khó đời hoạn nạn! Con về đây, xin Mẹ khấng thương ban, Muôn Hồng-Ân với niềm vui cuộc sống, Cho muôn người Việt-Nam mọi Cộng-Đồng; Không phân biệt lương, giáo khắp Tây, Đông. Con về đây, tôn-vinh Mẹ dịu-hiền, Và dâng Mẹ, trăm ngàn nỗi truân-chuyên! Gia-đ́nh con Mẹ ơi đầy sóng gió... Con xin Mẹ cất con nỗi sầu lo!
Con về đây, tôn-vinh Mẹ dịu-hiền, Và dâng Mẹ Tin, Yêu cùng khát-vọng; Cho Quê-Hương sớm thoát trận cuồng phong...! Được ḥa-b́nh, tự-do sống ḥa-đồng . Con về đây, về bên Mẹ dịu-hiền. Cùng muôn người, dâng lên Mẹ triều-thiên. Tôn-vinh Mẹ, Mẹ Chúa Cả Thiên-Đ́nh; Mẹ con, Mẹ toàn nhân-thế điêu-linh!! Con về đây, về bên Mẹ dịu-hiền. Cùng muôn người ca-khen Mẹ hiển-vinh! Xin Mẹ thương, cho Cộng-Đồng ắp t́nh; T́nh yêu nhau, t́nh yêu Mẹ trung-trinh!!! ========================
Hương Yêu Vườn Hồng
(Kính tặng cha Phêrô Chu Quang Minh)
Cha đi khắp bốn phương trời, Ước mong mang lại cho đời b́nh-an. Vượt qua muôn dặm mây ngàn, Cha là Thần-Khí Chúa ban cho đời! T́nh Cha chan-chứa biển khơi... T́nh Cha ấp-ủ t́nh đời long-đong. T́nh Cha kết-hiệp muôn ḷng; Gia đ́nh ly-tán cầu mong gắn hàn. Chồng vợ t́m lại b́nh-an, Mẹ cha, con cái, hợp-hoan một nhà.
Gia đ́nh tựa khóm Hồng-Hoa, Đẹp xinh; xinh đẹp, chan-ḥa Hương Yêu. Cộng-Đồng tăng nét mỹ-miều; Người người, tỏa ngát Hương Yêu Vườn Hồng. Chúng con xin Chúa trả công, Ban Cha Ơn-Thánh, sống trong T́nh Ngài. Chu-Toàn Thánh-Chức Thiên Sai; Khôn-ngoan, thánh-thiện, miệt-mài... v́ yêu!
Bansktown ngày 18/5/1999 =============================
Khi Con Được Nâng Lên.
Khi con được nâng lên, Đi vào ḷng vũ-trụ, Con thấy ḿnh bé nhỏ; Thân phận kiếp phù du!
Từ trên không nh́n xuống, Con thấy toàn mây mù, Che phủ kiếp phù du. Nh́n không-gian xa mờ... Con là chi hở Chúa!?
Chín tầng xanh vô cực, Ḷng con thật nao-nức... Nhưng không thấy Chúa đâu. Ḷng bảo ḷng tự nhủ: Chắc Chúa ở đâu đây, Nâng-đỡ con tháng ngày. Chúa thật quyền năng thay!
Không gian thật bao-la, Trăng, sao ngợp trời hoa, Ánh mặt trời chói ḷa, Reo vui...gió ḥa ca; Đưa mây thăm khắp chốn. Trời chợt mưa, chợt nắng, Ngọt-ngào ấm thân con, Cỏ, cây trổ chồi non, Hoa, lá rộ lối ṃn, Chim đua hót véo-von... Thật nao-nức ḷng con!
Lạy Chúa, Chúa của con, Con nguyện giữ ḷng son, Dẫu gian-nan không sờn; Một Đời dâng tiến Chúa, Vui buồn của Đời con! ==================
Từ Khi Vào Đời
Từ khi tôi vào đời, Mẹ khẻ đặt trong nôi. Giọt sữa Mẹ ngọt môi, Mồ hôi Cha mặn bùi; Cho tôi lớn thành người!
Từ khi tôi vào đời, Tiếng Mẹ ru à-ơi..! Dạy tôi biết Chúa Trời. Cha đưa tôi dong-duổi... Khắp núi rừng, biển khơi.
Từ khi tôi vào đời, Sáu sáu Xuân nổi trôi ... T́nh đời bạc như vôi! Thế sự nhiều thay-đổi ... Tôi luôn cậy Chúa Trời!
Từ khi tôi vào đời, Chọn cuộc sống lứa đôi, Hai đứa thường ngược xuôi... Ngày đêm tính sự đời; Lo cho con nên người!
Từ khi tôi vào đời, Chọn cuộc sống lứa đôi, Bốn hai (42) Xuân dời, đổi... Hai đứa thường hờn dỗi; Cuộc t́nh vẫn lên ngôi!!! =======================
Vẫn Là Tay Không
Kim, tiền tích-lũy ph́-gia... Nhưng khi thác xuống vẫn là tay không! Tu tâm, tích đức trong ḷng; Cao dày ơn phúc... thong-dong theo hồn. Đẹp ḷng Chúa Cả càn-khôn, Cháu, con huởng lộc, xác hồn phúc vinh! ===========================
Hoa Giáp...! Mừng Em.
(Thương tặng Hiền Thê nhân kỳ niệm Hoa Giáp 60:
1948 - 2008)
1/2 "Hoa Giáp...!" Mừng Em chẳn sáu mươi;
Mộng Trinh (1) vẫn đẹp nét môi cười! "Công, Dung"...giống thuở c̣n con gái, "Ngôn, Hạnh"...như thời chớm đóa khôi! Anh đă say yêu... v́ dáng ngọc! Nàng từng quyến rũ... bởi ngôn lời! Đôi Ta sánh bước...t́nh chung thủy. Hoa Giáp...! Mừng Em chẵn sáu mươi!!! 2/2 "Hoa Giáp" tṛn trăng đă sáu mươi, Mà Em vẫn măi nét xinh tươi! Hiền Thê quán xuyến...tṛn gia đạo, Dâu thảo lo toan...vẹn chuyện đời(2). Nhan sắc dịu dàng, phô quư phái, Tinh thần minh mẫn tỏ tinh khôi! Khiêm nhu, khéo léo vui Tông Tộc, "Hoa Giáp" mừng Em chẵn sáu mươi!
------------------------------------------------------------------------------ (1) Mộng Trinh là bút hiệu của Hiền Thê tôi từ thời con gái. (2) Chuyện dâu con trong một gia đính. ======================
(Họa 1) C̣n Yêu Hơn Thủa Chớm Đôi Mươi
1/2 Đắm say hơn thủa chớm đôi mươi
Vẫn Mộng Trinh xưa rạng rỡ cười
Vẫn giữ h́nh dung nàng mỹ nữ Vẫn ǵn vóc dáng bực hoa khôi
Làm chàng Joseph không dời mắt
Để cậu Duy Tâm khó mở lời
Hoa Giáp đă tṛn sao vẫn đẹp: Đắm say hơn thủa chớm đôi mươi
2/2 Đắm say hơn thủa chớm đôi mươi
Bốn chục năm qua há kém tươi
Chẳng chút thay ḷng tṛn phụ đạo
Không hề đổi dạ vẹn t́nh đời
Công dung vén khéo hơn hoa hậu
Ngôn hạnh đoan trang vượt á khôi
Rắn rỏi khiến chồng càng nể trọng
Đắm say hơn thủa chớm đôi mươi
LTĐQB phụng họa ========================
(Họa 2) Chúc Mừng Chị Hoa Giáp Sáu Mươi
1/2 Đắm say hơn thuở mới đôi mươi, Đắm giữ, say cai, đẹp nụ cười.
Gái tú, cháu con nhà vững chăi, Trai thanh, gịng giống tộc cừ khôi ! Xe tơ, nào sợ chàng nghèo vốn, Kết tóc, càng vui thiếp lắm lời. (*) Chúc chị, chúc anh dù tóc bạc,
Đắm say hơn thuở mới đôi mươi. 2/2 Đắm say hơn thuở mới đôi mươi, Lời nói, nụ cười vẫn tốt tươi. Chồng vợ, bố con vun trọn đạo, Rể dâu, Nội, Ngoại góp xây đời.
Quen hơi, há vọng người quyền quư,
Bén nết, nào mong kẻ á khôi. Thấm thoát thoi đưa đầu đă bạc, Mong anh thương chị giống hai mươi.
Hoàng Ngọc Văn
---------------------------------------------------------------------------------------- (*) Được biết, anh chị Joseph Duy Tâm và Mộng Trinh có khá
đông con, cháu ================================
(Họa 3) Vẹn Nghiă Vẹn T́nh
1/2 T́nh nào đâu kém tuổi hai mươi Mỗi lúc nh́n nhau tủm tỉm cười Mắt phượng c̣n nguyên trang thục nữ Mày ngài vẫn giữ nét hoa khôi Trắng ngà những muốn no đôi mắt Trong ngọc hằng mong tỏ mấy lời Trái Mộng Trinh nguyên, dù trọn giáp T́nh nào đâu kém tuổi hai mươi 2/2 T́nh nào đâu kém tuổi hai mươi Yêu nét đoan trinh, tiếng nói, cười Vận khứ, sắt son không lỗi đạo Thời suy, tháo vát chẳng thua đời Danh thơm đáng sánh hoa Liên tử Sắc đẹp c̣n tầy bậc Á khôi Có được hôm nay, trời giữ phận T́nh nào đâu kém tuổi hai mươi
07- 06- 07 Từ Phong ========================
(Họa 4) Vẫn Mười Mươi
1/2 Tim hồng như thuở mới đôi mươi, Mục tú mi thanh đẹp dáng cười. Dung mạo, nàng nên trang tuyệt mỹ, Đức tài, chàng xứng bậc nguyên khôi. Sắt son trước quyết thề tṛn mộng, Chung thủy nay xin giữ vẹn lời. Nhân thế dẫu sao dời vật đổi. T́nh chàng ư thiếp vẫn mười mươi. 2/2 T́nh chàng ư thiếp vẫn mười mươi, Trăng vẫn tṛn, hoa vẫn thắm tươi. Vàng đá không phai nḥa nét hạnh,
Núi sông chẳng xóa nhạt gương đời. Thuyền quyên đáng mặt trang vô nhị, Thục nữ vào hàng đệ nhất khôi. Hoa giáp, trời ban vừa sáu chục , T́nh chàng ư thiếp vẫn mười mươi .
