Trái Tim Mới Trong Gia Đ́nh

 

Quư anh chị Song-Nguyền kính mến!

Mặc dù ở tận Úc Châu, nhưng tôi đă có cơ may được đọc Bản Tin Song-Nguyền số 52, tháng 11/2002 của VPĐH Trung Ương  Chương Tŕnh Thăng Tiến Hôn Nhân Gia Đ́nh thuộc Giáo Phận Orange, California, USA.

Thể theo lời kêu gọi của Ban Thường Vụ Trung Ương về việc đóng góp bài viết cho Đặc San Kỷ-Yếu; kỷ niệm 15 Năm thành lập Phong Trào Thăng Tiến Hôn Nhân Gia Đ́nh nhân kỳ Đại Hội Song Nguyền Thế Giới, Kỳ II, vào ngày 13, 14, 15 tháng 6 năm 2003 tại Nam California, Hoa Kỳ. Tôi xin phép được đóng góp một vài suy nghĩ và chia-sẽ về đời sống hôn nhân với chủ đề:

"Trái Tim Mới Trong Gia Đ́nh"

Đề tài này, theo thiển ư của tôi thật bao-la và phong-phú. V́ thế, trong một bài chia-sẻ ngắn; sẽ không thể lột tả hết được những khía cạnh ư tưởng chúng ta muốn tŕnh bày. Tuy nhiên, để góp phần nhỏ bé khiêm-tốn của ḿnh vào mục đích làm: "Thăng-hoa Đời Sống Gia Đ́nh", tôi xin phép được chia sẻ một vài suy-tư sau đây:

Sỡ dĩ tôi chọn đề tài "Trái Tim Mới Trong Gia Đ́nh" để chia-sẻ cùng quư anh chị v́ tôi nghĩ rằng: Tâm-lư thông thường, mọi người trong chúng ta ai cũng đều thích cái mới, cái lạ: tỉ như một bộ đồ mới, chiếc xe mới, căn nhà mới.v.v... Điều mới của hôn nhân gia đ́nh là: ngày cưới, đêm tân hôn, tuần trăng mật...!

Thật vậy, trong hôn nhân theo thiển ư của tôi; nếu chúng ta luôn biết tạo cho cuộc sống những nét đẹp, thơ-mộng, mới mẻ mỗi ngày, th́ gia đ́nh sẽ bớt đi rất nhiều những căng thẳng, xáo trộn và đời sống vợ chồng có thể vẫn đẹp măi như thủa ban đầu, hoặc ít ra cũng cảm thấy hạnh phúc được sống bên nhau. Bởi v́ mỗi ngày qua đi đều sẽ rơi vào dĩ văng! Trái lại, tương lai ngày mai đều là những phút giây mới mẽ đang đến, tại sao chúng ta không đón nhận và vui sống giây phút hiện tại với tất cả niềm hân-hoan vui sướng!? Với những suy-tư đó; tôi xin phép được gởi tới quư anh chị bài chia-sẻ này.

Trước hết, tôi muốn đề-cập tới h́nh ảnh một người vợ lư-tưởng bao gồm những điểm chính yếu về "Công, dung, ngôn, hạnh" sau đây:

- Với những nét đẹp, duyên dáng, vui tươi...

- Hiền-ḥa, khả ái, đạo đức và khôn ngoan.

- Yêu thương chồng con, cha mẹ, ông bà...

- Ḥa-nhả với anh chị em, họ hàng, bạn bè...

Những điểm nêu trên nói lên h́nh ảnh về một người vợ lư-tưởng mà người đàn ông, con trai nào cũng mong muốn cưới được!

Trái lại, về phía các bà, các chị; khi lập gia đ́nh, hầu như ai cũng muốn lấy được một người chồng lư-tưởng, trở nên "Trụ đồng cho ḿnh nương thân" như:

- Đẹp trai, khôn-ngoan, hoạt-bát, có năng khiếu, bằng cấp...

- Đạo đức, rộng lượng, can đảm, siêng năng, cần-mẫn ...

