
Xuân Úc Nhớ Thu Việt
Nhạc background: "Nơi Tha Hương" LM. Mộng
Huỳnh với Hoàng Kim và Tuấn Khoa
Xuân đến rồi Mẹ ơi! Xuân Đất Úc.
Vùng Trời Nam, muôn sắc hoa nở rực;
Tỏa hương thơm... gợi ḷng con nao-nức.
Nhớ Quê-Hương, Dân ḿnh đang khổ-cực!
Tần Nam, tảo Bắc, hao công tổn sức;
Dạ chẳng đủ no, thân gầy kiệt lực!
Tết Thu về, trẻ thơ buồn tấm-tức...
Đ̣i mẹ cha, cho đi Hội Trăng Rằm.
Không bánh, không đèn, không có hoa đăng.
Đốt lốp xe, vơ dừa, chạy lăng-xăng...
Cũng ca, cũng hát, vui Hội Trăng Rằm!
Mẹ ơi! Bao Thu rồi Dân lặn ngụp;
Trong đói nghèo, trong lầm-than cơ-cực!
Con thương Mẹ, thương đồng-bào hết mực.
Ngày và đêm, tâm-hồn con ray-rứt,
Biết khi nao, Dân ḿnh được chấm dứt;
Nạn cường-hào, ác bá, "Thuyết Tam Vô":
Vô Gia-Đ́nh, vô Tôn Giáo, Vô Tiền-Đồ!?
Nghĩ... Dân Việt sinh ra thật xấu số;
Ngàn Năm dài chinh-chiến... Tàu đô-hộ.
Nô-lệ Tây, trăm Năm Dân xô-bồ!
Hai mươi Năm lẽ
(1)...
cưỡng chống Tam Vô;
Ba Miền tị-hiềm... cùng nhau xuống hố,
Và Tiền Đồ Việt-Nam ta sụp-đỗ!!!
---------------------
(1) 21 Năm: 1954-1975
Lại tiếp ba chục Năm
ngoài
(2) Dân đau-khổ;
Kiếp phiêu-bồng trôi-dạt khắp năm Châu.
Nay c̣n bao kẻ không nơi gối đầu !?
Bao trẻ thơ côi-cút, sống âu-sầu,
Bao qủa-phụ thao-thức suốt canh thâu,
Bao mẹ cha, ngày đêm gắng nguyện cầu...
Cuối mùa tị-nạn, biết đi về đâu!!!???
--------------------
(2) 39 Năm: 1975-2013
Mẹ ơi! Dân Việt khổ đến bao lâu?
Nay con chắp tay thiết-tha nguyện cầu:
Xin Thượng-Đế ngoảnh mặt thương Dân Việt,
Để muôn người không c̣n cảnh rên-xiết...!
Ánh b́nh-minh rạng tỏ Bờ-Cơi ta;
Cho bé thơ, cho cụ già hoan ca.
Cho mẹ cha, gái trai trao t́nh-tự,
Và muôn người hưởng trọn-vẹn Trăng Thu;
Thu Ḥa-B́nh, Tự-Do, Dân-Chủ đến ngàn Thu !!!
Joseph Duy-Tâm
|