Tuệ Quang Tôn-Thất Tuệ Montreal, 06/07th/2007 =======================
Họa Vui 5 Mừng Chúc
1/2 Mộng Trinh quả thực vẹn mười mươi ! Chả thế Duy Tâm khúc khích cười Đă khoái v́ rằng em ấy đẹp Càng vui bởi lẽ mợ hoa khôi Nhân ngày sinh nhật mừng đôi ư Tiện dịp liên hoan tặng ít lời Nguyện Chúa luôn ban đầy hạnh phúc Mộng Trinh quả thực vẹn mười mươi ! 2/2 Mộng Trinh quả thực vẹn mười mươi Như thuở ban đầu rực rỡ tươi Chữ Thủy thời trao theo thánh ư Phần Chung lại giữ đúng t́nh đời Kể về Cây hạnh ngang tần kiệt... Bàn tới điều Dung thuộc diện khôi... Rơ khéo Duy Tâm, anh có phúc Mộng Trinh quả thực vẹn mười mươi !
Từ Thanh Hà,8-6-07 ======================
Bài họa 6 Hoa Giáp...! Mừng Em
1/2 - T́nh em chi khác thuở hai mươi Đằm thắm Mộng Trinh rạng rỡ cười. Tứ đức noi theo hàng thục nữ, Tam ṭng nối gót bậc hoa khôi. Gia quy chính trực c̣n lưu tiếng, Quốc pháp nghiêm minh vẫn giữ lời. Đạo vợ, nghĩa chồng h́nh với bóng, Thủy chung như nhất chín mười mươi... 2/2-
Bốn mươi năm trước tuổi hai mươi, Nét mặt luôn luôn vẻ thắm tươi. Phát triển tâm linh tṛn mối đạo, Bảo tồn nghĩa khí vẹn t́nh đời. Dạy con chăm chỉ rèn hàn mặc, Khuyên cháu chuyên cần luyện giáp khôi. Thực hiện trọn câu “Rồng có vẩy” Lộc trời trăm tuổi cộng đôi mươi.
8-6-2007 Trường-Giang
Bài Xướng:
Lưu Dấu Ngày Xưa
Lưu lại nhân gian một chuyện t́nh, Dấu xưa son-sắt chốn ba sinh. Một thời gắn bó... đời sóng gió, Lắm thuở chung chia... kiếp nhục vinh! Em bởi việc Nhà cam khổ lụy, Anh v́ vận Nước quyết hy sinh. Đôi Ta gặp-gỡ...Duyên chồng vợ... Lưu lại nhân gian một chuyện t́nh!
Joseph Duy-Tâm
=====================
LƯU DẤU NGÀY
XƯA BÀI HỌA VẬN 1
Giữ măi trong tim một chữ t́nh, Duyên Đằng vẹn vẻ quyết trường sinh. Chia niềm cay đắng, qua bần bạch, Xẻ nỗi ngọt bùi, tới phú vinh. Một nắng, hai sương, duyên bất tử, Ba ch́m, bảy nổi, phận tương sinh. Trăm năm hạnh phúc do tiền định Giữ măi trong tim một chữ t́nh.
25-3-2009 TRƯỜNG GIANG ========================
Bài Hoa 2:
Thủy Chung
Vẫn măi bên nhau vẹn nghĩa t́nh Quả là hiếm có giữa nhân sinh Trăm năm mấy nỗi mơ trường cửu Một kiếp bao phen đạt hiển vinh Em đă bởi anh mà giữ ngọc Anh thời v́ nước há tham sinh Nay do thời cuộc đành xa tổ, Vẫn măi bên nhau vẹn nghĩa t́nh
Từ Thanh Hà,26-3-08 ======================
Hoạ “Lưu Dấu Ngày Xưa” của Thi huynh Joseph Duy Tâm
Bài Họa 3:
TRÂN QUƯ CHỮ T̀NH
Trân quư làm sao một chữ t́nh, Khéo khôn nuôi dưỡng trọn nhân sinh. Trượng phu mát mặt cùng sương gió, Nhi nữ bền ḷng với đục, vinh. Dẫu xót trường t́nh đầy tục lụy,
Đành vui bể ái trọn đa sinh. Chúc ai điệp khúc dài năm tháng, Đầu bạc răng long đẹp... tính... t́nh !!!
HOÀNG NGỌC VĂN ======================== Kính chào Toàn thể Qúy vị và JosephDuytam
Từ Phong họa vận bài LƯU DẤU NGÀY XƯA đă mấy ngày, kẹt v́ hễ gặp mưa là Computer của Từ Phong
không chịu làm việc, nên nay mới chuyển được, DuyTam thông cảm nhé.
Bài Họa 4:
T̀NH YÊU CHAN CHỨA (Họa vận bài Lưu Dấu Ngày Xưa của Josephduytam,để mừng Lục Thập Hoa Giáp của chị Duy Tâm)
Yêu đương chan chứa bởi chung t́nh Từ lúc ban đầu đă nẩy sinh Tương kính như tân, cần thủ lễ Đồng cam cộng khổ, đáng tôn vinh Chuyện nhà Em gắng lo tần tảo Việc Nước Anh nào ngại tử sinh Hoa giáp lục tuần vui hạnh phúc Yêu đương chan chứa bởi chung t́nh.
03-26-2008 TỪ PHONG ==========================
Xin gửi anh chị Duy Tâm ... một chút t́nh. Kính chúc anh
chị Duy Tâm và quư vị an khang.
Bài Họa 5:
Lưu Lại Nơi Đây
Lưu lại cho nhau một chút t́nh, Trăm năm không uổng kiếp phù sinh. Bền ḷng cộng khổ đâu e nhục,
Vững dạ đồng cam chẳng tưởng vinh. Tứ đức lời nay tṛn một vẻ, Tam ṭng chữ cổ vẹn ba sinh. Nhân duyên tiền định dù tiên, tục, Lưu lại nơi đây một chút t́nh.
Bùi Tiến 27-3-200
=========================
Chào thăm quư thi văn hữu ,chúc quư vị sáng t ác mạnh và
xướng họa đều đều .Tôi tuy bận bịu nhiều việc đa đoan
nhưng cũng không dám quên bằng hữu, xin góp đôi lời thô
thiển
Thô thiển Quỷ xin góp mấy vần Chúc mừng gửi tới chị Duy Tâm Đă tṛn hoa giáp trong hoan lạc Được bạn vàng yêu gấp bội phần
Bài Họa 6:
TRUYỆN DIỄM T̀NH
Hân hạnh nghe, xem truyện diễm t́nh! Một đôi giai ngẫu được trời sinh: Cùng chàng thiếp sẻ niềm an lạc, Với thiếp chàng chia cảnh hiển vinh. Vượt biển không nề nguy với hiểm, Lên non chẳng ngại tử cùng sinh. Đă tṛn hoa giáp duyên càng đượm, Hân hạnh nghe xem truyệm diễm tin!
Q? ========================
Thay v́ họa, HT xin gửi tặng bài thơ
Mừng Hoa Giáp phu nhân anh Joseph Duy Tâm
Tṛn ṿng hoa giáp chứa chan t́nh, Chúc thọ nhau không lẽ nín thinh Liệu khó liệu giàu đâu đă sướng, Lấy nhân lấy nghĩa đủ làm vinh. Lạy trời, cuộc sống chưa trường cửu, Theo Chúa th́ đời mới Phục Sinh ! Một cuộc trăm năm ch́m nổi măị Nhớ Cha, nhớ Mẹ, nhớ quê ḿnh .
Huệ Thu . 03 25 2008 ========================
Bài Họa :
Lục Tuần Duyên Thắm (Kính mừng Hoa Giáp phu nhân anh Joseph Duy Tâm)
Lời thơ chúc phúc gởi thâm t́nh, Dù trễ vài ngày...chẳng lặng thinh. Hoa giáp tuổi vàng, vui hạnh phúc, Lục tuần hương thắm, rạng quang vinh. Rời quê xót phận thân tầm gởi, Bỏ nước sầu nhà kiếp tái sinh. Ch́m nổi ba đào thuyền cập bến, Ơn Trời, lộc Chúa đẹp duyên ḿnh.
Du Sơn Lăng Tử
--------------------------------------------------------------------------------------- Bài số: 365 Thursday, March 27, 2008 Rev. A 4 Du Sơn
Lăng Tử ============================
Chúc Vu Quy
Trai tài hạnh ngộ gái thuyền quyên, Rơ đúng Dâu ngoan sánh Rể hiền. Tứ Đức ǵn rường tṛn tiết hạnh, Tam Cang giữ nếp đủ trung kiên. Đôi lời mộc mạc thay muôn bạc, Mấy chữ đơn sơ thế vạn tiền. Gởi chúc Uyên Ương tṛn ước nguyện, Phu thê ân ái đặng trường miên.