- Yêu thương vợ con, gia đ́nh, họ hàng và sẵn-sàng hy-sinh quên ḿnh... để đem lại niềm vui và hạnh-phúc cho gia đ́nh. Theo tôi nghĩ, trong một gia đ́nh mà người chồng cũng như người vợ có được đầy đủ những đức tính nêu trên, th́ qủa là một gia đ́nh rất hạnh-phúc mà mọi người chúng ta đều mong muốn!

Bản thân tôi:

"Tôi ước mơ có một mái ấm gia đ́nh,

Với người vợ hiền có dáng h́nh xinh-xinh!

Nói năng dịu ngọt, ḥa điệu tiếng cầu kinh,

Đồng-hành, cộng-tác và san-sẽ ân-t́nh.

Sớm hôm, vui-vẻ cùng bầy con xinh-xắn,

Siêng-năng, ngoan đạo với tâm-hồn trong-trắng!

Cùng nhau tô điểm gia đ́nh thêm thắm-tươi,

Cho dù gặp trăm ngàn cay, đắng cuộc đời,

Chồng vợ gắn bó, quyết giữ lời hẹn trao;

Trước tôn-nhan Chúa, đă hứa tháng năm nào.

Buồn vui, sướng khổ, khỏe đau... dâng tiến Chúa,

Tựa như của lễ sớm hôm quanh bốn mùa,

Và gia đ ́nh muôn đời tôn Chúa làm Vua!

 

Tôi ước mơ như thế và ngỏ ư với bạn đời của ḿnh:

 

"Hỡi Bạn T́nh, em đă rỏ ư ta chưa?

Hăy luôn cùng ta hợp xướng ngợi-khen Chúa.

Hạnh-phúc thay! T́nh Ta đầy tràn chan-chứa,

Luôn tươi đẹp, tựa mùa Xuân không úa;

Bởi Em là Ta, và Ta là Em muôn mùa!

Và Chúa chúc phúc cho T́nh Ta muôn thuở.

Chúng con tạ ơn Chúa, Vua của muôn Vua!"

(Ước Mơ Ha.nh-Phúc)

Đó là những ước mơ của tôi. Không phải gia đ́nh chúng tôi đă không có hay thiếu hạnh-phúc. Nhưng tôi luôn mong rằng hạnh-phúc mà Thiên Chúa trao ban cho chúng tôi phải luôn được thăng-hoa và tồn tại măi-măi! Tuy nhiên, v́ là con người "Nhân vô thập toàn", nên chúng ta không thể không có những thiếu sót, lầm lỗi...Vấn đề ở đây là chúng ta có can đảm để nhận ra những thiếu sót, lỗi lầm của ḿnh... để sửa sai, cải thiện, hầu tránh sứt mẻ t́nh cảm, hạnh-phúc gia đ́nh hay không ?

Tôi thiết nghĩ, tất cả các anh chị "Song Nguyền" đều c̣n nhớ: Trong "Chương Tŕnh Thăng Tiến Hôn Nhân Gia Đ́nh", Cha Phêrô Chu-Quang-Minh, Vị sáng lập Chương Tŕnh có dạy rằng: Để tạo "Bầu khí gia đ́nh đầm-ấm" th́ mỗi người cần phải thực hiện năm điều cụ thể sau đây:

   - Thứ nhất: KHIÊM NHƯỜNG BIẾT LỖI chứ KHÔNG KIÊU NGẠO CHỐI LỖI. 

     - Thứ Hai: KHIÊM NHƯỜNG NHẬN LỖI chứ KHÔNG KIÊU NGẠO CHẠY LỖI.

     - Thứ Ba: KHIÊM NHƯỜNG XIN LỖI chứ KHÔNG KIÊU NGẠO ĐỖ LỖI.

     - Thứ Tư  là KHIÊM NHƯỜNG SỬA LỖI chứ KHÔNG KIÊU NGẠO HẠCH LỖI.

     - Thứ Năm là KHIÊM NHƯỜNG THA LỖI chứ KHÔNG KIÊU NGẠO CHẤP LỖI.

Năm yếu tố "khiêm-nhường..." nêu trên sẽ tạo nên bầu khí tin-cậy, cởi-mở, thông-cảm và tha thứ cho nhau những bất toàn của mỗi người chúng ta và phải "Yêu-thương, gần-gũi... bằng việc làm.", chứ không thể nói suông.