San Jose, 05/2006. Đông Thiên Triết ===========================
Mừng Con Xuất Giá
(Bài xướng của Joseph Duy Tâm)
1/4 Mừng con xuất giá; kết t́nh hoa, Nội ngoại, anh em... rộn khắp nhà. Đưa tiễn, thương yêu Cha nhắn nhủ, Giă từ, dấu ái Mẹ ru ca. Gái ngoan, đạo hạnh, tṛn trung hiếu, Thục nữ đoan-trang, nghĩa thiết tha. Gia phả Tộc ḍng ghi nhớ kỹ, Đừng làm hoen ố tiếng Ông Cha. 2/4 Mẹ Cha truyền dạy đạo "Tam Cương"(1);
Chồng vợ, anh em, hăy kính, thương. Dơi Má anh thư, thời lỡ vận, Noi Ba nghĩa khí, lúc mù sương. Quê Hương khốn khó v́ chinh chiến; Đất Nước hoang tàn...!? Điểm sắc hương! Trung hiếu vẹn toàn, con gái quư; Lưu danh "Hồng Ngọc" khắp muôn phương!
3/4 Mỹ danh "Hồng-Ngọc", sáng như gương, Con gái thanh tân, trọn "Ngũ Thường"(2). Bè bạn... chính nhân đừng tự phụ, Đồng môn... quân tử giữ khiêm nhường. Cận kề học hỏi người lương thiện, Xa lánh, bài trừ kẻ bất lương. Suốt kiếp thành tâm theo lễ, nghĩa, Một đời trung tín, ắp yêu thương!
4/4 Ba thương... nhắn nhủ "Ngọc" đôi điều, Cha Mẹ, một đời dẫu nắng thiêu; Chỉ muốn trai thanh, đời sáng đẹp, Hằng mong gái tú, dáng yêu kiều. Công danh tạo lập, bằng chăm chút, Sự nghiệp làm nên, bởi khả siêu! Đi bẩm, về thưa... là phải phép, Con tṛn đạo hiếu! "Phúc" bao nhiêu!!!
Australia 18-02-2006. Joseph Duy-Tâm
------------------------------------------------------------------------------- (1) Quê Hương, Cha Mẹ, vợ chồng... (2) Nhân, lễ, nghĩa, trí,
tín. ==============================
Mừng Con Xuất Giá
(Bài Họa 1 của Trường-Giang) Chúc mừng anh chị JosephDuy-Tâm và hai cháu Hồng-Ngọc & Quang-Trí
1/4 Tuổi ngọc vu quy đẹp tựa hoa, Anh em nội ngoại tới đầy nhà. Thương yêu gái đảm, cha khuyên nhủ, Trân quư rể hiền, mẹ hát ca. Tiết nghĩa giao du cần đứng mực, Đoan trang cư xử, chớ bê tha. Trung trinh giữ trọn nền gia pháp, Không để buồn ḷng đến mẹ cha.
2/4 Cha mẹ khuyên con giữ kỷ cương, Vợ chồng ḥa thuận măi yêu thương. Bồ ḥn ngọt lịm, đừng e nắng, Củ ấu tṛn xoe, chớ ngại sương. Hăn hữu, vô tài nan hữu vị, Thường t́nh, hữu xạ tự nhiên hương. An bang, tế thế càng trau chuốt, Để tiếng gia đ́nh nức bốn phương.
3/4 Gái đảm trung trinh sáng tựa gương, Công, Dung, Ngôn, Hạnh chớ coi thường. Văn chương vạn quyển không kiêu ngạo, Khoa học ngh́n pho vẫn nhún nhường. Ghi dạ chẳng gần người bất nghĩa, Để ḷng nên tránh kẻ vô lương. Láng giềng mua lấy, người xưa dạy, Tối lửa, tắt đèn, măi mến thương...
4/4 Chúa định duyên trao sợi chỉ điều, Gác Đằng ti trúc nắng như thiêu. Trai thanh lịch lăm, khi du ngoạn, Gái đảm đoan trang lúc thượng kiều. Sự nghiệp lẫy lừng, tên rạng rỡ, Công danh vang dội, tiếng cao siêu. Lấy câu khí tiết làm tôn chỉ, Rải Đức bao nhiêu, lăi bấy nhiêu.
20/2/2006, Trường Giang
===========================
Mừng Con Xuất Giá
(Bài Họa 2 của Trần Việt Yên)
Việt-Yên và Thùy-Dương có đôi ḍng thơ mộc mạc kính gởi
anh chị Joseph Duy Tâm để chia vui, sau Mừng hai cháu
Hồng Ngọc và Quang Trí.
1/4 Mừng cháu vu quy gởi thiệp hoa, Long môn song hỷ đẹp đôi nhà. Dâu hiền Hồng Ngọc luôn ghi nhớ, Rể thảo Vũ Quang trọn khúc ca. Hạnh phúc giữ ǵn tâm khắc cốt, Thuận ḥa gia đạo chớ bê tha. Chúc cho hai họ nên Tần - Tấn, Thiên Chúa nhân từ vẹn ư cha. 2/4 Giai nhân Hồng Ngọc giữ "Tam cương", Tứ đức trọn đời chữ kính thương. Gắn bó cả khi cùng hoạn nạn, Sớt chia những lúc gặp phong sương. Phu thê t́nh nghĩa đầy như nước, Phận gái thuyền quyên đẹp sắc hương! Ngôn hạnh công dung con có đủ, Tông môn rạng rở đến mười phương. 3/4 Tân lang Quang Trí, trí như gương, Hiếu kính nhạc gia vẹn "ngũ thường". Nam tử tu thân dành việc lớn, Sĩ phu trị quốc chớ quên nhường. Trau dồi tri thức b́nh thiên hạ, Tu luyện tâm thân sáng thiện lương. Tin cậy mến trao lời bộc bạch, Ước mong rể thảo trọn niềm thương. 4/4 V́ xa nên gởi gấm đôi điều, Gắn bó đôi ḷng dẫu lửa thiêu. Băo tố không làm lu cái đẹp, Phong ba chẳng chuyển nét yêu kiều. Uyên ương liền cánh bên trời Úc, Loan phụng ḥa minh tiếng Việt siêu. Chú có bấy nhiêu xin dốc hết, Lời thơ mộc mạc ư bao nhiêu.
Trần Việt Yên
==============================
Mừng Con Xuất Giá
(Bài họa 4 của Từ Phong) Từ Phong xin họa bài "Mừng Con Xuất Gia" để chung vui với Anh Chị và làm quà mừng
ngày hôn lễ của hai cháu Hồng Ngọc và Quang-Trí.
1/4 Vườn Xuân mừng đă nở thêm hoa, Mai trúc cùng nhau hợp một nhà. Bè bạn hân hoan lời chúc tụng, Họ hàng hớn hở tiếng vui ca. Mừng trông rể quư người tao nhă, Vui ngắm dâu hiền dáng thướt tha. Hôn lễ tưng bừng, vui dạ Mẹ, Nh́n con hạnh phúc, đẹp ḷng Cha. 2/4 Ba má khuyên con giữ kỷ cương, Làm dâu, trên kính dưới th́ thương. Nhọc nhằn chớ quản khi mưa nắng, Vất vả không nề lúc gió sương. Hiếu thảo, dâu hiền nên gái đảm, Ngạt ngào, hoa quư ngát mùi hương. Chói ḷa Hồng Ngọc phô mầu sáng, Từ đó danh nhà rạng tứ phương. 3/4 Học được thành tài, một tấm gương, Khen con nghị lực rất phi thường. Thành công vẫn giữ ḷng khiêm tốn, Đỗ đạt không quên dạ nhún nhường. Xử thế học đ̣i gương đạo đức, Giao du gần gũi bậc hiền lương. Mừng con nay đă tṛn tâm nguyện, Xuất giá theo chồng vẹn mến thương. 4/4 Ba Má thương con dặn ít điều, Nóng ḷng có lúc dạ như thiêu. Hằng mong trai giỏi, người thanh tú, Chỉ ước gái ngoan, sắc diễm kiều. Sự nghiệp gia tài càng phát đạt, Công danh Chức Vụ, măi cao siêu. Các con thành đạt, Ba mừng lắm, Thỏa nguyện đơn sơ chỉ bấy nhiêu.
Từ Phong
==========================
Mừng Con Xuất Giá
(Bài họa 3 của Hoàng Ngọc Văn) Chúc mừng cháu Hồng-Ngọc, ái nữ Anh Chị Joseph Duy Tâm, hội viên TVĐ Bốn Phương; kết duyên cùng cậu Vũ Quang Trí
Con gịng cháu giống thỏa đời hoa, Mát bụng mẹ cha, đẹp cả nhà. Thật bơ công lao từng dạy nhủ, Rơ lời sức lực vốn câu ca. Vợ chồng tương kính luôn chung thủy, Phu phụ xướng tùy măi vị tha. Dẫu sống tha hương, ǵn giữ gốc, Nhớ ơn nội ngoại, Mẹ cùng Cha...
Chú thím Hoàng Ngọc Văn =========================
Mừng Con Xuất Giá
(Bài họa 5 của Hạo Nhiên)
Tơ hồng kết chặt tuổi thăng Hoa, Rực rỡ tương lai nối nghiệp nhà. Bố Mẹ mở ḷng ly rượu thảo, Bạn bè thân chúc đẹp lời ca. Trăm năm ấp ủ nồng hương lửa, Hạnh phúc chan ḥa ngọt vị tha. Một bước theo chồng ngh́n bước nhớ, Ơn dày nghĩa Mẹ với t́nh Cha.
Hạo Nhiên ==========================
Mừng Con Xuất Giá
(Bài họa 6 của Bùi Tiến) Chúc mừng anh chị Joseph Duy Tâm và hai họ. Chúc hai cháu
Trịnh Thị Hồng-Ngọc, Vũ Quang-Trí, trăm năm hạnh phúc.
1/4 Lời lời như ngọc ư như hoa, Nhắn nhủ con khi bước khỏi nhà. Gia giáo ǵn ḷng cha mẹ ngợi, Đoan trang giữ nết họ hàng ca. Coi thường tứ đức t́nh không thứ, Buông thả tam cương lẽ chẳng tha. Lăn lộn với đời nhiều vất vả, Khó khăn luôn có mẹ cùng cha. 2/4 Tề gia cần biết vững tay cương, Con cái trong nhà phải mến thương. Lúc xuống đừng ham mùi phú quư, Khi lên chớ ngại chuyện phong sương. Phừng phừng lửa dạ không bền nhiệt, Thoang thoảng hoa nhài lại ngát hương! Trên dưới ở ăn cho phải đạo, Tiếng lành tự sẽ khắp mười phương. 3/4 Làm dâu hiếu thảo thấy nhiều gương, Lấy đó làm răn lẽ cũng thường. Đối với người trên thời phải kính, Xử cùng kẻ dưới ấy nên nhường. Công danh khó đạt bằng gian dối, Sự nghiệp không bền bởi bất lương. Xuất giá duyên lành nay đă định, Trăm năm giữ trọn lấy t́nh thương. 4/4 Khuyên con mới được bấy nhiêu điều, Nỗi nhớ khơi ḷng đă tựa thiêu. Cầu chúc hai con luôn hạnh phúc, Ước mong các cháu thật yêu kiều. Đồng tâm tát biển c̣n khi cạn, Hiệp lực đào non có lúc siêu. Con hăy ghi tâm câu hạnh phúc, Trong ḥa ngoài thuận đẹp bao nhiêu.
Canada 24-02-06. Bùi Tiến ========================
Khuyên Con Khi Xuất Giá
(Bài họa 7 của Lạc Thủy)
Lạc Thủy chúc mừng anh chị Joseph Duy Tâm cho cháu thành gia
thất, đă có con ngoan lại thêm rể quư thực là song hỷ lâm
môn.
1/4 Vun trồng cây quư đă đơm hoa, Tỏa ngát thiên hương sáng khắp nhà. Bệnh viện lương y ḷng đáng trọng, Hội đoàn thân hữu dạ nên ca. Trời v́ dành sẵn duyên may mắn, Đất nể riêng ban dáng thướt tha. Loan phượng ḥa minh xin kính chúc, Hài ḥa theo bước mẹ cùng cha. 2/4 Mẹ cha dạy dỗ đạo nhu cương, Thuận thảo vợ chồng măi mến thương. Học má tảo tần không ngại nắng, Theo ba chiến đấu chẳng e sương. Thuần phong giữ nếp nhà tươi sắc, Mỹ tục ǵn nề ngơ ngát hương. Trên thuận dưới ḥa truyền thống tốt, Tiếng lành đồn đại đủ trăm phương. 3/4 Hồng Ngọc làu làu sáng tựa gương, Sánh cùng Quang Trí vẹn cương thường. Thấy người già lăo nên cung kính, Gặp kẻ thơ ngây hăy nhún nhường. Xa lánh bạc bài nơi bất thiện, Gần kề đèn sách chốn hiền lương. Ăn ngay ở thẳng yên gia đạo, Ắt hẳn ai ai cũng trọng thương. 4/4 Xuất giá mẹ cha nhủ ít điều, Mong con chớ để lửa hờn thiêu. Công dung thùy mị cần trau chuốt, Ngôn hạnh đoan trang sẽ diễm kiều. Cung kính như tân vàng cũng chảy, Tề mi tự cổ đá c̣n siêu. Cội nguồn hạnh phúc cần vun xới, Vững mạnh bao nhiêu tốt bấy nhiêu.
Trân trọng. LTĐQB
=========================
Tấm Ḷng Mẹ Cha
(Bài Họa 8 của Từ Thanh Hà) Hà xin chúc mừng anh chị Joseph Duy Tâm và Hồng-Ngọc & Quang-Trí nhân ngày vui của hai cháu.
1/4 Chúc mừng cháu Ngọc đáp xe hoa, Với Trí nguyền chung sống một nhà. Mái ấm gia đ́nh vang tiếng hát, T́nh yêu đôi lứa rộn câu ca. Gặp khi trái gió cùng san xẻ, Tới lúc chông chênh hăy thứ tha. Hạnh phúc chan ḥa theo thánh ư, Vuông tṛn đức mẹ với t́nh cha. 2/4 T́nh cha đặt nặng chữ: Tùng, cương, Ghét bỏ! Không đây ấy bởi thương; Ước gái trung trinh dù khổ lụy, Mong trai đảm lược dẫu phong sương. Trong êm, ngoài ấm yên trăm họ, Trước hiếu, sau trung hợp bản hương. Con cháu nối ḍng đầy phú quư, Danh vang Vũ, Trịnh măi lưu phương. 3/4 Lưu phương Trịnh, Vũ. Đáng soi gương, Trăm sự làm sao vượt lẽ thường; Bạn hữu giao lưu thời trước kính, Anh em hành xử ấy sau nhường. Không nên phân biệt người bần, phú, Chẳng thể rẽ chia đạo giáo, lương. Nhất nhất mọi điều đều hợp lư, Trên ḥa, dưới thuận vẹn t́nh thương. 4/4 T́nh thương gom trọn bấy nhiêu điều, Do lửa từ tim Bố phực thiêu... Nung chí can trường cho rể thảo, Làm gương tiết hạnh với dâu kiều. Tam cương từ đó thành ưu việt, Tứ đức do đây cũng đạt siêu. Mà vẫn khiêm nhu không tự đại, "Đáng chi! Chuyện ấy có đâu nhiêu"
Từ Thanh Hà,25-Feb-06
===========================
Mừng Con Xuất Giá
(Bài Họa 9 của Huệ Thu) Huệ Thu kính chúc hai họ và nhất là hai cháu Trịnh Thị Hồng-
Ngọc cùng Vũ Quang-Trí; Sắt Cầm Ḥa Hợp, hạnh phúc trăm
năm...
1/4 Rất mừng vườn đă nở thêm hoa, Con cái thành công rạng nghiệp nhà. Quen biết anh em lên tiếng nhắc, Xa gần bạn hữu gửi lời ca. Lăo thành đă có lời cân nhắc, Đồng lứa càng thêm nỗi thiết tha. Hậu duệ mỗi ngày càng phấn phát, Tiếng đồn về đến tận quê Cha. 2/4 Ông già c̣n nhắc đến Tam Cương, Dù bước ly gia có thảm thương! Nghĩ đến lưu vong ngàn gió băo, Lại câu thất thủ vạn phong sương! Ta dù có nhắc hoài tân trạch* Ai chẳng mong về với cố hương. Đây tới Việt Nam ngàn vạn lối, Một phương dù biết có muôn phương.
------------------------ * đất mới, nhà mới 3/4 Để đời sau đó họ soi gương, Cố gắng công kia thật dị thường. Lăo giă phải luôn t́m học hỏi, Trẻ thơ dù cố sức khiêm nhường. Cần hăng hái bước đường ngay thẳng, Chớ học đ̣i theo thói bất lương. Mỗi kẻ ra đi đều hiển đạt, Hận thù đem đổi lấy yêu thương. 4/4 Tôi chỉ mong sao gửi ít điều, Ḷng nghe như đốt dạ như thiêu. Ôn nhu lại được ḷng trung hậu, Học thức mà thêm sắc diễm kiều. Được thế đă là bao phúc đức, C̣n ǵ thêm nữa mới cao siêu. Mong sao thế giới nh́n gương ấy, Người Việt ḿnh đâu chỉ bấy nhiêu.
Huệ Thu
=========================
Mừng Con Xuất Giá
(Bài họa 10 của Phụng Thiên) Kính chúc mừng anh chị Joseph Duy Tâm cùng gia đ́nh
và Cô dâu chú rễ Hồng-Ngọc & Quang-Trí.
1/4 Chúc mừng Hồng-Ngọc khởi xe hoa, Tiếng pháo Vu Quy rộn cả nhà... Chú bác, cô d́ cười hớn hỡ, Ông bà, anh chị hát vui ca. Láng giềng, thân tộc bao tŕu mến, Bạn hữu, gia đ́nh thêm thiết tha. Lá Thắm nên duyên nhờ đức Mẹ , Chỉ Hồng xe mối nhớ công Cha. 2/4 Dâu hiền phải biết trọng Nhu, Cương, T́nh nghĩa chan ḥa yêu mến thương. Không quản gian lao khi trở gió, Chẳng nề nguy biến lúc dầm sương. Nữa vầng trăng ngọc ngời duyên thắm, Một đóa hoa Quỳnh rạng sắc hương. Tông Tộc bao đời lưu hậu thế, Danh thơm "Joseph" khắp muôn phương.. 3/4 Mặt hoa da phấn chẳng cần gương, Dậy nét "Tam cương" đâu phải thường. Đỗ đạt trường đời không ỷ lại, Thành công học vấn dễ chi nhường. Chuyện nhà suốt tháng nên ghi sổ, Việc sở mỗi tuần phải lănh lương. Hạnh phúc bên nhau h́nh với bóng, Chồng kêu vợ dạ mới là thương. 4/4 Song Hỷ nâng ly chúc Ngủ Điều, Mẹ Cha nôn nóng lửa ḷng thiêu. Ngóng mong rể thảo thân cường tráng, Thương nhớ dâu ngoan dáng diễm kiều. Sự nghiệp vươn lên mơ tuyệt đỉnh, Công danh thành đạt mộng cao siêu. Đức Đồng con cháu t́m nguồn cội, Gia Phả Ông Bà có bấy nhiêu...
San Jose 24/2/2006. Phụng Thiên
========================
Vui Cùng Hai Họ
Hay tin Trịnh, Vũ kết thông gia, Xin góp đôi câu để gọi là; Trước chúc hai bên đầy phấn khởi, Sau mừng đôi trẻ ắp hoan ca. T́nh xuân đúng độ cây xanh lá, Nhựa sống đang thời nụ trổ hoa. Khắng khít trọn đời như ư muốn, Qua năm kỷ niệm bé bi ra.