Trong kỳ tĩnh tâm Mùa Chay tháng 04/2003 vừa qua tại Sydney, Australia, tôi đă có dịp được nghe Cha Nguyễn-Tầm-Thường thuyết giảng về chủ đề: "Phong Phú Hóa Đời Sống Gia Đ́nh". Nhân cơ hội này, Ngài có đọc cho cử-tọa nghe bài thơ "Đôi Dép" của một tác giả nào đó ở bên Hoa-Kỳ (H́nh như cũng thuộc CT/TTHNGĐ). Nội dung nói lên sự đồng-hành trong cuộc sống thăng, trầm: khi lên voi, lúc xuống chó, cùng tiêu hao... nhưng lúc nào cũng có "Đôi". Nếu nhỡ khi một trong hai bị thất lạc hay mất mát và lấy một chiếc khác ghép vào... th́ "Đôi Dép" không c̣n phải là "Một  Đôi" nữa, mà chỉ là hai chiếc so-le, cao thấp, cập-kệch...! Thật chí lư !!!

Cũng trong dịp này, tôi lại được đọc qua câu truyện "Con Muỗi" trong Tuyển Tập Truyện Ngắn: "Tiếng Gọi Phía Bên Trong" của Cha Nguyễn-Tầm-Thường. Nội dung nói lên sự chịu đựng lẫn nhau trong cuộc sống vợ chồng về những bất toàn của mỗi người và hăy tha-thứ cho nhau; bởi những  cái đau nho-nhỏ như cái chích của con muỗi trên da thịt ḿnh; để có chút máu làm lương thực hằng ngày, là những yếu-tố tạo nên cuộc sống ! Qua câu truyện trên; tôi xin thân ái gởi đến qúi anh chị "Song Nguyền" đôi ḍng cảm-tác sau đây:

"T́nh em như muỗi vo-ve,

Phập-phồng cánh gió, đậu nhè tay anh.

Em là loài muỗi hiền lành,

Xin anh chút máu...năm canh đỡ ḷng.

Chàng ơi, anh có đau không;

Có phiền, có trách, có mong em về,

Hằng đêm, chợt tỉnh cơn mê...

Có nghe em hát, tỉ-tê cuộc t́nh!?

Đời người trong cơi nhân-sinh;

Chồng, vợ... thỉnh-thoảng cho ḿnh chút đau!

Làm sao không vướng ưu-sầu,

Cách nào tránh khỏi nỗi đau riêng ḿnh!?

Người ơi, xin hăy lặng thinh,

T́m trong tâm-thức... xem ḿnh ra sao;

Ḿnh hơn người khác chỗ nào,

Có không thiếu sót, cớ sao trách người!?

Xin đừng tiếc rẽ nụ cười;

Hăy luôn độ lượng, cho đời hương duyên!"

                   (Cho Đời Hương Duyên)

Thưa quư anh chị, hạnh-phúc là một món qùa vô giá mà Thiên Chúa muốn trao ban cho con người. Nhưng nó có tồn tại hay không là do chính chúng ta. Khi dựng nên Ông A-Đam và Bà E-Và, Ngài cũng ban cho Ông, Bà mọi điều-kiện tốt lành để được sống hạnh-phúc nơi vườn Địa Đàng. Thế nhưng, Ông Bà đă không cam chịu với hạnh-phúc sẵn có đó. Trái lại, c̣n muốn cao-sang và thông minh hơn; để có thể bằng Thiên Chúa. Và v́ thế, Ông Bà đă phải trần-truồng, lao nhọc và phải chết! Mất hạnh-phúc! Một nhà tư-tưởng đă nói rằng: "Hạnh-phúc đẹp như một cánh bướm! Nếu để yên, th́ nó đậu cho ta ngắm. Nhưng nếu giơ tay định bắt th́ nó vụt bay đi mất!"