25-Feb-06. Từ Thanh Hà,
==========================
Thắp Sáng Tin Yêu
(Viết cho Chương Tŕnh Thăng Tiến Hôn Nhân Gia Đ́nh)
1- Anh và tôi cùng nhau đi chung chí hướng, Liên kết trong t́nh yêu Thánh Thể dịu êm. Cho dù trên đường chông gai giăng muôn lối, Chúa với ta cùng đi, khó khăn lo ǵ ? Đi nào; ta cùng nhau kiên tâm tiến bước, Đi rắc gieo Niềm Tin, Chúa trông chờ ta. Hăy bừng lên lửa thiêng trong đêm tăm tối, Ta sẽ mang t́nh thương đến cho muôn người.
2- Anh và em cùng nhau ta đi Thăng Tiến, Để sống trong t́nh yêu Thánh Gia dịu êm. Cho dù chúng ḿnh đôi khi ta xung khắc, Có Thánh Gia cùng đi, đôi ta vui hoà. Song Nguyền lên đường cùng chung vai sát cánh, Thắp sáng lên Niềm Tin, sống cho t́nh yêu. Cho dù trên đường gặp chông gai, sóng gió, Có Thánh Gia cùng đi ta sẽ an b́nh.
3- Song Nguyền ta cùng chung vai lo con, cháu, Luôn sống trong t́nh yêu Thánh Gia tràn vui. Trau dồi đức hạnh, lo chăm chuyên học vấn, Cố gắng mai thành công...Cháu, con nên người. Song Nguyền gương lành; luôn soi cho con cháu, Thắng sáng lên t́nh yêu, cháu con nh́n ta, Mai ngày chúng thành đoàn tín hữu hoàn hảo, Sống chứng nhân t́nh yêu...Thanh niên kiện toàn!
Xuân-Tâm *
---------------------------------------------- * Xuân-Ninh và Joseph Duy-Tâm
==========================
Trái Tim Mới Trong
Gia Đ́nh
Quư anh chị Song-Nguyền kính mến!
Mặc dù ở tận Úc Châu, nhưng tôi đă có cơ may được đọc Bản
Tin Song-Nguyền số 52, tháng 11/2002 của VPĐH Trung Ương
Chương Tŕnh Thăng Tiến Hôn Nhân Gia Đ́nh thuộc Giáo Phận
Orange, California, USA.
Thể theo lời kêu gọi của Ban Thường Vụ Trung Ương về việc
đóng góp bài viết cho Đặc San Kỷ-Yếu; kỷ niệm 15 Năm thành
lập Chương Tŕnh Thăng Tiến Hôn Nhân Gia Đ́nh nhân kỳ Đại
Hội Song Nguyền Thế Giới, Kỳ II, vào ngày 13, 14, 15 tháng 6
năm 2003 tại Nam California, Hoa Kỳ. Tôi xin phép được đóng
góp một vài suy nghĩ và chia-sẽ về đời sống hôn nhân với chủ
đề:
"Trái Tim Mới Trong Gia Đ́nh"
Đề tài này, theo thiển ư của tôi thật bao-la và phong-phú.
V́ thế, trong một bài chia-sẻ ngắn; sẽ không thể lột tả hết
được những khía cạnh ư tưởng chúng ta muốn tŕnh bày. Tuy
nhiên, để góp phần nhỏ bé khiêm-tốn của ḿnh vào mục đích
làm: "Thăng-hoa Đời Sống Gia Đ́nh", tôi xin phép được chia
sẻ một vài suy-tư sau đây:
Sỡ dĩ tôi chọn đề tài "Trái Tim Mới Trong Gia Đ́nh" để
chia-sẻ cùng quư anh chị v́ tôi nghĩ rằng: Tâm-lư thông
thường, mọi người trong chúng ta ai cũng đều thích cái mới,
cái lạ: tỉ như một bộ đồ mới, chiếc xe mới, căn nhà
mới.v.v... Điều mới của hôn nhân gia đ́nh là: ngày cưới, đêm
tân hôn, tuần trăng mật...!
Thật vậy, trong hôn nhân theo thiển ư của tôi; nếu chúng ta
luôn biết tạo cho cuộc sống những nét đẹp, thơ-mộng, mới mẻ
mỗi ngày, th́ gia đ́nh sẽ bớt đi rất nhiều những căng thẳng,
xáo trộn và đời sống vợ chồng có thể vẫn đẹp măi như thủa
ban đầu, hoặc ít ra cũng cảm thấy hạnh phúc được sống bên
nhau. Bởi v́ mỗi ngày qua đi đều sẽ rơi vào dĩ văng! Trái
lại, tương lai ngày mai đều là những phút giây mới mẽ đang
đến, tại sao chúng ta không đón nhận và vui sống giây phút
hiện tại với tất cả niềm hân-hoan vui sướng!? Với những
suy-tư đó; tôi xin phép được gởi tới quư anh chị bài chia-sẻ
này.
Trước hết, tôi muốn đề-cập tới h́nh ảnh một người vợ
lư-tưởng bao gồm những điểm chính yếu về "Công, dung, ngôn,
hạnh" sau đây:
- Với những nét đẹp, duyên dáng, vui tươi... - Hiền-ḥa, khả ái, đạo đức và khôn ngoan. - Yêu thương chồng con, cha mẹ, ông bà... - Ḥa-nhả với anh chị em, họ hàng, bạn bè...
Những điểm nêu trên nói lên h́nh ảnh về một người vợ
lư-tưởng mà người đàn ông, con trai nào cũng mong muốn cưới
được! Trái lại, về phía các bà, các chị; khi lập gia đ́nh, hầu như
ai cũng muốn lấy được một người chồng lư-tưởng, trở nên "Trụ
đồng cho ḿnh nương thân" như:
- Đẹp trai, khôn-ngoan, hoạt-bát, có năng khiếu, bằng cấp... - Đạo đức, rộng lượng, can đảm, siêng năng, cần-mẫn ... - Yêu thương vợ con, gia đ́nh, họ hàng và sẵn-sàng hy-sinh
quên ḿnh... để đem lại niềm vui và hạnh-phúc cho gia đ́nh.
Theo tôi nghĩ, trong một gia đ́nh mà người chồng cũng như
người vợ có được đầy đủ những đức tính nêu trên, th́ qủa là
một gia đ́nh rất hạnh-phúc mà mọi người chúng ta đều mong
muốn! Bản thân tôi: "Tôi ước mơ có một mái ấm gia đ́nh, Với người vợ hiền có dáng h́nh xinh-xinh! Nói năng dịu ngọt, ḥa điệu tiếng cầu kinh, Đồng-hành, cộng-tác và san-sẽ ân-t́nh.
Sớm hôm, vui-vẻ cùng bầy con xinh-xắn, Siêng-năng, ngoan đạo với tâm-hồn trong-trắng! Cùng nhau tô điểm gia đ́nh thêm thắm-tươi, Cho dù gặp trăm ngàn cay, đắng cuộc đời, Chồng vợ gắn bó, quyết giữ lời hẹn trao; Trước tôn-nhan Chúa, đă hứa tháng năm nào. Buồn vui, sướng khổ, khỏe đau... dâng tiến Chúa, Tựa như của lễ sớm hôm quanh bốn mùa, Và gia đ ́nh muôn đời tôn Chúa làm Vua!
Tôi ước mơ như thế và ngỏ ư với bạn đời của ḿnh:
"Hỡi Bạn T́nh, em đă rỏ ư ta chưa? Hăy luôn cùng ta hợp xướng ngợi-khen Chúa. Hạnh-phúc thay! T́nh Ta đầy tràn chan-chứa, Luôn tươi đẹp, tựa mùa Xuân không úa; Bởi Em là Ta, và Ta là Em muôn mùa! Và Chúa chúc phúc cho T́nh Ta muôn thuở. Chúng con tạ ơn Chúa, Vua của muôn Vua!" (Ước Mơ Hạnh-Phúc)
Đó là những ước mơ của tôi. Không phải gia đ́nh chúng tôi đă
không có hay thiếu hạnh-phúc. Nhưng tôi luôn mong rằng
hạnh-phúc mà Thiên Chúa trao ban cho chúng tôi phải luôn
được thăng-hoa và tồn tại măi-măi! Tuy nhiên, v́ là con
người "Nhân vô thập toàn", nên chúng ta không thể không có
những thiếu sót, lầm lỗi...Vấn đề ở đây là chúng ta có can
đảm để nhận ra những thiếu sót, lỗi lầm của ḿnh... để sửa
sai, cải thiện, hầu tránh sứt mẻ t́nh cảm, hạnh-phúc gia
đ́nh hay không ?
Tôi thiết nghĩ, tất cả các anh chị "Song Nguyền" đều c̣n
nhớ: Trong "Chương Tŕnh Thăng Tiến Hôn Nhân Gia Đ́nh", Cha
Phêrô Chu-Quang-Minh, Vị sáng lập Chương Tŕnh có dạy rằng:
Để tạo "Bầu khí gia đ́nh đầm-ấm" th́ mỗi người cần phải thực
hiện năm điều cụ thể sau đây: - Thứ nhất: KHIÊM NHƯỜNG BIẾT LỖI
chứ KHÔNG KIÊU NGẠO CHỐI LỖI.
- Thứ Hai: KHIÊM NHƯỜNG NHẬN LỖI chứ KHÔNG KIÊU NGẠO CHẠY LỖI. - Thứ Ba: KHIÊM NHƯỜNG XIN LỖI
chứ KHÔNG KIÊU NGẠO ĐỖ LỖI. - Thứ Tư là KHIÊM NHƯỜNG SỬA LỖI
chứ KHÔNG KIÊU NGẠO HẠCH LỖI. - Thứ Năm là KHIÊM NHƯỜNG THA LỖI
chứ KHÔNG KIÊU NGẠO CHẤP LỖI.
Năm yếu tố "khiêm-nhường..." nêu trên sẽ tạo nên bầu khí
tin-cậy, cởi-mở, thông-cảm và tha thứ cho nhau những bất
toàn của mỗi người chúng ta và phải "Yêu-thương, gần-gũi...
bằng việc làm.", chứ không thể nói suông.
Trong kỳ tĩnh tâm Mùa Chay tháng 04/2003 vừa qua tại Sydney,
Australia, tôi đă có dịp được nghe Cha Nguyễn-Tầm-Thường
thuyết giảng về chủ đề: "Phong Phú Hóa Đời Sống Gia Đ́nh".
Nhân cơ hội này, Ngài có đọc cho cử-tọa nghe bài thơ "Đôi
Dép" của một tác giả nào đó ở bên Hoa-Kỳ (H́nh như cũng
thuộc CT/TTHNGĐ). Nội dung nói lên sự đồng-hành trong cuộc
sống thăng, trầm: khi lên voi, lúc xuống chó, cùng tiêu
hao... nhưng lúc nào cũng có "Đôi". Nếu nhỡ khi một trong
hai bị thất lạc hay mất mát và lấy một chiếc khác ghép
vào... th́ "Đôi Dép" không c̣n phải là "Một Đôi" nữa, mà chỉ
là hai chiếc so-le, cao thấp, cập-kệch...! Thật chí lư !!!
Cũng trong dịp này, tôi lại được đọc qua câu truyện "Con
Muỗi" trong Tuyển Tập Truyện Ngắn: "Tiếng Gọi Phía Bên
Trong" của Cha Nguyễn-Tầm-Thường. Nội dung nói lên sự chịu
đựng lẫn nhau trong cuộc sống vợ chồng về những bất toàn của
mỗi người và hăy tha-thứ cho nhau; bởi những cái đau nho-nhỏ
như cái chích của con muỗi trên da thịt ḿnh; để có chút máu
làm lương thực hằng ngày, là những yếu-tố tạo nên cuộc sống
! Qua câu truyện trên; tôi xin thân ái gởi đến qúi anh chị
"Song Nguyền" đôi ḍng cảm-tác sau đây:
"T́nh em như muỗi vo-ve, Phập-phồng cánh gió, đậu nhè tay anh. Em là loài muỗi hiền lành, Xin anh chút máu...năm canh đỡ ḷng. Chàng ơi, anh có đau không; Có phiền, có trách, có mong em về, Hằng đêm, chợt tỉnh cơn mê... Có nghe em hát, tỉ-tê cuộc t́nh!? Đời người trong cơi nhân-sinh; Chồng, vợ... thỉnh-thoảng cho ḿnh chút đau! Làm sao không vướng ưu-sầu, Cách nào tránh khỏi nỗi đau riêng ḿnh!? Người ơi, xin hăy lặng thinh, T́m trong tâm-thức... xem ḿnh ra sao; Ḿnh hơn người khác chỗ nào, Có không thiếu sót, cớ sao trách người!? Xin đừng tiếc rẽ nụ cười; Hăy luôn độ lượng, cho đời hương duyên!" (Cho Đời Hương Duyên)
Thưa quư anh chị, hạnh-phúc là một món qùa vô giá mà Thiên
Chúa muốn trao ban cho con người. Nhưng nó có tồn tại hay
không là do chính chúng ta. Khi dựng nên Ông A-Đam và Bà
E-Và, Ngài cũng ban cho Ông, Bà mọi điều-kiện tốt lành để
được sống hạnh-phúc nơi vườn Địa Đàng. Thế nhưng, Ông Bà đă
không cam chịu với hạnh-phúc sẵn có đó. Trái lại, c̣n muốn
cao-sang và thông minh hơn; để có thể bằng Thiên Chúa. Và v́
thế, Ông Bà đă phải trần-truồng, lao nhọc và phải chết! Mất
hạnh-phúc! Một nhà tư-tưởng đă nói rằng: "Hạnh-phúc đẹp như
một cánh bướm! Nếu để yên, th́ nó đậu cho ta ngắm. Nhưng nếu
giơ tay định bắt th́ nó vụt bay đi mất!"
Như hầu hết chúng ta đều biết, b́nh thường, một đôi tân hôn
bao giờ cũng cảm thấy rất hạnh-phúc; đặc biệt trong những
ngày đầu tuần trăng mật! Nhưng khi đă bước vào cuộc sống hôn
nhân thực sự, hạnh-phúc có c̣n được kéo dài hay không lại là
một vấn đề khác. Nhiều cặp vợ chồng, đang từ mặn nồng bổng
trở nên dững dưng bởi những va chạm tự ái, khiếm-khuyết, bất
toàn... Hạnh-phúc sứt mẻ, rồi đi đến chổ đỗ bể, chia tay! Đó
là hậu-qủa của những cuộc khủng-hoảng trong cuộc sống gia
đ́nh. Đôi khi nguyên-nhân bởi sự cư-xử không công-bằng của
vợ hay chồng đối với gia đ́nh bên nội, bên ngoại. Cũng có
khi là sự bất đồng trong việc giáo dục con cái. Hoặc một bên
bất tín; ngoại t́nh. Hoặc cả hai; ông ăn chả, bà ăn nem
v.v...
Khủng-hoảng trong cuộc sống hôn nhân là một điều rất đáng
buồn! Thế nhưng, trong xă hội văn-minh, tân-tiến ngày nay
lại là một điều khá thông thường; ngay cả khi hai người c̣n
thương yêu nhau. Trên lư-thuyết, khi vượt qua được những sự
khó khăn, bất đồng... vợ chồng sẽ yêu thương nhau hơn. Tuy
nhiên, trên thực tế, nếu vợ chồng không biết tế-nhị để giải
quyết những bất đồng, hoặc thiếu ḷng quăng đại đối với
những khiếm-khuyết của người phối-ngẫu, th́ gia đ́nh có thể
đi đến đỗ bể, chia tay! Có nhiều nguyên do đưa đến khủng-hoảng cuộc sống hôn nhân:
Nguyên do tâm-lư t́nh-cảm, Nguyên do sinh-lư. Nguyên do
nhân-sự. Nguyên do tài-chánh. Nguyên do tổ-chức đời sống gia
đ́nh... V́ đề tài qúa rộng lớn, nên trong phạm-vi bài
chia-sẽ này, tôi xin phép chỉ bàn đến: Nguyên do tâm-lư và
t́nh-cảm mà thôi. Vậy để có một "Trái Tim Mới Trong Gia
Đ́nh" tôi xin chia-sẻ với quư anh chị vài đề nghị:
1.Cần trưởng thành trong t́nh yêu: Tôi thiết nghĩ, hầu như mọi người trong chúng ta đều biết
"T́nh yêu" cũng giống như một cuộc sống; cần phải được lớn
lên và trưởng thành. Người có t́nh yêu trưởng thành, không
đánh mất nét thơ-mộng của t́nh yêu; nhưng biết xây dựng cuộc
sống chung trong t́nh yêu một cách thực tế. Việc chăn gối;
căn bản phải là sự trao ban cho nhau "T́nh yêu linh thánh
trọn-vẹn!" chứ không phải v́ thỏa-măn nhu-cầu nhục dục của
một loài sinh vật. Người có t́nh yêu trưởng thành c̣n phải
biết hy-sinh và chấp nhận những khác biệt, khó-khăn để cùng
nhau làm thăng tiến hạnh-phúc gia đ́nh. Tác giả Linh-Thao khi viết về đề tài "Đồng Sàng Dị Mộng
Trong Hôn Nhân" đă xác định: "T́nh yêu trưởng thành có thể
chia sẻ, nói, nghe... để thông hiểu cảm nghĩ của nhau. Nó
cũng có thể thỏa-măn nhu-cầu t́nh cảm và vật chất của nhau
và bày tỏ cảm-tưởng một cách công-khai. Hai người yêu nhau,
trở nên bạn đồng-hành, đồng chí! Trái lại, t́nh yêu thiếu
trưởng thành là t́nh yêu thiếu cái nh́n thực tế, thiếu hiểu
đời và hiểu bạn. Loại người này thường thích t́m-ṭi những
cái đẹp, mới lạ, non dại, mang nặng dục tính." 2. Cần dẹp bỏ tự tôn và tự ái: Dĩ nhiên, đă là con người phàm tục th́ ai trong chúng ta
cũng có tính tự tôn và tự ái. Nhưng tự tôn, tự ái đúng lúc,
đúng chỗ, đúng mức... chúng ta sẽ được tôn-trọng. Trái lại,
nếu chúng ta luôn cho ḿnh là người hiểu biết hơn, tài giỏi,
khôn khéo hơn và coi người bạn đời của ḿnh như không biết
ǵ; hoặc nói năng thô-lỗ, chê bai... làm thương tổn, xúc
phạm đến danh dự, ḷng tự trọng của người phối ngẫu một cách
quá đáng, th́ t́nh nghĩa vợ chồng sẽ dễ đi đến chổ sứt mẻ,
đỗ bể. Để tránh những trường hợp nêu trên có thể xẩy ra, xúc
phạm đến người bạn trăm năm của ḿnh, chúng ta nên:
"Học ăn, học nói, cho vừa ḷng nhau."
Hoặc:
"Lời nói chẳng mất tiền mua, lựa lời mà nói cho vừa ḷng
nhau."
Đó là những câu Ca Dao mà Cha, Ông chúng ta đă dạy và là một
"Nghệ-thuật-sống" mà chúng ta cần am hiểu.
3. Nên tiếp tục t́m hiểu về nhau:
Đề-cập đến điểm này, có lẽ nhiều anh chị không đồng quan
điểm với tôi. Nhưng xin thưa rằng: Tư-tưởng và t́nh-cảm con
người rất trừu-tượng và sâu-thẳm, khó mà am-hiểu hết được.