Như hầu hết chúng ta đều biết, b́nh thường, một đôi tân hôn bao giờ cũng cảm thấy rất hạnh-phúc; đặc biệt trong những ngày đầu tuần trăng mật! Nhưng khi đă bước vào cuộc sống hôn nhân thực sự, hạnh-phúc có c̣n được kéo dài hay không lại là một vấn đề khác. Nhiều cặp vợ chồng, đang từ mặn nồng bổng trở nên dững dưng bởi những va chạm tự ái, khiếm-khuyết, bất toàn... Hạnh-phúc sứt mẻ, rồi đi đến chổ đỗ bể, chia tay! Đó là hậu-qủa của những cuộc khủng-hoảng trong cuộc sống gia đ́nh. Đôi khi nguyên-nhân bởi sự cư-xử không công-bằng của vợ hay chồng đối với gia đ́nh bên nội, bên ngoại. Cũng có khi là sự bất đồng trong việc giáo dục con cái. Hoặc một bên bất tín; ngoại t́nh. Hoặc cả hai; ông ăn chả, bà ăn nem v.v...

Khủng-hoảng trong cuộc sống hôn nhân là một điều rất đáng buồn! Thế nhưng, trong xă hội văn-minh, tân-tiến ngày nay lại là một điều khá thông thường; ngay cả khi hai người c̣n thương yêu nhau. Trên lư-thuyết, khi vượt qua được những sự khó khăn, bất đồng... vợ chồng sẽ yêu thương nhau hơn. Tuy nhiên, trên thực tế, nếu vợ chồng không biết tế-nhị để giải quyết những bất đồng, hoặc thiếu ḷng quăng đại đối với những khiếm-khuyết của người phối-ngẫu, th́ gia đ́nh có thể đi đến đỗ bể, chia tay!

Có nhiều nguyên do đưa đến khủng-hoảng cuộc sống hôn nhân: Nguyên do tâm-lư t́nh-cảm, Nguyên do sinh-lư. Nguyên do nhân-sự. Nguyên do tài-chánh. Nguyên do tổ-chức đời sống gia đ́nh... V́ đề tài qúa rộng lớn, nên trong phạm-vi bài chia-sẽ này, tôi xin phép chỉ bàn đến: Nguyên do tâm-lư và t́nh-cảm mà thôi. Vậy để có một "Trái Tim Mới Trong Gia Đ́nh" tôi xin chia-sẻ với quư anh chị vài đề nghị:

1.      Cần trưởng thành trong t́nh yêu:

Tôi thiết nghĩ, hầu như mọi người trong chúng ta đều biết "T́nh yêu" cũng giống như một cuộc sống; cần phải được lớn lên và trưởng thành. Người có t́nh yêu trưởng thành, không đánh mất nét thơ-mộng của t́nh yêu; nhưng biết xây dựng cuộc sống chung trong t́nh yêu một cách thực tế. Việc chăn gối; căn bản phải là sự trao ban cho nhau "T́nh yêu linh thánh trọn-vẹn!" chứ không phải v́ thỏa-măn nhu-cầu nhục dục của một loài sinh vật. Người có t́nh yêu trưởng thành c̣n phải biết hy-sinh và chấp nhận những khác biệt, khó-khăn để cùng nhau làm thăng tiến hạnh-phúc gia đ́nh.

Tác giả Linh-Thao khi viết về đề tài "Đồng Sàng Dị Mộng Trong Hôn Nhân" đă xác định: "T́nh yêu trưởng thành có thể chia sẻ, nói, nghe... để thông hiểu cảm nghĩ của nhau. Nó cũng có thể thỏa-măn nhu-cầu t́nh cảm và vật chất của nhau và bày tỏ cảm-tưởng một cách công-khai. Hai người yêu nhau, trở nên bạn đồng-hành, đồng chí! Trái lại, t́nh yêu thiếu trưởng thành là t́nh yêu thiếu cái nh́n thực tế, thiếu hiểu đời và hiểu bạn. Loại người này thường thích t́m-ṭi những cái đẹp, mới lạ, non dại, mang nặng dục tính."

2.      Cần dẹp bỏ tự tôn và tự ái:

Dĩ nhiên, đă là con người phàm tục th́ ai trong chúng ta cũng  có tính tự tôn và tự ái. Nhưng tự tôn, tự ái đúng lúc, đúng chỗ, đúng mức... chúng ta sẽ được tôn-trọng. Trái lại, nếu chúng ta luôn cho ḿnh là người hiểu biết hơn, tài giỏi, khôn khéo hơn và coi người bạn đời của ḿnh như không biết ǵ; hoặc nói năng thô-lỗ, chê bai... làm thương tổn, xúc phạm đến danh dự, ḷng tự trọng của người phối ngẫu một cách quá đáng, th́ t́nh nghĩa vợ chồng sẽ dễ đi đến chổ sứt mẻ, đỗ bể. Để tránh những trường hợp nêu trên có thể xẩy ra, xúc phạm đến người bạn trăm năm của ḿnh, chúng ta nên:

"Học ăn, học nói, cho vừa ḷng nhau."

Hoặc:

"Lời nói chẳng mất tiền mua, lựa lời mà nói cho vừa ḷng nhau."

Đó là những câu Ca Dao mà Cha, Ông chúng ta đă dạy và là một "Nghệ-thuật-sống" mà chúng ta cần am hiểu.

3.      Nên tiếp tục t́m hiểu về nhau:

Đề-cập đến điểm này, có lẽ nhiều anh chị không đồng quan điểm với tôi. Nhưng xin thưa rằng: Tư-tưởng và t́nh-cảm con người rất trừu-tượng và sâu-thẳm, khó mà am-hiểu hết được. Càng t́m hiểu về nhau, chúng ta càng khám-phá thấy nơi nhau những điều tốt lành, đáng qúy, đáng yêu và lôi cuốn. Nhưng đồng thời, chúng ta cũng sẽ thấy nơi nhau những khiếm-khuyết, bất toàn để cảm-thông và nâng đỡ. Vợ, chồng cần tha thứ những bất toàn và dị biệt của nhau. Nhất là, tránh nghi-kỵ, ghen tuông qúa đáng. V́ ghen tuông, nghi kỵ là kẻ thù của t́nh yêu hôn nhân. Có như thế gia đ́nh mới mong có được hạnh-phúc lâu dài. Thánh Phanxicô Assisi đă chẳng dạy rằng: "Khi thứ tha, là khi được tha thứ...’’ trong bài hát "Kinh Ḥa-B́nh" hay sao ?

4.      Luôn trau dồi nhân-cách:

Đây là vấn đề rất tế-nhị trong cuộc sống vợ chồng. Sỡ dĩ người ta ngày càng cảm thấy chán-năn về nhau là v́ đôi khi chúng ta vô-t́nh, hay cố ư có những lời nói, hoặc cử-chỉ thiếu nhả-nhặn, thô-lỗ đối với người bạn đời của ḿnh. Chẳng hạn như người chồng sàm-sở, văng tục, thượng cẳng chân, hạ cẳng tay... Hoặc người vợ hay càm-ràm, đay-nghiến, nói xoi, nói móc, ghen tuông vô cớ, nghi kỵ... làm mất ḥa khí gia đ́nh; nhưng không ai chịu nhường ai. Một gia đ́nh như thế làm sao có hạnh-phúc được? Ngược lại, nếu cả hai đều cố gắng trau dồi nhân-cách của ḿnh, chúng ta sẽ thấy người bạn đời của ḿnh ngày càng tuyệt-vời hơn, đáng yêu và đáng quư hơn!

5.      Chu toàn thiên chức của mỗi người.

Trong cuộc sống hôn nhân, thiên chức của người chồng, người cha là xây dựng một gia đ́nh đạo đức, thánh-thiện. Giáo dục con cái trở nên một Kitô hữu hoàn-hảo và một con người kiện-toàn trong cuộc sống Giáo-Hội và xă-hội. Ngoài ra c̣n tạo nên nguồn lợi-tức để nuôi sống gia đ́nh. Trái lại, thiên chức của người vợ, người mẹ là ổn định và làm đẹp gia đ́nh, chăm lo cho chồng, cho con. Đồng thời cũng cộng-tác với chồng trong việc giáo dục con cái, để gia đ́nh ngày thêm đầm-ấm, hạnh-phúc !