Càng t́m hiểu về nhau, chúng ta càng khám-phá thấy nơi nhau
những điều tốt lành, đáng qúy, đáng yêu và lôi cuốn. Nhưng
đồng thời, chúng ta cũng sẽ thấy nơi nhau những
khiếm-khuyết, bất toàn để cảm-thông và nâng đỡ. Vợ, chồng
cần tha thứ những bất toàn và dị biệt của nhau. Nhất là,
tránh nghi-kỵ, ghen tuông qúa đáng. V́ ghen tuông, nghi kỵ
là kẻ thù của t́nh yêu hôn nhân. Có như thế gia đ́nh mới
mong có được hạnh-phúc lâu dài. Thánh Phanxicô Assisi đă
chẳng dạy rằng: "Khi thứ tha, là khi được tha thứ...’’ trong
bài hát "Kinh Ḥa-B́nh" hay sao ?
4. Luôn trau dồi nhân-cách:
Đây là vấn đề rất tế-nhị trong cuộc sống vợ chồng. Sỡ dĩ
người ta ngày càng cảm thấy chán-năn về nhau là v́ đôi khi
chúng ta vô-t́nh, hay cố ư có những lời nói, hoặc cử-chỉ
thiếu nhả-nhặn, thô-lỗ đối với người bạn đời của ḿnh. Chẳng
hạn như người chồng sàm-sở, văng tục, thượng cẳng chân, hạ
cẳng tay... Hoặc người vợ hay càm-ràm, đay-nghiến, nói xoi,
nói móc, ghen tuông vô cớ, nghi kỵ... làm mất ḥa khí gia
đ́nh; nhưng không ai chịu nhường ai. Một gia đ́nh như thế
làm sao có hạnh-phúc được? Ngược lại, nếu cả hai đều cố gắng
trau dồi nhân-cách của ḿnh, chúng ta sẽ thấy người bạn đời
của ḿnh ngày càng tuyệt-vời hơn, đáng yêu và đáng quư hơn!
5. Chu toàn thiên chức của mỗi người.
Trong cuộc sống hôn nhân, thiên chức của người chồng, người
cha là xây dựng một gia đ́nh đạo đức, thánh-thiện. Giáo dục
con cái trở nên một Kitô hữu hoàn-hảo và một con người
kiện-toàn trong cuộc sống Giáo-Hội và xă-hội. Ngoài ra c̣n
tạo nên nguồn lợi-tức để nuôi sống gia đ́nh. Trái lại, thiên
chức của người vợ, người mẹ là ổn định và làm đẹp gia đ́nh,
chăm lo cho chồng, cho con. Đồng thời cũng cộng-tác với
chồng trong việc giáo dục con cái, để gia đ́nh ngày thêm
đầm-ấm, hạnh-phúc !
Tuy nhiên, đời sống xă-hội ngày nay; ngày càng trở nên
phức-tạp hơn; nhất là xă-hội tây phương như Anh, Mỹ, Canada,
Pháp, Đức, Úc.v.v...mà chúng ta đang sống. Nhiều khi không
phải chỉ một ḿnh người chồng đi làm là đủ chi tiêu, nuôi
sống gia đ́nh, mà người vợ cũng phải đi làm. Đôi khi
thu-nhập của vợ c̣n cao hơn của chồng. Nhưng không phải v́
thế mà người chồng lại ở nhà để vợ đi làm thay. Không
chu-toàn thiên chức của ḿnh sẽ tạo nên tâm-trạng bực dọc,
khó chịu cho nhau...Từ đó có thể xẩy ra sự bất b́nh, cải
vả... rồi có những lời lẽ, hành động thiếu kính trọng đối
với người bạn đời; dẫn đến sự khủng-hoảng gia đ́nh và đi đến
chỗ đỗ bể !
Trong cuốn "Đường Hy-Vọng"; câu 20, Đức cố Hồng-Y
Nguyễn-Văn-Thuận đă dạy: "Nếu ai cũng thánh-hóa trong
bổn-phận, th́ tâm-hồn mới, gia đ́nh mới, thế giới mới." Và
câu 27 Ngài xác định: "Bổn-phận, là giấy vào Nước Trời: Ai
thực hiện ư Cha trên Trời, sẽ vào Nước Trờị." Và trong sách
Mục-Vụ, đoạn 4 câu 3a đă viết: "Đối với Kitô hữu, xao lăng
bổn-phận trần thế, là xao lăng bổn phận với tha nhân và hơn
nữa đối với chính Thiên Chúa, khiến phần rỗi đời đời của
ḿnh bị đe dọa."
6. Tương kính như tân: "Tương kính như tân." là yêu thương, kính trọng nhau như
thủa ban đầu. Sỡ dĩ nhiều gia đ́nh bị khủng-hoảng, tan vỡ là
v́ người ta không c̣n cư-xử dịu ngọt, quăng đại với nhau như
thủa ban đầu nữa. Trái lại, thường hay cộc-cằn, gắt-gỏng,
lư-sự bắt bí lẫn nhau...khiến cho đời sống vợ chồng trở nên
căng thẳng, xáo-trộn, rồi t́m cách lánh xa nhau. Gia đ́nh
trở nên trống vắng...Thật đáng buồn!
Về điểm này, tôi xin được mở một dấu ngoặc ở đây: Trước năm
1975, tôi rất ít khi uống cà phê, mặc dù chúng tôi làm chủ
nhà hàng. Nhưng mỗi lần uống, th́ chính tay nhà tôi pha th́
tôi mới cảm thấy thơm ngon! Và từ sau năm 1975 đến nay, tôi
uống thường xuyên hơn, nhưng cũng chính tay em pha th́ mới
khoái! Và tôi cảm thấy rằng "Tôi yêu vị đắng cà-phê, Pha chút vị ngọt... T́nh mê-mẩn t́nh! Thêm vào chút đá tuyế trinh, Tôi nghe thoáng mát ư t́nh thương trao! ’’
(Vị T́nh Cà-Phê) Chỉ một tách cà-phê đơn-sơ thôi... nhưng cũng đủ làm tăng
hạnh-phúc gia đ́nh. Bởi v́: "Của cho, không bằng cách cho."
Nếu có anh chị nào cho rằng tôi nhỏng-nhẻo vợ th́ cũng đành
chịu vậy. "Yêu thương, gần gủi... bằng việc làm." mà. Trong "Đường Hy-Vọng" câu 470, Đức cố Hồng-Y Thuận cũng dạy:
"Phương tiện độc nhất để biến đổi tâm-hồn bạn ḿnh, là
chấp-nhận bạn như buổi ban đầu, v́ được yêu là điều-kiện
cần-thiết để biến đổi." Các anh chị Song-Nguyền qúy mến! Chúng ta hăy nhận thức
rằng: Trời có lúc mưa, lúc nắng. Hôn nhân cũng vậy; khi vui,
khi buồn. Hăy nhớ rằng; ta cưới nhau là đổi mới đời nhau và
cuộc đời sẽ có lúc sóng gió... Tuy nhiên, với ḷng tin,
quăng đại trong yêu thương và kính trọng nhau...Ta có thể
đổi xấu thành tốt, và vợ chồng sẽ có thể vững tâm đi trọn
cuộc t́nh! Phần vừa tŕnh bày trên là những suy tư của tôi về cuộc sống
hôn nhân gia đ́nh; xin thân ái gởi trao đến qúy anh chị,
nhân kỳ Đại Hội Song-Nguyền Thế Giới Kỳ II, được tổ chức vào
Tháng 6/2003 tại Hoa Kỳ, hầu giúp nhau phần nào để giải
quyết những khó-khăn gặp phải nếu có trong cuộc sống hôn
nhân. Sau đây, tôi xin được chia sẽ với qúy anh chị về đời sống
gia đ́nh của ḿnh. Chúng tôi quen biết nhau từ năm 1960. Ban
đầu, tôi chỉ coi nàng như một cô em gái dễ thương và hàng
ngày đi học với nhau; tuy khác lớp, nhưng cùng trường. Măi
đến đầu Xuân 1962, lúc nàng lên 14 tuổi, th́ tôi cảm thấy xa
nhớ, gần thương. Nên đă ươm thử ư nàng qua mấy vần thơ
mộc-mạc tuổi học tṛ:
"Đầu Xuân, tặng Bạn đôi vần; Vần thơ Xuân mới một lần tặng Ai. Tặng Ai một chút... ghi hoài... Ghi măi Nhâm Dần... Mùa Xuân Mai nở..." Và mùa xuân t́nh ái đă nở rộ trong cuộc sống của chúng tôi.
Măi cho đến năm 1966, khi nàng lên 18 tuổi; cái tuổi thơ
mộng, đẹp nhất của người con gái! Chúng tôi đă quyết định
cưới nhau (khi đó tôi đă 24, hơn nàng 6 tuổi) và khi hai
người đă:
"Trao nhau nụ hôn đầu đời, Làm sao nói hết những lời thương trao. Nguyện t́nh chắp cánh bay cao, Như Trăng, Sao sáng... đi vào thiên thu!"
Trăi qua 37 năm chung sống, cuộc t́nh của chúng tôi đă có
những lúc rất thơ mộng, đầm ấm! Nhưng cũng gặp không thiếu
những cảnh gian-nan và khốn khó; nhất là sau Biến Cố
30/04/1975. Đến nay Chúa ban cho chúng tôi có được 11 mặt
con, 1 nàng dâu và 1 cháu nội. Tất cả hiện sống tại Úc và
các cháu đều ngoan-ngoăn, hiếu thảo với cha mẹ, ông bà, họ
hàng... Phân nữa c̣n đang đi học.. Nói như thế không có
nghĩa là chúng tôi không có những khiếm-khuyết, sóng gió.
Tuy nhiên, nhờ ơn Chúa qua lời cầu bầu của Mẹ Maria và Thánh
Cả Giuse, chúng tôi đă vượt qua được tất cả những khó-khăn,
trở ngại trong cuộc sống. Để vượt qua được những trở-ngại,
bất đồng... chúng tôi thường t́m cách tạo nên bầu khí vui
tươi cho gia đ́nh; nhất là trong những dịp kỷ niệm cưới,
sinh nhật hay một ngày đặc biệt nào đó của gia đ́nh, chúng
tôi thường dâng Lễ cầu nguyện, tổ chức bửa cơm thịnh-soạn
hơn, rồi trao cho nhau những món qùa, hay lời khen tặng...
nhờ đó mà mọi người trong gia đ́nh; từ cha mẹ đến con cái
biết cảm thông nhau và sống hạnh phúc hơn!
Tôi nhớ măi kỷ niệm sinh nhật thứ 46 của nhà tôi tại bện
viện Wollongong, Australia vào ngày 15/04/1994. Tháng 4 năm
đó, nhà tôi bị giải phẩu sạn thận; một tháng lên bàn mổ 5
lần! Trong khi nhà tôi đang nằm tại bệnh viện, th́ 6 cha con
tôi đi dự Lễ Vọng Phục Sinh tại công viên Willey Park,
Sydney trở về bị tai nạn. Chiếc xe duy nhất của gia đ́nh bị
tan-tành và 6 cha con phải vào nhà thương. Đêm đó tôi thật
lo lắng; chẳng những cho t́nh trạng 6 cha con mà c̣n cho
nàng nữa. Thế là sáng hôm sau, tôi đă vội vă xin bác sĩ cho
về với nàng ngay. Khi đó kinh tế gia đ́nh thật khó-khăn, qùa
sinh nhật tôi dành cho nàng chỉ vỏn-vẹ một bông hồng với mấy
vần thơ thô-thiển: "Viết cho em, ngày em kỷ niệm tṛn bốn sáu, Em vẫn là vườn xuân để hồn anh nương-náu, Là đóa hồng, thơm hương t́nh tỏa ngát cho nhau, Là bài thơ tuyệt diệu, đúng cung điệu gieo vần, Là ư nhạc, thanh-thoát, lung-linh nhịp ái ân! Hơn một lần, anh ngây-ngất trong t́nh em dâng nhiến; Bởi Chúa chúc phúc cho t́nh ta bất biến, Và em vẫn là t́nh nhân, là vợ hiền! Em có biết không, anh sung-sướng thật vô biên, Ba mươi năm trước, em là cô bé hồn-nhiên; Mười sáu trăng tṛn, em là đóa hồng tinh trắng, Anh là cánh bướm say-sưa hương t́nh nồng thắm! C̣n nhớ chăng em, những phút dưới ánh trăng rằm; Tim đôi ta ḥa điệu... tiếng kinh cầu lâm-râm... Thân lạy Chúa, xin cho chúng con tràn Hồng-Ân, Và t́nh ta dâng măi, trăi qua những mùa xuân; Những mùa xuân ân-t́nh, mùa xuân vui bất tận!!!" (Những Mùa Xuân Ân T́nh) Đó là món qùa sinh nhật duy nhất mà tôi đă trao tặng người
bạn đời của ḿnh vào cái gia đọan ngặt-nghèo nhất của cuộc
sống. Tôi muốn nói lên những cảm-xúc của tôi để nàng hiểu
rằng: cho dù trong cuộc sống hàng ngày, vợ chồng đôi khi có
những bất đồng ư kiến, hoặc không làm vừa long nhau; nhưng
tôi vẫn yêu thương nàng lắm và như thuả ban đầu vậy. Và tôi
thấy nàng thật vui...!
Để kết luận bài chia sẻ này, tôi chân thành mời qúy anh chị
Song-Nguyền hăy cùng tôi đọc lại lời "Kinh Hôn Nhân Gia
Đ́nh" thật sâu-sắc, do Cha Phêrô Chu-Quang-Minh viết; dành
cho Chương Tŕnh Thăng Tiến Hôn Nhân Gia Đ́nh toàn thế giới,
mà mỗi cặp chúng ta là những thành viên:
"Lạy Thánh Gia, xưa Thánh Cả Giuse dẫn đưa Mẹ Maria và Chúa
Giêsu trốn sang Ai-Cập, Thánh Gia đă chia-sẻ những tân-toan
trong đời sống gian-nan. Xin cho gia đ́nh chúng con:
- Biết cảm thông và sống theo lời Chúa dạy trong Thánh Kinh. - Biết lắng nghe và kính trọng nhau, lúc vui cũng như khi
buồn. - Biết nhẫn-nhục và ḥa-giải, khi tính t́nh và cách cư-xử
khác nhau. - Biết hiếu nghĩa và chung thủy, từ trong gia đ́nh cho đến
ng̣ai xă-hội, - Biết lấy gương lành, mà giáo dục con cái.
Giêsu, Maria, Giuse: - Đời chúng con sóng gío ba đào, xin Thần Linh Chúa ban ơn
can đảm, kiên-tŕ, - Gia đ́nh chúng con trẻ già xung-khắc, xin ban ơn quăng
đại, thứ tha để chúng con an vui chấp nhận lẫn nhau. - Giáo-Hội cần nhiều tín hữu nhiệt-thành, sốt mến, xin cho
chúng con biết phụng-sự, tin yêu, để cùng nhau xây dựng Nước
Chúa muôn đời. Amen."
Thân ái kính chào Qúy Anh Chị.
Sydney, Australia 16/04/2003 Joseph Duy-Tâm Khóa 147 tháng 04/1999, Australia
Mục Lục
Trang
07 Đường vào "T́nh Yêu Linh Thánh" 11 Lời Giới Thiệu 15 T́nh Yêu Thiên Chúa
18 Gia Đ́nh Thánh 22 Mơ Ước T́nh Xuân & Mời Em Vào Cuộc T́nh
23 Xinh Như Mộng & Ươm Mộng
24 T́nh Yêu Linh Thánh (Nhạc) 26 T́nh Yêu Linh Thánh (Thơ)
28 Cánh Hồng Dáng Pha 29 Dáng Em 30 Những Chiều Thăm Em 32 Hoa Trinh Nữ
33 Thục Nữ Si-On 34 Vui Thú Mơ Tiên & Vấn Vương Duyên T́nh
35 Một Đời Yêu Thương
36 Trái Tim Anh Là Tất Cả 37 Ghi Nhớ & Ai Người Đồng Cảm 38 Đừng Xa Em
39 Tiếng Ai ! 40 Thủy-Chung 42 Thương Em 43 Sao Trọn Tơ Duyên ?
44 Ai Bảo Em Là Giai-Nhân 45 Chiếc Nhẫn Kết Hôn (Thơ & Nhạc) 48 Hăy Bồng Theo Em 49 Một Đời Chung Thủy 50 Ước Mơ Hạnh-Phúc
52 Chia Ly & Nhớ 53 Êm Đềm Như Thơ 54 Nhung Nhớ Khôn Nguôi 55 Khá Dài Nhớ Thương 54 Nhớ-Nhung 57 Lời Chúa là Hồng-Ân 58 Cho Đời Hương Duyên (Nhạc và Thơ) 60 Những Mùa Xuân Ân-T́nh 62 Một Thoáng Cuộc Đời 64 Vị T́nh Cà-Phê & Mừng Em 65 Thiên-Đàng Trong Ta. 66 Dài Lâu Một Đời 68 Hôn Em 69 Ô Thương Quá ! 70 Thắp Sáng Tin Yêu. 71 T́nh Biển với Mây. 72 Tạ Ơn Em (Nhạc) 74 Tạ Ơn Em (Thơ, Bài xướng của Duy-Tâm)
Tạ Ơn Em (Bài Họa của Trường Giang) 76 Tứ Thập Tṛn Trăng
78 40 Năm Hôn Phối (Hoàng Xuyên Anh họa.) 79 Thương Bất Tận (Tự Vịnh 2: Bài xướng của Duy-Tâm) 80 Chẳng Hề Phai ( Bài họa 1 của Trường Giang)
81 Yêu Kiểu Duy Tâm ...( Bài họa 2 của Lạc Thủy)
82 Ung Dung (Bài họa 3 của Nguyễn Thành Tài)
83 Cảm Tạ Chư Huynh (Bài họa 4 của Duy Tâm) 84 Mười Yêu 85 T́nh Thu Gió Lá 86 Về Bên Mẹ Dịu Hiền 88 Hương Yêu Vườn Hồng 90 Khi Con Được Nâng Lên. 92 Từ Khi Vào Đời 94 Vẫn Là Tay Không 95 Hoa Giáp...! Mừng Em
96 C̣n Yêu Hơn Thủa Chớm Đôi Mưoi (họa 1)
97 Chúc Mừng Chị Hoa Giáp Sáu Mươi (Họa 2)
98 Vẹn Nghiă Vẹn T́nh (Họa 3)
99 Vẫn Mười Mươi Họa 4)
100 Mừng Chúc (Họa 5) 101 Hoa Giáp...! Mừng Em (Bài họa 6)
102 Lưu Dấu Ngày Xưa 103 Chúc Vu Quy
104 Mừng Con Xuất Giá (Bài xướng của Joseph Duy Tâm)
106 Mừng Con Xuất Giá (Bài Họa 1 của Trường-Giang)
108 Mừng Con Xuất Giá (Bài Họa 2 của Trần Việt Yên)
110 Mừng Con Xuất Giá (Bài họa 4 của Từ Phong)
112 Mừng Con Xuất Giá Bài họa 3 của Hoàng Ngọc Văn)
113 Mừng Con Xuất Giá (Bài họa 5 của Hạo Nhiên)
114 Mừng Con Xuất Giá (Bài họa 6 của Bùi Tiến)
116 Khuyên Con Khi Xuất Giá (Bài họa 7 của Lạc Thủy)
118 Tấm Ḷng Mẹ Cha (Bài Họa 8 của Từ Thanh Hà)
120 Mừng Con Xuất Giá (Bài Họa 9 của Huệ Thu)
122 Mừng Con Xuất Giá (Bài họa 10 của Phụng Thiên)
124 Vui Cùng Hai Họ (Từ Thanh Hà)
125 Song Nguyền Ca Thắp Sáng Tin Yêu 126 Thắp Sáng Tin Yêu 128 Trái Tim Mới Trong Gia Đ́nh 142 Mục Lục
|