Tuy nhiên, đời sống xă-hội ngày nay; ngày càng trở nên phức-tạp hơn; nhất là xă-hội tây phương như Anh, Mỹ, Canada, Pháp, Đức, Úc.v.v...mà chúng ta đang sống. Nhiều khi không phải chỉ một ḿnh người chồng đi làm là đủ chi tiêu, nuôi sống gia đ́nh, mà người vợ cũng phải đi làm. Đôi khi thu-nhập của vợ c̣n cao hơn của chồng. Nhưng không phải v́ thế mà người chồng lại ở nhà để vợ đi làm thay. Không chu-toàn thiên chức của ḿnh sẽ tạo nên tâm-trạng bực dọc, khó chịu cho nhau...Từ đó có thể xẩy ra sự bất b́nh, cải vả... rồi có những lời lẽ, hành động thiếu kính trọng đối với người bạn đời; dẫn đến sự khủng-hoảng gia đ́nh và đi đến chỗ đỗ bể !

Trong cuốn "Đường Hy-Vọng"; câu 20, Đức cố Hồng-Y Nguyễn-Văn-Thuận đă dạy: "Nếu ai cũng thánh-hóa trong bổn-phận, th́ tâm-hồn mới, gia đ́nh mới, thế giới mới." Và câu 27 Ngài xác định: "Bổn-phận, là giấy vào Nước Trời: Ai thực hiện ư Cha trên Trời, sẽ vào Nước Trờị." Và trong sách Mục-Vụ, đoạn 4 câu 3a đă viết: "Đối với Kitô hữu, xao lăng bổn-phận trần thế, là xao lăng bổn phận với tha nhân và hơn nữa đối với chính Thiên Chúa, khiến phần rỗi đời đời của ḿnh bị đe dọa."

6.      Tương kính như tân:

"Tương kính như tân." là yêu thương, kính trọng nhau như thủa ban đầu. Sỡ dĩ nhiều gia đ́nh bị khủng-hoảng, tan vỡ là v́ người ta không c̣n cư-xử dịu ngọt, quăng đại với nhau như thủa ban đầu nữa. Trái lại, thường hay cộc-cằn, gắt-gỏng, lư-sự bắt bí lẫn nhau...khiến cho đời sống vợ chồng trở nên căng thẳng, xáo-trộn, rồi t́m cách lánh xa nhau. Gia đ́nh trở nên trống vắng...Thật đáng buồn!

Về điểm này, tôi xin được mở một dấu ngoặc ở đây: Trước năm 1975, tôi rất ít khi uống cà phê, mặc dù chúng tôi làm chủ nhà hàng. Nhưng mỗi lần uống, th́ chính tay nhà tôi pha th́ tôi mới cảm thấy thơm ngon! Và từ sau năm 1975 đến nay, tôi uống thường xuyên hơn, nhưng cũng chính tay em pha th́ mới khoái! Và tôi cảm thấy rằng 

"Tôi yêu vị đắng cà-phê,

Pha chút vị ngọt... T́nh mê-mẩn t́nh!

Thêm vào chút đá tuyế trinh,

Tôi nghe thoáng mát ư t́nh thương trao! ’’

(Vị T́nh Cà-Phê)

Chỉ một tách cà-phê đơn-sơ thôi... nhưng cũng đủ làm tăng hạnh-phúc gia đ́nh. Bởi v́: "Của cho, không bằng cách cho." Nếu có anh chị nào cho rằng tôi nhỏng-nhẻo vợ th́ cũng đành chịu vậy.

"Yêu thương, gần gủi... bằng việc làm." mà.

Trong "Đường Hy-Vọng" câu 470, Đức cố Hồng-Y Thuận cũng dạy: "Phương tiện độc nhất để biến đổi tâm-hồn bạn ḿnh, là chấp-nhận bạn như buổi ban đầu, v́ được yêu là điều-kiện cần-thiết để biến đổi."

Các anh chị Song-Nguyền qúy mến! Chúng ta hăy nhận thức rằng: Trời có lúc mưa, lúc nắng. Hôn nhân cũng vậy; khi vui, khi buồn. Hăy nhớ rằng; ta cưới nhau là đổi mới đời nhau và cuộc đời sẽ có lúc sóng gió... Tuy nhiên, với ḷng tin, quăng đại trong yêu thương và kính trọng nhau...Ta có thể đổi xấu thành tốt, và vợ chồng sẽ có thể vững tâm đi trọn cuộc t́nh!

Phần vừa tŕnh bày trên là những suy tư của tôi về cuộc sống hôn nhân gia đ́nh; xin thân ái gởi trao đến qúy anh chị, nhân kỳ Đại Hội Song-Nguyền Thế Giới Kỳ II, được tổ chức vào Tháng 6/2003 tại Hoa Kỳ, hầu giúp nhau phần nào để giải quyết những khó-khăn gặp phải nếu có trong cuộc sống hôn nhân.

Sau đây, tôi xin được chia sẽ với qúy anh chị về đời sống gia đ́nh của ḿnh.  Chúng tôi quen biết nhau từ năm 1960. Ban đầu, tôi chỉ coi nàng như một cô em gái dễ thương và hàng ngày đi học với nhau; tuy khác lớp, nhưng cùng trường. Măi đến đầu Xuân 1962, lúc nàng lên 14 tuổi, th́ tôi cảm thấy xa nhớ, gần thương. Nên đă ươm thử ư nàng qua mấy vần thơ mộc-mạc tuổi học tṛ:

"Đầu Xuân, tặng Bạn đôi vần;

Vần thơ Xuân mới một lần tặng Ai.

Tặng Ai một chút... ghi hoài...

Ghi măi Nhâm Dần... Mùa Xuân Mai nở..."

Và mùa xuân t́nh ái đă nở rộ trong cuộc sống của chúng tôi. Măi cho đến năm 1966, khi nàng lên 18 tuổi; cái tuổi thơ mộng, đẹp nhất của người con gái! Chúng tôi đă quyết định cưới nhau (khi đó tôi đă 24, hơn nàng 6 tuổi) và khi hai người đă:

"Trao nhau nụ hôn đầu đời,

Làm sao nói hết những lời thương trao.

Nguyện t́nh chắp cánh bay cao,

Như Trăng, Sao sáng... đi vào thiên thu!"

Trăi qua 37 năm chung sống, cuộc t́nh của chúng tôi đă có những lúc rất thơ mộng, đầm ấm! Nhưng cũng gặp không thiếu những cảnh gian-nan và khốn khó; nhất là sau Biến Cố 30/04/1975. Đến nay Chúa ban cho chúng tôi có được 11 mặt con, 1 nàng dâu và 1 cháu nội. Tất cả hiện sống tại Úc và các cháu đều ngoan-ngoăn, hiếu thảo với cha mẹ, ông bà, họ hàng... Phân nữa c̣n đang đi học.. Nói như thế không có nghĩa là chúng tôi không có những khiếm-khuyết, sóng gió. Tuy nhiên, nhờ ơn Chúa qua lời cầu bầu của Mẹ Maria và Thánh Cả Giuse, chúng tôi đă vượt qua được tất cả những khó-khăn, trở ngại trong cuộc sống. Để vượt qua được những trở-ngại, bất đồng... chúng tôi thường t́m cách tạo nên bầu khí vui tươi cho gia đ́nh; nhất là trong những dịp kỷ niệm cưới, sinh nhật hay một ngày đặc biệt nào đó của gia đ́nh, chúng tôi thường dâng Lễ cầu nguyện, tổ chức bửa cơm thịnh-soạn hơn, rồi trao cho nhau những món qùa, hay lời khen tặng... nhờ đó mà mọi người trong gia đ́nh; từ cha mẹ đến con cái biết cảm thông nhau và sống hạnh phúc hơn!

Tôi nhớ măi kỷ niệm sinh nhật thứ 46 của nhà tôi tại bện viện Wollongong, Australia vào ngày 15/04/1994. Tháng 4 năm đó, nhà tôi bị giải phẩu sạn thận; một tháng lên bàn mổ 5 lần! Trong khi nhà tôi đang nằm tại bệnh viện, th́ 6 cha con tôi đi dự Lễ Vọng Phục Sinh tại công viên Willey Park, Sydney trở  về bị tai nạn. Chiếc xe duy nhất của gia đ́nh bị tan-tành và 6 cha con phải vào nhà thương. Đêm đó tôi thật lo lắng; chẳng những cho t́nh trạng 6 cha con mà c̣n cho nàng nữa. Thế là sáng hôm sau, tôi đă vội vă xin bác sĩ cho về với nàng ngay. Khi đó kinh tế gia đ́nh thật khó-khăn, qùa sinh nhật tôi dành cho nàng chỉ vỏn-vẹ một bông hồng với mấy vần thơ thô-thiển:

"Viết cho em, ngày em kỷ niệm tṛn bốn sáu,

Em vẫn là vườn xuân để hồn anh nương-náu,

Là đóa hồng, thơm hương t́nh tỏa ngát cho nhau,

Là bài thơ tuyệt diệu, đúng cung điệu gieo vần,

Là ư nhạc, thanh-thoát, lung-linh nhịp ái ân!

Hơn một lần,

anh ngây-ngất trong t́nh em dâng nhiến;

Bởi Chúa chúc phúc cho t́nh ta bất biến,

Và em vẫn là t́nh nhân, là vợ hiền!

Em có biết không, anh sung-sướng thật vô biên,

Ba mươi năm trước, em là cô bé hồn-nhiên;

Mười sáu trăng tṛn, em là đóa hồng tinh trắng,

Anh là cánh bướm say-sưa hương t́nh nồng thắm!

C̣n nhớ chăng em, những phút dưới ánh trăng rằm;

Tim đôi ta ḥa điệu... tiếng kinh cầu lâm-râm...

Thân lạy Chúa, xin cho chúng con tràn Hồng-Ân,

Và t́nh ta dâng măi, trăi qua những mùa xuân;

Những mùa xuân ân-t́nh, mùa xuân vui bất tận!!!"

(Những Mùa Xuân Ân T́nh)

Đó là món qùa sinh nhật duy nhất mà tôi đă trao tặng người bạn đời của ḿnh vào cái gia đọan ngặt-nghèo nhất của cuộc sống. Tôi muốn nói lên những cảm-xúc của tôi để nàng hiểu rằng: cho dù trong cuộc sống hàng ngày, vợ chồng đôi khi có những bất đồng ư kiến, hoặc không làm vừa long nhau; nhưng tôi vẫn yêu thương nàng lắm và như thuả ban đầu vậy. Và tôi thấy nàng thật vui...!

Để kết luận bài chia sẻ này, tôi chân thành mời qúy anh chị Song-Nguyền hăy cùng tôi đọc lại lời "Kinh Hôn Nhân Gia Đ́nh" thật sâu-sắc, do Cha Phêrô Chu-Quang-Minh viết; dành cho Chương Tŕnh Thăng Tiến Hôn Nhân Gia Đ́nh toàn thế giới, mà mỗi cặp chúng ta là những thành viên:

"Lạy Thánh Gia, xưa Thánh Cả Giuse dẫn đưa Mẹ Maria và Chúa Giêsu trốn sang Ai-Cập, Thánh Gia đă chia-sẻ những tân-toan trong đời sống gian-nan. Xin cho gia đ́nh chúng con:

- Biết cảm thông và sống theo lời Chúa dạy trong Thánh Kinh.

- Biết lắng nghe và kính trọng nhau, lúc vui cũng như khi buồn.

- Biết nhẫn-nhục và ḥa-giải, khi tính t́nh và cách cư-xử khác nhau.

- Biết hiếu nghĩa và chung thủy, từ trong gia đ́nh cho đến ng̣ai xă-hội,

- Biết  lấy gương lành, mà giáo dục con cái.

Giêsu, Maria, Giuse:

- Đời chúng con sóng gío ba đào, xin Thần Linh Chúa ban ơn can đảm, kiên-tŕ,

- Gia đ́nh chúng con trẻ già xung-khắc, xin ban ơn quăng đại, thứ tha để chúng con an vui chấp nhận lẫn nhau.

- Giáo-Hội cần nhiều tín hữu nhiệt-thành, sốt mến, xin cho chúng con biết phụng-sự, tin yêu, để cùng nhau xây dựng Nước Chúa muôn đời. Amen."

 

Thân ái kính chào Qúy Anh Chị.

Sydney, Australia 16/04/2003

Joseph Duy-Tâm

Khóa 147 tháng 04/1999, Australia